Nữ Chính Đừng Nhảy Nữa

Chương 1: 1



Nhưng sự thật chứng minh... ta đã nghĩ quá nhiều.

Lạy Phật tổ, con không muốn độ hóa cái dạng người yêu mà không có não, sống lại mà chẳng được cộng thêm điểm thông minh nào.

Đây là lần thứ ba ta chứng kiến Bạch Nhược Hoan nhảy từ tường thành xuống.

Nàng mặc bộ áo trắng tinh khôi, dung mạo xinh đẹp, trên môi vẫn là nụ cười buồn vương:

“Tấm chân tình của thiếp, cuối cùng là trao nhầm người.”

Trời đất ơi, nếu những lời này là khói thuốc, thì ta hít đến mức thủng cả phổi rồi!

Ta chỉ muốn lộn ngược chân nàng lên, treo ngược đầu nàng xuống từ tường thành, xoay cho nàng một vòng 360 độ, cho nàng biết cảm giác bị ném vào máy giặt là như thế nào, hy vọng nước úng trong đầu cũng theo đó mà văng ra ngoài.

Chị đại của ta ơi! Ngươi đã sống lại ba lần rồi đó.

Làm sao ngươi vẫn mang theo ánh mắt hy vọng, lại tự trèo lên cái cây xiêu vẹo kia rồi lồng cổ mình vào đó như thể là định mệnh?

Quan trọng nhất là… tại sao ngươi lại cứ c.h.ế.t trước mặt ta?

Nếu ngươi chọn nơi khác để buông tay, ta nhất định sẽ tôn trọng, thậm chí chúc phúc cho ngươi. Nhé?

Nhưng không. Sau khi thốt ra lời thổ lộ yêu đương đầy bi thiết ấy, Bạch Nhược Hoan lại — lại — LẠI một lần nữa gieo mình từ tường thành.

Filter nữ chính quả là lợi hại, ngay cả lúc lìa đời cũng chẳng hề khó coi, trái lại còn mang nét đẹp ma mị, buồn bã — như một cành mai nở rộ giữa mùa tuyết, rồi tan tác trong bùn lạnh.

Con mẹ nó. Con mẹ nó. CON MẸ NÓ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô nhảy thì không sao, nhưng m.á.u cô văng trúng ta mới là đau c.h.ế.t được!

Trong cơn đau, ta ngoảnh đầu nhìn về phía tên nam chính vẫn còn trên tường thành. Vừa rồi hắn đứng sát sau lưng Bạch Nhược Hoan, chỉ cần đưa tay ra là giữ được nàng lại.

Thế mà… hắn chẳng làm gì.

Hắn lạnh lùng nhìn nàng rơi, chẳng thèm quay đầu, cứ thế xoay người rời đi.

Máu trong người ta sôi sục!

Tên khốn nạn!

Ngay khi hắn xoay bước, bất ngờ hụt chân, lộc cà lộc cộc lăn một vòng từ bậc thang trên tường thành xuống tận đất.

Đám hầu hạ hoảng hốt đứng chôn chân tại chỗ như hóa đá, mắt trợn tròn nhìn chủ tử nhà mình lăn một vòng từ trời rơi xuống đất.

Chẳng ai thèm chạy lại đỡ.

Tên tra nam chỉ đành nghiến răng bò dậy, tự lực cánh sinh.

Hắn khẽ đưa tay lên miệng… rồi nhổ ra một cái răng.

Thật là sảng khoái! Ha ha ha ha ha ha ha!

Ta vui mừng đến muốn b.ắ.n pháo hoa!

À, quên giới thiệu, ta chính là một bức tường thành.