Nữ Chính Đừng Nhảy Nữa

Chương 29



Ta từng mắng Tư Mệnh là biến thái, mắng Thiên Đạo ác như chó.

Vậy mà giờ lại… được tuyển dụng.

Là một nửa linh hồn của Luân Hồi Kính, ta nắm được quyền hạn khống chế nó.

Trở thành trợ lý của Tư Mệnh — hỗ trợ các tiên nhân khác lịch kiếp.

“Lương cao, có biên chế, làm thêm việc riêng được.”

Tư Mệnh rủ rê.

Ta: “Làm chứ!”

Tự mình viết ngược văn cho người ta cũng khá sảng khoái.

Nếu bạn chiến đấu với rồng đủ lâu, bạn sẽ trở thành rồng.

Ta ngồi điều khiển Luân Hồi Kính, ánh mắt sáng như sao.

Trong Luân Hồi Kính, có một tiên nhân tu vô tình đạo bị người yêu cuồng si giam cầm.

Khi tiên nhân đó cuối cùng thừa nhận tình cảm — thì kẻ yêu si cuồng kia lạnh lùng quay đi, buông một câu:

“Ngươi không vô tình. Thật không thú vị.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

A! Đã quá đi!

Ta và Tư Mệnh ngồi cắn hạt dưa, cười nghiêng ngả.

Lúc này, Thanh Từ bước đến, nắm tay ta:

“Yến Yến, tan tầm rồi. Về nhà thôi.”

Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y hắn:

“Ừ! Về nhà thôi!”

Giống như năm ấy trong Luân Hồi Kính,

Chúng ta sóng vai đi qua…

Không phải kiếp nạn, mà là một đời người.

Tư Mệnh ngồi sau ném vỏ hạt dưa:

“Cút!”

(Hoàn chính văn.)