Vào những ngày hè sảng khoái, món ăn này lại càng thêm hợp vị. Cứ thích ăn bao nhiêu thì thêm bấy nhiêu, chỉ cần trộn đều với nước sốt là đã có ngay một món ngon tuyệt hảo.
Món gỏi bì ngũ sắc được trộn đều tay. May mắn là trên bàn không có ai kiêng rau thơm. Thứ nước sốt vừng đặc biệt sánh quyện cùng những nguyên liệu rực rỡ sắc màu hòa vào làm một.
“Ăn được chưa chị?” Anna mắt long lanh nhìn Lạc Thu.
“Trộn xong rồi, ăn được rồi đó.” Lạc Thu đặt đôi đũa lớn xuống. Ngay lập tức, mọi người trên bàn đồng loạt đưa đũa về phía đĩa gỏi bì.
Vì Lạc Thu đã trộn rất đều nên mọi người chỉ cần gắp một đũa, dùng đĩa nhỏ hứng bên dưới là đã có đủ các loại nguyên liệu trong phần của mình.
Anna háo hức gắp một đũa lớn cho vào miệng. Xì xụp một tiếng, những sợi bì dai dai đã quyện đầy nước sốt đậm đà. Khi ăn, bì vừa mềm vừa trơn, kết hợp với trứng thái chỉ và dưa chuột bào sợi tạo nên một cảm giác tươi mát đặc biệt.
Thịt băm đậm đà thơm nồng, chỉ cần một chút thôi cũng đủ để thấm vào từng sợi bì trong suốt, và khi quyện với các nguyên liệu khác liền tạo thành một bản hòa tấu hương vị tuyệt vời.
Vị trứng thơm nhẹ, vị cà rốt đặc trưng, sợi bì trơn tuột mà vẫn giữ được độ dai, mộc nhĩ giòn sần sật, dưa chuột thanh mát, và cuối cùng là hương vị được xem như linh hồn của món ăn – sốt vừng – tất cả cùng nhau nhảy múa nơi đầu lưỡi.
Mát lạnh, tươi ngon vô cùng!
Anna chỉ mới ăn một miếng mà đôi mắt đã sáng rực lên.
“Đây là món salad trong tiệc cưới phải không ạ? Ngon quá đi mất.”
Đây là lần đầu tiên Anna được ăn gỏi bì. Thấy nhiều loại rau củ trộn chung với nước sốt thơm mùi vừng như vậy, cô cứ ngỡ đây là một món salad kiểu Trung Hoa.
Lạc Thu cong môi cười: “Em có thể hiểu như vậy cũng được.”
“Lão Trương, múc giúp tôi một muôi canh dưa chua sườn nhé.” Tào Kim đưa bát của mình ra, lão Trương nhanh nhẹn đỡ lấy.
Tào Kim là người miền Bắc. Tuy có khuôn mặt đẹp tựa tiên nhân thoát tục, nhưng tính cách anh lại rất gần gũi, giản dị. Món dưa chua thì anh đã ăn từ nhỏ đến lớn.
Dưa chua nhà tự làm thường phải đun lại đến nước thứ hai mới ngon, nhưng với nồi canh lớn nấu ngoài tiệc thế này thì ngay từ nước đầu tiên đã đậm đà hết ý.
Nước canh dưa chua có màu hơi đục. Múc một thìa sứ trắng tinh đưa lên miệng, vị chua nhẹ lan tỏa. Gắp thêm một đũa dưa chua, hương thơm đặc trưng sau khi lên men ngập tràn trong khoang miệng.
Dưa chua, người thích thì rất nghiện, mà người không ăn được cũng không ít.
Húp một ngụm canh, ăn một miếng dưa chua, Tào Kim khẽ thở ra một hơi đầy thỏa mãn. Đúng là hương vị quê nhà rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dù bây giờ đã là mùa hè, nhưng canh dưa chua, lẩu dưa chua lòng dồi, dưa chua hầm thịt ba chỉ vẫn luôn là nỗi nhớ đặc trưng của người miền Bắc.
Mùa đông ngồi bên cửa sổ ngắm tuyết rơi mà ăn lẩu dưa chua là tuyệt nhất, nhưng mùa hè ăn cũng chẳng kém phần. Giữa nồi canh dưa chua nghi ngút khói, vớt lên một miếng sườn đã được hầm mềm nhừ, chấm nhẹ vào bát nước mắm tỏi, đó chính là mỹ vị nhân gian.
Chỉ cần dùng đầu đũa khẽ gẩy là thịt sườn đã long ra, đầu lưỡi c.ắ.n nhẹ, vị ngọt của nước thịt quyện với vị chua thanh của dưa cùng bùng nổ, không một chút béo ngậy mà trái lại còn sảng khoái đến khó tả.
Nhìn Tào Kim ăn sườn hầm dưa chua, khán giả trong phòng livestream không khỏi thèm thuồng.
