Lạc Thu đã không thể giấu nổi nụ cười nơi khóe miệng. Lão Trương thì phải lấy tay che chặt miệng, bụng co thắt lại vì nhịn cười, sắp không chịu nổi nữa rồi.
Nhịn cười đến đau cả bụng!
Nhưng nhìn bộ dạng của Anna và Diệp Hạo Dương lúc này, lão Trương thật sự không nhịn được muốn trêu họ một chút.
Lúc này, lão Trương ra vẻ nghiêm túc, nói như thật: “Hai đứa dừng lại đã, trúng độc cũng có thể giải được, có một bài t.h.u.ố.c cổ truyền lại mấy ngàn năm nay.”
【 ? Lão Trương định làm gì thế? 】
【 Cười c.h.ế.t tôi mất, tôi thấy hai đứa ngốc này sắp bị lừa rồi. 】
Vừa nghe lời lão Trương, Diệp Hạo Dương và Anna đồng loạt nín khóc. Cả hai với khuôn mặt còn đầm đìa nước mắt nhìn về phía lão Trương, Anna sụt sịt hỏi:
“Là t.h.u.ố.c giải gì vậy ạ?”
Lão Trương ngửa mặt lên trời thở dài: “Đó là một vị t.h.u.ố.c bắc, tên là ‘kim thủy’.”
“Ở đâu có ạ, ăn vào là giải được độc sao?” Diệp Hạo Dương lập tức ngẩng đầu nhìn lão Trương.
“Là để gây nôn, nó ở ngay...” Lão Trương ngẫm nghĩ một chút, rồi nhìn về phía gian nhà phụ của Tiểu Viện Nhặt Ánh Sáng.
“Nhà kế bên chắc là có đó.”
Lời vừa dứt, Lạc Thu nghiêng đầu mím môi cười, Tào Kim há hốc miệng, Mộc Uyển thì lấy hai tay che mặt. Khán giả trong phòng livestream càng không nỡ nhìn thẳng.
【 Thiết Đản ơi~ tha cho hai đứa nhỏ đi, chúng nó đã không biết hồ dán là gì, lại còn không biết ‘kim thủy’ là gì nữa, t.h.ả.m quá. 】
Thư Sách
【 ...... Anna, Tiểu Diệp, nhớ kỹ nhé, đây là khoảnh khắc xã c.h.ế.t đáng nhớ nhất trong cuộc đời hai người đấy, hứa với tôi là đừng bao giờ nhắc đến ‘kim thủy’ nữa. 】
Lúc này, có những cư dân mạng không hiểu chuyện tỏ vẻ tò mò, tại sao những người khác lại có biểu cảm như vậy.
【 Cho nên cái ‘kim thủy’ mà lão Trương nói là thứ gì vậy? 】
【 Tôi không hiểu, hỏi trước nhé, ‘kim thủy’ chẳng lẽ là thứ gì kỳ quái lắm à? Ăn vào có c.h.ế.t không? Sao mọi người lại có vẻ mặt đó vậy? Đừng có úp úp mở mở nữa! 】
Lạc Thu lúc này bước lên một bước, nói ngắn gọn: “‘Kim thủy’ chính là nước tiểu, nói nôm na là nước giải.”
“Nước… nước giải?” Anna c.h.ế.t lặng. Từ khi bắt đầu ghi hình chương trình, lần trước cho gà ăn cô đã biết nhà vệ sinh ở nông thôn gọi là hố xí, cũng biết phân được gọi là gì, vậy thì nước giải chẳng phải chính là...
Theo bản năng, cả hai lập tức nôn khan tại chỗ.
“Đừng lo, đừng sợ, lão Trương trêu hai đứa thôi. Hồ dán ăn không c.h.ế.t được đâu, nó được làm từ bột mì và nước, cũng không bị ngộ độc.”
Lạc Thu vỗ vỗ lưng hai người, nếu trêu tiếp, hai đứa trẻ này có khi lại xảy ra chuyện thật.
Vừa nghe những lời này, hai người đang nôn ọe kịch liệt từ từ đứng thẳng dậy. Anna không thể tin nổi nhìn Lạc Thu: “Sẽ không ngộ độc ạ? Vậy là em không phải c.h.ế.t sao?”
Mắt Diệp Hạo Dương sáng rực: “Làm từ bột mì và nước ạ?”
“Đúng vậy, hồi nhỏ bọn anh đều ăn rồi, không sao đâu.” Tào Kim bước tới vỗ vai Diệp Hạo Dương, Mộc Uyển cũng xoa xoa bụng cho Anna.
