Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 1698: Lên núi hái thuốc, xuống sông bắt ba ba



Bước chân Cố Vân Đông khựng lại, ngay sau đó, nàng thấy cửa chính của cửa hàng bị mở ra.

 

Dương Liễu, Cố Đại Phượng và Biển Hán cùng bước vào.

 

Thấy Cố Vân Đông, cả ba người đều sững sờ, “Vân Đông, sao con lại ở đây?”

 

Cố Vân Đông nói, “Vào trong rồi hẵng nói, dượng, phiền dượng đóng cửa lại.” Đúng rồi, thời gian không còn sớm, họ đến cửa hàng làm việc cũng là chuyện bình thường.

 

Ba người vẻ mặt nghi hoặc, Biển Hán lập tức đóng cửa lại.

 

Nhưng vừa quay người lại, liền thấy vết m.á.u đỏ rực trong cửa hàng, “Này, chuyện gì thế này? Sao lại thế này?”

 

Cố Vân Đông đơn giản kể lại sự tình, sắc mặt ba người tức khắc trở nên nghiêm trọng.

 

Biển Hán nói ngay, “Con ở lại đây, ta đi tìm Thanh Viễn.”

 

Dương Liễu cũng nói, “Vậy ta qua tiệm lụa bên cạnh đón bà thông gia về.”

 

Cố Đại Phượng thì xắn tay áo lên, “Ta vào bếp giúp Thủy Đào nấu nước.”

 

Cố Vân Đông vội gọi Biển Hán lại, “Dượng, dượng ở lại đây, để con đi thì hơn. Tiểu Lục cũng bị thương, mất m.á.u quá nhiều nên không còn sức lực, cần phải nghỉ ngơi. Hùng đại phu chữa thương cho người kia cần người giúp đỡ, chúng ta đều là nữ tử, không tiện. Hơn nữa, con biết Thiệu đại ca và cha đang ở đâu.”

 

Biển Hán nghĩ cũng phải, liền vội vàng qua giúp một tay.

 

Ba người Cố Vân Đông cũng chia nhau hành động.

 

Nàng biết hôm nay Thiệu Thanh Viễn đi cùng Bạch Ung đến Tân Mính Các. Bạch thần y vô cùng hứng thú với Tân Mính Các, biết có một nơi như vậy, liền rất muốn vào ngồi thử, cảm nhận một chút.

 

Ông đến đây được hai hôm, vẫn luôn ngứa ngáy trong lòng muốn Bạch Hàng đưa đi.

 

Bạch Hàng gần đây không có thời gian, thứ hai là không muốn cùng ông hồ đồ, nên đã dứt khoát từ chối.

 

Bây giờ khó khăn lắm mới đợi được Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông trở về, ý nghĩ trong lòng lại bắt đầu trỗi dậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Cố Vân Đông có việc, ông liền bám lấy Thiệu Thanh Viễn.

 

Thiệu Thanh Viễn không muốn đi, nhưng đối mặt với đôi mắt khao khát của lão gia tử, tức khắc không biết từ chối thế nào.

 

May mắn là, Tân Mính Các mở cửa tương đối muộn.

 

Cho nên Thiệu Thanh Viễn nhân lúc này đưa Bạch Ung đi dạo một vòng.

 

Tiểu nhị và đầu bếp nữ của Tân Mính Các đều đã đến, bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu.

 

Vì vậy, khi hai người Bạch Ung đến, cuối cùng cũng được hưởng thụ đãi ngộ mà các quý phu nhân trong phủ thành thường được hưởng.

 

Bạch Ung tỏ vẻ… vô cùng thỏa mãn, không muốn đi nữa.

 

Lúc Cố Vân Đông đến Tân Mính Các, ông đang một bên cầm ly trà sữa, một bên ở hậu viện xem những gian phòng được trang hoàng đủ màu sắc. Khi đến khu vui chơi của trẻ em, ông đã dừng lại rất lâu.

 

Thiệu Thanh Viễn nhìn bộ dạng đó của ông, còn nghi ngờ ông rất muốn lên cầu trượt chơi thử một chút.

 

Cố Vân Đông vào hậu viện, kể lại chuyện xảy ra ở cửa hàng.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Bạch Ung ở bên cạnh nghe xong, lập tức nghiêm mặt gật đầu, “Được rồi, con mau đi làm việc đi, đây cũng là cơ hội tốt để con rèn luyện y thuật, bên này không cần con đi cùng. Yên tâm, trước khi cửa hàng mở cửa, ta sẽ trở về.”

 

“Người không đi cùng con sao?”

 

“Ta đi làm gì? Ta chân yếu tay mềm, đi theo con chạy tới chạy lui, con không sợ ta mệt à.”

 

Thiệu Thanh Viễn, “…” Ai nói người lên núi hái thuốc, xuống sông bắt ba ba mà lại là kẻ chân yếu tay mềm chứ?

 

Hắn lắc đầu, “Được, vậy gia gia người nghỉ ngơi một lát.” Sau đó quay đầu dặn dò Tả thúc, “Đừng để ông ấy uống quá nhiều trà sữa, ăn quá nhiều đồ ngọt, không tốt cho ông ấy.”

 

Tả thúc cười nói, “Yên tâm đi, nhị thiếu gia.”

 

Thiệu Thanh Viễn lúc này mới cùng Cố Vân Đông rời khỏi Tân Mính Các.