Nữ Cường Xuyên Nhanh Max Level Lạc Thu Trở Về

Chương 172



 

 

 

【 Món khoai lang chiên này tôi cũng muốn ăn, chính là cái loại dân dã nhất ấy. Bây giờ mấy quán đồ chiên bán bánh khoai toàn nhét phô mai với đủ thứ linh tinh, khoai lang chiên cũng cho thêm một đống thứ, khó ăn lắm! Chỉ muốn ăn loại nguyên bản như này, chỉ có vị ngọt của khoai thôi, ngon c.h.ế.t đi được! 】

Tiệc cưới hễ bắt đầu là ăn rất nhanh. Bà con làng xóm ngồi kín bàn, ai nấy đều cắm cúi ăn. Bàn của đàn ông thì cụng ly uống rượu, còn phụ nữ và trẻ con thì tranh thủ ăn cho nhanh.

Ăn xong còn phải về nhà làm việc, nên thức ăn trên bàn sẽ được gói một ít mang về hấp lại là có bữa tối. Lấy thêm vài viên kẹo hỷ, đợi cô dâu chú rể đến mời rượu họ hàng nữa là hôm nay cũng được hưởng chút không khí vui mừng rồi.

Các vị khách mời và người của đoàn Hà Gia Ban vốn ăn sau cùng. Đến lúc họ ăn xong thì phần lớn khách khứa đến dự tiệc đã về hết. Trên bàn có hơi bừa bộn, nhưng các đĩa thức ăn về cơ bản đều đã hết sạch.

Anna ngây người nhìn những chồng đĩa trống trơn, trên bàn gần như chẳng còn lại chút thức ăn nào, ngay cả canh cũng sắp cạn đáy.

“Chiến dịch dọn sạch đĩa, mọi người giỏi thật đấy.”

Là đoàn nhận thầu tiệc cưới, Hà Gia Ban đương nhiên phải lo luôn cả việc dọn dẹp vệ sinh sau đó, làm việc phải có đầu có đuôi, trọn vẹn từ đầu đến cuối.

Vì vậy, bữa ăn này xem như là lúc nghỉ ngơi. Ăn xong, mọi người lại tiếp tục làm việc cho đến khi hoàn tất. Mười sáu bàn tiệc lưu động, họ đã hoàn thành một cách thuận lợi!

Hà Đại Ban vẫn còn ở bệnh viện, nên nhiệm vụ chấm điểm biểu hiện hôm nay của các khách mời được giao cho Tiểu Tôn cùng ông ấy đ.á.n.h giá. Với vai trò là “ân nhân cứu mạng” đã cứu vớt danh tiếng suýt chút nữa sụp đổ của Hà Gia Ban, cả sáu người đều xứng đáng nhận được điểm tối đa.

Trước đó Tiểu Vương đã công bố quy tắc, chỉ cần tổng điểm của các khách mời đạt 50 điểm công lao thì sẽ nhận ngay một phiếu đổi tủ lạnh!

Nhân viên của tổ chương trình ghi điểm vào sổ công lao của mọi người. Một “Phiếu Tủ Lạnh” thơm mùi mực in, với hình nền là phong cảnh thôn Nam Sơn, con tem phiếu còn hơi ố vàng, tất cả đều toát lên hơi thở của thời đại cũ.

Lạc Thu cầm tấm phiếu đổi tủ lạnh trong tay, nhướng mày. Tổ chương trình đúng là đã làm tốt lại muốn làm tốt hơn mà.

“Tôi cứ tưởng chỉ là một tờ giấy A4 thôi chứ, không ngờ họ lại làm hẳn một tấm phiếu đổi tủ lạnh thật!” Diệp Hạo Dương không nhịn được mà buột miệng phàn nàn.

Cái đường hầm thời không bằng giấy A4 trong tập đầu tiên đúng là để lại ấn tượng sâu sắc. Tấm phiếu đổi tủ lạnh trước mắt trông vô cùng tinh xảo, vừa nhìn là biết không phải lấy mẫu có sẵn mà do tổ chương trình thiết kế riêng dựa theo đặc trưng của thôn Nam Sơn.

Phiếu đổi tủ lạnh cùng với điểm tối đa cho mỗi người đã về tay, tổng cộng là 60 điểm công lao. Những vị khách mời vốn đang đau lưng mỏi gối, toàn thân rã rời bỗng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.

Nhiệm vụ hoàn thành, phần thưởng đã có, mọi công sức bỏ ra đều xứng đáng!

Anna mặt mày rạng rỡ, “Cửa hàng bách hóa giờ có dưa hấu rồi phải không? Sau này chúng ta có thể ăn dưa hấu ướp lạnh, ăn kem que rồi! Tôi nhớ mấy món đó không cần phiếu mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nghe vậy, Mộc Uyển chợt nhớ ra điều gì, vội vàng nhìn về phía Tiểu Vương: “Đội trưởng Vương, chúng tôi muốn đổi giấy dán tường cho mấy bức tường đất trong phòng thì cần bao nhiêu điểm công lao ạ?”

