Nữ Chiến Thần Xuyên Không

Chương 51: Khai Hoang 2



 

Nguyễn Ngư nhìn về phía Trường Tùng, chỉ thấy hắn đôi mắt lấp lánh, đầy sự khao khát và mong chờ đối với chiếc tiên xa kia.

 

Nguyễn Ngư cười gật đầu: “Đi đi, ta nhân tiện dạy ngươi cách lái chiếc xe này luôn.”

 

Trường Tùng được Nguyễn Ngư cho phép, hắn đã sớm nhắm trúng vị trí, thoắt cái đã nhảy lên như một con khỉ, chỉ là động tác vẫn có vài phần thận trọng.

 

Nguyễn Ngư trực tiếp dẫn hắn, lái máy xúc dạo vài vòng ở những nơi đất bằng phẳng gần đó, và giải thích đơn giản về cách thức thao tác.

 

Trang Trường Tùng ban đầu còn có chút rụt rè, nhưng đến khi cỗ máy khổng lồ dưới thân hắn thật sự chuyển động, hắn dường như cuối cùng không kìm được, bắt đầu la hét ầm ĩ đầy kích động.

 

Điều này khiến những người khác ghen tị không thôi.

 

“Thằng Trường Tùng này, nó đúng là tinh ranh như khỉ! Suốt ngày dính lấy cô nương!”

 

Nhị Cẩu Tử có chút bực bội.

 

Giả Đại bật cười vỗ vỗ đầu hắn: “Được rồi, xem cái dáng vẻ nhát gan của ngươi kìa, muốn lên thì chủ động chút đi.”

 

“Cái này… sao mà tiện chứ…”

 

Nhị Cẩu Tử vẫn còn đang xoa xoa ngón tay, có chút ngượng ngùng.

 

Bên kia, Trang Trường Tùng đã bắt đầu tự mình lái máy xúc.

 

Có lẽ tình yêu của nam nhân đối với máy móc là trời sinh.

 

Trang Trường Tùng chỉ nhìn Nguyễn Ngư lái xe vài lượt, vậy mà đã học được đến bảy tám phần. Khi hắn ngồi vào vị trí lái, cứ thế mà bắt chước, loay hoay rồi cũng khiến chiếc xe chuyển động.

 

Chỉ một lát sau khi làm quen, dường như hắn đã tìm được cảm giác, kỹ thuật lái xe nhanh chóng được cải thiện.

 

Ngay cả Nguyễn Ngư cũng cảm thấy kinh ngạc.

 

Người này quả là có thiên phú.

 

Mặc dù lái còn lạng quạng, nhưng thực sự đã rất tốt rồi.

 

“Cô nương, ta biết rồi! Ta biết lái rồi!”

 

Nếu Trang Trường Tùng không phải tay vẫn đặt trên vô lăng, e rằng giờ này hắn đã nhảy cẫng lên rồi.

 

Nguyễn Ngư giơ ngón tay cái lên với hắn, khích lệ nói: “Không tệ, ngươi có thể trở thành dự bị cho vị trí lái xe rồi.”

 

Nhị Cẩu Tử đứng bên cạnh nhìn mà càng thêm ghen tị, lòng hiếu thắng trỗi dậy, chẳng bận tâm đến sự ngượng ngùng, chạy đến bên Nguyễn Ngư, xin nàng dạy cho.

 

Vậy là Nguyễn Ngư, một người tính một, bắt đầu tập trung hướng dẫn cách điều khiển xe ủi và máy xúc.

 

Quả nhiên nam nhân có khả năng lĩnh ngộ bẩm sinh đối với loại máy móc này.

 

Nhị Cẩu Tử cũng bắt tay rất nhanh, chẳng mấy chốc đã lái thoăn thoắt.

 

Đan Việt Dương càng lợi hại hơn, chỉ trong thời gian cực ngắn đã học được cả xe ủi và máy xúc. Hắn có đầu óc thông minh, khả năng tiếp thu lại mạnh, là người lái giỏi nhất trong tất cả.

 

Lái vững vàng, ổn định, không như hai tên tiểu tử kia lái còn xiêu vẹo.

 

Những công cụ hiện đại khác Nguyễn Ngư cũng lần lượt giải thích, sau khi để mọi người tại chỗ làm quen một lượt, lại phân chia trách nhiệm theo loại công cụ cho từng người.

 

Nói một cách đơn giản, là mỗi người trước tiên chịu trách nhiệm hướng dẫn và quản lý một loại công cụ, bản thân phải đảm bảo sử dụng thành thạo, sau đó nghĩ cách đào tạo ra một nhóm thợ lành nghề.

 

Trong lúc mọi người tự mình làm quen với công cụ mà họ phụ trách, Nguyễn Ngư đứng một bên giải đáp thắc mắc cho họ.

 

Thời gian hướng dẫn kết thúc.

 

“Được rồi, các ngươi hãy dẫn một nhóm đội viên khai hoang đến đây, sau đó lần lượt dạy họ sử dụng những công cụ này.”

 

Nguyễn Ngư thấy thời gian đã gần đủ, liền căn dặn mọi người.

 

“Ngoài ra, vấn đề an toàn cũng cần đặc biệt chú ý, khi giảng giải ta đã nhấn mạnh rồi.”

 

Chẳng mấy chốc, một nhóm đội viên khai hoang đã được dẫn đến.

 

Chờ đến khi mọi người nhìn thấy những quái vật khổng lồ đột nhiên xuất hiện này, từng người không khỏi quỳ rạp xuống đất, liên tục hô “thần tích”.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Đây cũng là cô nương mang từ tiên giới xuống sao? Thật lợi hại!”

 

“Vật này chạy thật nhanh, lại còn phun khói nữa!”

