“Bát hồ dán của mình đâu rồi?”
Cô ngẩng đầu đảo mắt qua thì thấy Anna đang bưng một cái bát, ngồi xổm trên đất cùng Diệp Hạo Dương, không biết cả hai đang làm gì.
Lạc Thu bước tới: “Hai người đang làm gì vậy?”
Lời vừa dứt, cô liền thấy hai người mỗi người cầm một cái thìa, đang xúc thứ trong bát ăn.
“A, chị Lạc Thu, sao món cháo này không có vị gì hết vậy.” Môi Anna còn dính một chút hồ.
Diệp Hạo Dương cũng gật gù bên cạnh, rồi lại xúc thêm một thìa bỏ vào miệng: “Đặc sệt lắm, cảm giác toàn là nước cốt cháo thôi.”
Lạc Thu ôm trán, lặng lẽ xoa xoa thái dương: “Đây là hồ để dán tường.”
Anna lập tức há hốc miệng, nói năng có chút không rõ: “Vậy… vậy thì làm sao bây giờ? Ăn cũng ngon một cách kỳ lạ.”
Ngay sau đó, cô dường như nghĩ ra điều gì đó, đôi mắt to tròn tràn ngập vẻ hoảng sợ:
“Chị Lạc Thu, đây là keo dán tường, em ăn vào có c.h.ế.t không?”
Nghe Anna nói vậy, chiếc thìa trên tay Diệp Hạo Dương suýt chút nữa rơi xuống đất. Anh vội vàng móc họng, “Phì phì phì”, cố gắng nôn chỗ hồ đã ăn ra.
Chỉ là dù có cố thế nào, hai người cũng đã ăn hết hơn nửa bát, có bóp cổ họng cũng chẳng nôn ra được.
Khoảnh khắc này đã được máy quay của phòng livestream ghi lại một cách hoàn hảo. Lập tức, khu bình luận đã cười như được mùa.
【 Cười c.h.ế.t tôi mất ha ha ha ha ha, đâu ra hai đứa ngốc này vậy, hồ dán không phải là keo hóa học đâu trời ơi! 】
【 Thật không dám giấu, hồi nhỏ nhà tôi dán câu đối Tết, lúc mẹ nấu hồ dán tôi cũng hay lén xúc một thìa ăn vụng. Tuy chẳng có vị gì, nhưng càng cấm thì lại càng thấy nó ngon mới lạ chứ. 】
【 Đúng vậy, các cháu trúng độc rồi, mau vào bệnh viện đi. 】
【 Sao nhỉ, hồi nhỏ bọn mình ăn vụng cái gì, phải ăn đến lúc có vấn đề mới chừa. Ai, không ngờ trẻ con bây giờ đến hồ dán cũng không biết. Anna lớn lên ở nước ngoài thì không nói, nhưng cậu bạn Diệp đây cũng không có chút kinh nghiệm sống nào à. 】
【 Xứng danh một đứa ham ăn và một con hươu ngốc nổi tiếng, hồ dán bằng bột mì và nước không phải t.h.u.ố.c độc, ăn không c.h.ế.t được đâu! 】
Lúc này, đã có những cư dân mạng nhanh tay chụp lại biểu cảm của hai người, nhanh chóng chế thành meme.
Vẻ mặt hoảng sợ của cả hai đã thu hút sự chú ý của Mộc Uyển, Tào Kim và lão Trương.
“Có chuyện gì vậy?” Mộc Uyển vừa múc xong nồi hồ dán lớn, Tào Kim cũng đã tắt bếp nhìn qua: “Làm sao thế?”
Anna lúc này đã rơm rớm nước mắt: “Em sắp c.h.ế.t rồi, em ăn hết nửa bát keo dán tường, em trúng độc rồi.”
Lão Trương cầm lấy nửa bát hồ còn lại, ba người họ cùng Lạc Thu nhìn nhau, vẻ mặt vô cùng khó đỡ.
So với hai đứa trẻ ngốc này, họ đương nhiên biết hồ dán được làm từ nước và bột mì, ăn vào chắc chắn không thể c.h.ế.t được.
Diệp Hạo Dương ho “khụ khụ khụ”, vừa sờ trán, vừa cúi đầu cố gắng nôn ọe. Anh yếu ớt nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thư Sách
“Tôi cảm thấy không ổn lắm, sao tôi thấy khó thở, bây giờ còn hơi chóng mặt nữa, a!”