【 Dưa chua! Sườn! Tôi muốn ăn lẩu dưa chua, hu hu hu, có ai hiểu nỗi đau của một người miền Bắc sống ở miền Nam không? Dưa chua trong này chẳng giống dưa chua nhà em gì cả! 】
【 Canh dưa chua chan cơm, tôi có thể ăn liền hai bát lớn. Chua mà không gắt, ngửi thì không thơm lắm nhưng ăn thì tuyệt vời. Dưa chua phải là loại muối trong vại sành ở nhà mới đúng vị. Tôi cũng thèm sủi cảo nhân dưa chua nữa, chảy nước mắt. 】
【 Dưa chua chấm mắm tỏi, sườn chấm mắm tỏi là chân lý! Nồi dưa chua này chắc phải thơm lắm đây. Chịu không nổi, tối nay tôi phải đi tìm một quán lẩu dưa chua mới được. 】
Tỏi ngồng được cắt thành những đoạn vừa ăn. Gắp một đũa cả tỏi ngồng lẫn thịt đưa vào miệng, miếng thịt ba chỉ nửa nạc nửa mỡ quyện với tỏi ngồng giòn giòn, nhai trong miệng thật là thơm ngon hết sẩy!
Tỏi ngồng xào vừa tới, c.ắ.n một miếng vẫn cảm nhận được vị ngọt thanh đặc trưng. Thịt ba chỉ còn thoảng một chút hương cháy cạnh, vị béo của thịt thấm đẫm vị ngọt của tỏi ngồng, hòa quyện vào nhau tạo nên hương thơm đậm đà, cực kỳ tốn cơm.
Buổi sáng ai nấy đều đã khá mệt, nên giờ chỉ cần một miếng thịt, một miếng rau, rồi và thêm một miếng cơm đầy là đủ thấy thỏa mãn. Đây là loại gạo chính gốc từ vùng đất đen màu mỡ, hương gạo thuần khiết, ăn vào vừa dẻo vừa thơm, không bị nát, nhai kỹ vài miếng sẽ cảm nhận được vị ngọt tự nhiên.
Chỉ riêng cơm trắng thôi cũng đã ngon ngọt đến mức có thể ăn hết nửa bát mà không cần đồ ăn kèm.
Mộc Uyển gắp một viên khoai lang và một ít khoai lang chiên.
Những viên bánh màu vàng ươm, tròn lẳn, dù không phải là những hình cầu hoàn hảo mà có chút lồi lõm, nhưng đã được lớp vừng trắng phủ kín.
Gắp một viên lên ngửi thử, thơm lừng.
Cô khẽ dùng môi chạm vào. Vì món bánh khoai được mang lên khá sớm nên bây giờ đã nguội bớt, không còn nóng bỏng. Mộc Uyển c.ắ.n một miếng ngập nửa chiếc bánh, lớp vừng vỡ ra kêu lạo xạo, phần bánh khoai lang dẻo mềm lan tỏa vị ngọt đậm đà.
Vỏ bánh được chiên giòn rụm, nhưng bên trong lại cực kỳ mềm mại. Vị ngọt đặc trưng của khoai lang hòa quyện với sự dẻo thơm của bột nếp, tạo nên một hương vị ngọt ngào, mềm mại, mang lại cảm giác thích thú tột cùng.
Món khoai lang chiên thì hoàn toàn giữ được vị ngọt nguyên bản của khoai. Khoai lang được thái sợi, thái miếng rồi cho thẳng vào chảo dầu chiên mà không cần tẩm bột. Các cạnh của miếng khoai được chiên đến vàng sậm giòn tan.
Thư Sách
Cắn một miếng, khoai đã được chiên rất kỹ. Lớp vỏ ngoài giòn rụm, thoảng chút hương cháy cạnh, còn bên trong lại mềm xốp, chỉ cần dùng đầu lưỡi khẽ day là vị ngọt như mật của khoai đã lan ra.
Đây chính là món tráng miệng tự nhiên nhất, không cần thêm một chút đường nào mà vẫn ngọt ngào say đắm. Thêm một chút đường nữa sẽ bị ngọt gắt, mà nếu thiếu đi vị ngọt vốn có của khoai thì lại không đủ thỏa mãn. Mọi thứ đều vừa vặn đến hoàn hảo.
Nhìn những món ăn trên bàn tiệc cưới, các cư dân mạng bất giác nhớ về quê hương mình. Luôn có một món ăn nào đó gợi lại hương vị thân thương trong ký ức của mỗi người.
【 Hồi nhỏ tôi cực thích được người lớn cho đi ăn cỗ. Lần nào cũng tranh thủ ăn vài miếng trước khi khai tiệc, cảm giác như vớ được của hời vậy, đặc biệt là mấy viên kẹo cưới, nhớ mãi không quên. 】
【 Tôi nhớ bà hay dắt tôi đi ăn cỗ, lần nào đi cũng phải thủ sẵn mấy chiếc túi ni-lông sạch sẽ để gói ít đồ ăn mang về nhà hấp lại ăn dần. Bây giờ nghĩ lại thì thấy hơi mất vệ sinh vì là đồ ăn thừa của cả bàn, nhưng hồi đó ăn thì ngon phải biết! 】