Tối qua mọi người ngủ ngay dưới bức tường đất, cứ có cảm giác bụi rơi lả tả, vẫn là nên dán cái gì đó lên tường thì hơn.

Tiểu Vương vẻ mặt nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào những cuốn sổ điểm công lao cao ngất trong tay họ, rồi ho khan một tiếng:

“Cái này à, giấy dán tường thì không phải vật phẩm gì quý hiếm, nhưng dù sao cũng tốn mực in màu, công nghệ rất đắt đỏ. Thôi thì không cần phiếu, một cuộn là 10 điểm công lao. Phòng nhỏ chắc một cuộn là đủ, phòng lớn thì cần cuộn rưỡi. Các vị có tổng cộng bốn phòng, vậy là cần năm cuộn, hết 50 điểm công lao, đảm bảo các vị có thể dán kín tường tất cả các phòng!”

Tiểu Vương giơ một bàn tay ra, hét giá trên trời, ánh mắt sáng rực nhìn vào những cuốn sổ điểm của họ.

Anna bĩu môi, còn Diệp Hạo Dương thì tỏ vẻ không thể tin nổi: “Cô đang cướp tiền đấy à?”

Họ vừa mới kiếm được tổng cộng 60 điểm, giờ lại mất ngay 50 điểm thì còn lại gì nữa? Tổ chương trình thu hồi điểm công lao như vậy đúng là quá độc ác!

Lạc Thu quay đầu bỏ đi. Thấy dì Hà đang giúp dọn dẹp xong và chuẩn bị rời đi, mắt cô sáng lên, ba chân bốn cẳng chạy tới bên cạnh dì: “Dì Hà ơi, chờ con với!”

Tiệc cưới tại thôn Nam Sơn của chương trình 《Gặp Lại Thời Xưa》 bắt đầu lúc 11 giờ sáng, ăn xong cũng chỉ mới gần một giờ chiều, về cơ bản là cả làng đều được nghỉ ngơi.

Tại tập đoàn Gia Diệp, bữa trưa của Diệp Tri Dật vừa được mang đến.

Tập đoàn có bộ phận nhà ăn riêng, nhưng mỗi khi anh đến đó lại tạo cảm giác như lãnh đạo đi thị sát, khiến các nhân viên có chút câu nệ. Dần dần, bữa trưa của Diệp Tri Dật đều do trợ lý Từ đặt trước các món xào mặn, xào chay và canh ở nhà ăn rồi mang lên.

Diệp Tri Dật từ nhỏ đã được ông nội một tay nuôi dạy, tuy gia cảnh giàu có nhưng không hề hoang phí. Là tổng tài của một tập đoàn chục tỷ, bữa ăn này trong mắt người ngoài có vẻ khá đơn giản: một món mặn, một món chay, một món canh, kèm theo cơm là đã đủ.

Khẩu vị của anh vốn thanh đạm, nên trợ lý Từ cũng không bao giờ chuẩn bị những món có vị quá đậm như cay nồng hay chua gắt.

Thư Sách

Bữa trưa trong hộp cơm hôm nay của Diệp Tri Dật cũng rất đơn giản, gồm có thịt xào mộc nhĩ cần tây, một phần rau xà lách luộc và canh sườn hầm củ sen do nhà ăn công ty chuẩn bị.

Trước khi ăn, anh theo thói quen chụp ảnh bữa trưa này gửi cho cô Lạc Thu.

Ừm, đúng vậy. Vài ngày trước, khi Lạc Thu hỏi anh rằng việc anh chào hỏi ba lần mỗi ngày có phải là đang “thỉnh an” không, Diệp Tri Dật đã im lặng hồi lâu không biết nên trả lời thế nào. Lúc đó, anh tiện miệng hỏi thăm Lạc Thu ăn uống ở đoàn phim ra sao, và cô đã gửi lại một tấm ảnh khay cơm. Kể từ đó, Diệp Tri Dật đã chuyển từ “Chào buổi sáng, chào buổi trưa, chào buổi tối” sang gửi ảnh ba bữa sáng, trưa, tối cho Lạc Thu.

Khi đó, Lạc Thu vẫn đang ở đoàn phim 《Thần Dược Núi Cao》, ba bữa một ngày rất đều đặn, nên cứ đến giờ ăn là cô cũng gửi lại một tấm ảnh.

Cứ như vậy một cách khó hiểu, Diệp Tri Dật thầm nghĩ, bây giờ ít nhiều cũng được coi là... bạn ăn qua ảnh nhỉ?

Hiện tại, dù Lạc Thu đã tham gia chương trình thực tế và phải nộp lại các thiết bị điện tử nên không thể xem tin nhắn, nhưng Diệp Tri Dật vẫn giữ thói quen gửi ảnh đồ ăn của mình cho cô.

Thậm chí để các món ăn của mình không quá đơn điệu, anh còn ngầm gợi ý trợ lý Từ thay đổi thực đơn đa dạng hơn một chút.