Anna và Diệp Hạo Dương đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là ngay sau đó, cả hai ngẩng đầu lên và nhìn thấy những chiếc máy quay đang chĩa vào mình. Nụ cười sống sót sau t.a.i n.ạ.n trên mặt họ lập tức biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Diệp Hạo Dương run rẩy cất giọng, trong mắt ánh lên một tia hy vọng: “Máy quay livestream... lúc nãy có tắt không ạ?”
Anh quay phim ra vẻ thương cảm: “Vẫn đang bật ạ.”
Nói như vậy nghĩa là... tất cả mọi chuyện vừa rồi đều đã được máy quay livestream ra ngoài?
Diệp Hạo Dương: !!!
Anna: !!!
Vậy chẳng phải là... cả cõi mạng đã được chứng kiến hiện trường “xã chết” của hai người rồi sao?
Tạm biệt thế giới này, họ muốn đi thật xa!
Không còn mặt mũi nào để sống trên thế giới này nữa.
Giây tiếp theo, Anna lập tức lao về phía phòng vệ sinh: “Em đi tắm đây.”
Diệp Hạo Dương dùng tốc độ nhanh nhất từ khi sinh ra tới giờ, gần như chạy đến mức tạo ra tàn ảnh: “Tôi cũng đi tắm đây.”
Bốn vị khách mời còn lại ngơ ngác nhìn nhau. Vì hai người kia đã đi tắm, Lạc Thu liền cất phần mỳ lạnh của họ vào tủ lạnh, rồi bốn người ngồi ăn tối trước.
40 phút sau, Lạc Thu, lão Trương, chị Mộc Uyển và anh Tào Kim đã ăn tối xong. Lúc này mới hơn 6 giờ, trời vẫn còn sáng. Họ liền cầm hồ dán vào nhà bắt đầu dán báo lên tường.
Ngoài sân không có ai, chỉ còn lại chiếc máy quay tự động đang xoay tại vị trí đã định. Những cư dân mạng ăn tối xong quay lại xem livestream thì phát hiện:
Từ gian nhà phụ của Tiểu Viện Nhặt Ánh Sáng, đột nhiên ló ra hai bóng người lén lút. Một người trùm áo lên đầu để máy quay không thấy mặt, người kia thì bám chặt vạt áo người đi trước, lấy tay che mặt. Cả hai cúi lom khom, di chuyển thoăn thoắt như hai chú ếch con.
Hệ thống thu âm của máy quay cực tốt. Khi hai người di chuyển, phòng livestream có thể nghe thấy rõ tiếng lẩm bẩm rất nhỏ của hai “chú ếch con”:
“Không ai thấy mình, không ai thấy mình, không ai thấy mình...”
“Không ai nhận ra mình, không ai nhận ra mình, tất cả hãy mất trí nhớ, tất cả hãy mất trí nhớ!”
Khán giả phòng livestream: !!!
Chương 68
Nhìn hai con người đang cố thôi miên chính mình, đồng thời âm mưu thôi miên cả khán giả và máy quay, mọi người lại được một trận cười nghiêng ngả.
【 Ừm, tôi vốn sắp quên chuyện này rồi đấy, nhưng nhìn bộ dạng của hai người bây giờ, tôi nghĩ tôi sẽ không thể nào quên được cái meme “trúng độc keo hồ dán” này trong một thời gian ngắn đâu. 】
【 Xuất sắc, thật sự xuất sắc. Hai đứa ngốc này may là tham gia chương trình này đấy, chứ tham gia chương trình khác chắc bị lừa cho đến c.h.ế.t mất. 】
【 Anna ơi, hứa với chị là đừng có lạy ông tôi ở bụi này như thế nữa. Càng giấu đầu hở đuôi thì lại càng gây chú ý đấy! 】
【 Cười phun cơm thật sự, cảm ơn tổ chương trình, các bạn là cội nguồn niềm vui của tôi. Các bạn thật sự đã mang lại cho tôi quá nhiều tiếng cười. Cậu bạn Diệp, cô bạn Anna, suối nguồn hạnh phúc của tôi. 】
【 Nào, cùng học thành ngữ nhé. Anna có biết thế nào gọi là bịt tai trộm chuông không? 】
Hai người giấu đầu hở đuôi, lén lút vào được trong nhà, Diệp Hạo Dương và Anna mới thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là ——
Trong nhà cũng có máy quay mà!
Diệp Hạo Dương ngửa đầu nhìn lên trần nhà như không có chuyện gì xảy ra. Anna đã thay một bộ quần áo khác, cố tỏ ra bình tĩnh, như thể mọi chuyện vẫn bình thường.