“Bây giờ tôi có nên viết di thư luôn không?”
【 ? Thật sự có triệu chứng à? Hay là cậu Diệp tự dọa mình thế? 】
【 Đang hóng đây, Diệp Hạo Dương không định viết di thư thật đấy chứ? 】
【 Hai đứa ngây thơ quá, không nỡ nhìn thẳng luôn. Tập này mà lên sóng chính thức thì hai đứa chỉ có nước đội quần! 】
“Chị Lạc Thu, em sai rồi hu hu hu, em không bao giờ ăn bậy nữa.”
“Em thề không bao giờ ăn linh tinh nữa.”
Vừa nghe Diệp Hạo Dương nhắc đến di thư và triệu chứng của mình, mặt Anna trắng bệch.
Diệp Hạo Dương cũng đỏ hoe mắt: “Em sai rồi, chị Lạc Thu, em xin lỗi.”
“Trước đây đều là do em không tốt, em không nên tùy tiện nghe người khác nói bừa, tin lung tung những lời trên mạng. Bản thân không biết trời cao đất dày, rõ ràng chẳng là gì mà cứ nghĩ mình tài giỏi, ăn nói ngông cuồng lại còn tự cho là đúng, hu hu hu.”
“Anh Kim, chị Mộc Uyển, cả lão Trương và Anna nữa, cảm ơn mọi người đã chiếu cố em.”
Nói rồi, Diệp Hạo Dương bắt đầu lần lượt cúi gập người chào từng người, khiến khán giả trong phòng livestream ngỡ ngàng.
【 Rõ ràng là một khung cảnh vô cùng cảm động và sâu sắc, tại sao tôi lại cười đau cả bụng thế này? 】
【 Xin lỗi, thật sự không nhịn được, hai vị này đến đây để tấu hài đúng không! 】
【 Cho nên trước khi c.h.ế.t người ta thật sự sẽ hối lỗi ư? Sống đến giờ tôi mới được thấy Diệp Hạo Dương xin lỗi và tự hạ mình như vậy, tôi không có nằm mơ đấy chứ? 】
“Hu hu hu, anh Hạo Dương, đều tại em không tốt, là em rủ anh ăn keo.” Anna vẻ mặt áy náy, nếu không phải tại cô, cả hai đã không bị trúng độc.
Nghe Diệp Hạo Dương bắt đầu nói lời trăng trối, Anna cũng nước mắt lưng tròng nói theo: “Hu hu, chị Tề, em sai rồi, em nên nghe lời chị, không bao giờ ăn uống linh tinh nữa. Đều tại cái miệng hại cái thân này, kiếp sau em nhất định sẽ làm người tốt.”
“Các thành viên trong nhóm của tôi ơi hu hu hu, sau này trong nhóm thiếu em, cơm thừa của mọi người sẽ không có ai ăn nữa rồi hu hu hu.”
Nói rồi, Anna và Diệp Hạo Dương nhìn nhau, cả hai ôm chầm lấy nhau mà khóc.
“Hu hu, anh Hạo Dương, sau này xuống dưới đó chúng ta lại làm bạn nhé.”
“Hu hu hu, Anna, em yên tâm, xuống dưới đó có gì ăn anh nhất định nhường em ăn trước.”
“Hu hu, anh Hạo Dương, anh tốt quá. Nghe nói sau khi thành ma cũng chỉ có thể ngửi mùi chứ không được ăn bằng miệng.”
“Đúng rồi, trước khi đầu thai còn phải uống canh Mạnh Bà, không biết vị nó thế nào nhỉ.”
Khán giả trong phòng livestream nhìn cảnh tượng trước mắt mà trợn mắt há mồm. Không ngờ chỉ trong một lát, suy nghĩ của Diệp Hạo Dương và Anna đã bay xa đến tận cõi âm.
Anna ơi là Anna, vừa mới thề không ăn bậy nữa, sao giờ đã lo nghĩ đến chuyện biến thành ma thì dưới đó có gì để ăn rồi?
【 Hóa ra, Anna nhà chúng ta trong nhóm lại đảm nhận vai trò quan trọng là xử lý cơm thừa sao... 】
【 Tôi thế mà lại, có chút hơi cảm động là sao? 】
【 Ai khóc chứ tôi đang giả vờ khóc thôi, chứ cười muốn đau cả ruột rồi đây này. 】