 

“Bánh xe thật to, còn lớn hơn cả mã xa quý tộc ta từng thấy ở phủ thành!”

 

“Cô nương quả nhiên là thần nữ, có cô nương ở đây, chúng ta nhất định có thể nhanh chóng xây dựng lại gia viên!”

 

Trên mặt tất cả mọi người đều tràn ngập sự sùng bái và cung kính đối với thần vật.

 

Thần nữ?

 

Nguyễn Ngư nghe mọi người gọi nàng như vậy, nhất thời không nói nên lời.

 

Đan Việt Dương đứng một bên giải thích: “Bọn họ đều lén lút gọi như vậy, ta cũng đã nói với họ rằng trước mặt người ngoài tuyệt đối không được hô loạn.”

 

Những điểm kỳ diệu của Nguyễn Ngư, những người tiếp xúc nhiều với nàng trong đoàn quân trên đường đi đều cảm nhận sâu sắc.

 

Chưa kể các loại lương thực, nước, vật tư, chỉ riêng những vũ khí, thần d.ư.ợ.c chưa từng thấy, rồi đến tiên xa bây giờ, mỗi thứ đều cho thấy sự phi phàm của nàng.

 

Người xưa vốn kính sợ thần minh.

 

Đặc biệt là Nguyễn Ngư còn từng thể hiện “thần lực”.

 

Điều này càng khiến họ có một sự tin phục và ủng hộ thành kính đối với nàng.

 

Họ kiên quyết tin rằng, Nguyễn Ngư chính là thần minh được thượng thiên phái xuống để cứu rỗi họ.

 

Nhưng thần minh chỉ có một, mà Thương quốc lại có quá nhiều bách tính đang chịu khổ chịu nạn. Nếu để người khác biết được sự phi phàm của Nguyễn Ngư, nhất định sẽ đến tranh đoạt.

 

Vì vậy, không cần Đan Việt Dương nói nhiều, những người trong đoàn đều ngầm hiểu mà giữ im lặng, giấu kín “thần lực” của Nguyễn Ngư trong lòng.

 

Nguyễn Ngư kỳ thực không hề bận tâm việc mọi người “thần hóa” nàng, nàng thậm chí còn cảm thấy, như vậy lại càng tốt hơn.

 

Cứ như vậy, khi nàng lấy ra một số thứ vượt ngoài thời đại này, cũng có lời giải thích hợp lý.

 

Vả lại, bậc trên cần có sự kính sợ.

 

Đặc biệt là trong thời loạn thế mệnh người như cỏ rác này.

 

Dùng nửa ngày thời gian, dưới sự lan truyền nhanh chóng theo kiểu người này dạy người kia, những công cụ Nguyễn Ngư mang đến cơ bản mọi người đều có thể bắt đầu sử dụng.

 

Ngay cả xe ủi và máy xúc, dưới sự chỉ dẫn của Đan Việt Dương và Đinh Hiển, cũng có không ít người đã học được cách điều khiển.

 

Ở chỗ Nguyễn Ngư, nàng chưa bao giờ coi trọng thân phận, chỉ nhìn vào năng lực.

 

Vì vậy, trong việc phân bổ sử dụng các công cụ hiện đại, nàng cũng áp dụng cách, mỗi người trước tiên đăng ký theo sở thích của mình, sau khi học xong và thành thạo, sẽ chọn ra nhóm giỏi nhất.

 

Đương nhiên, xe ủi và máy xúc, hai cỗ máy khổng lồ này, đã trở thành hai loại có số lượng đăng ký nhiều nhất. Cuối cùng, sau một vòng tranh tài quyết liệt, từ những người có thiên phú lái xe tốt nhất, hai mươi người đã được chọn ra làm tài xế.

 

Những người này cũng luân phiên làm việc mỗi ngày, đảm bảo xe hoạt động không ngừng nghỉ suốt ngày đêm.

 

Còn hai mươi tài xế này, ngoại trừ hai ngày đầu sử dụng còn có chút vấp váp, đến những ngày sau, họ đã có thể điều khiển xe một cách thành thạo, nhắm đâu trúng đó.

 

Dưới sự trợ giúp của đợt công cụ hiện đại này, hiệu quả khai hoang của họ ở Bạch Vân Sơn đã tăng lên đáng kể.

 

Ầm ầm ầm——

 

Xè xè xè——

 

Tiếng máy xúc đào xới đá núi, tiếng cưa máy xẻ cây thành hai khúc.

 

Từng cây đại thụ nối tiếp nhau đổ xuống, gốc cây lập tức bị máy xúc đào lên. Những thân cây chính bị chặt hạ này sẽ trở thành vật liệu xây dựng cho căn cứ tương lai của họ, còn những cành cây và gốc cây vô dụng còn lại thì có thể dùng để đun lửa nấu cơm sưởi ấm, tóm lại là sẽ không lãng phí.

 

Nguyễn Ngư nghĩ thời tiết ngày càng lạnh, nhìn những cây cối bị chặt để khai hoang, nàng nhanh chóng lại có ý tưởng mới.

 

Đốt than sưởi ấm qua mùa đông thích hợp hơn đốt củi, than củi có nhiệt trị cao hơn và cháy lâu hơn. Mặc dù Hoắc Hành Yến trước đây đã lo cho nàng không ít than củi, nhưng những thứ đó cũng có ngày dùng hết, nàng cũng không thể lần nào cũng trông cậy vào Hoắc Hành Yến.

 

Hiện giờ ở đây họ có rất nhiều cành cây chỉ có thể dùng làm củi đốt, mà trong tay nàng lại có không chỉ một công thức làm than.

 

Dù sao thì việc đốt than cũng không tốn quá nhiều công sức, nếu đốt thành công thì mùa đông họ cũng không cần lo lắng về than củi, một mũi tên trúng hai đích.