Nữ Cường Xuyên Nhanh Max Level Lạc Thu Trở Về

Chương 315



 

 

 

【!!! Đúng rồi, trong thông tin mà Anna và Lục Tây Tây trao đổi, Đầu Trâu Mặt Ngựa, Hắc Bạch Vô Thường và cả Mạnh Bà đều đã đến thành Phong Đô. Vậy Mạnh Bà cũng có thể bắt người không? Nhạc Nguy chẳng phải là đang tự chui đầu vào rọ sao!!!】

Trong lúc phòng livestream đang thảo luận sôi nổi, Nhạc Nguy đã đến được “Cầu Nại Hà” và bắt gặp một cái nồi lớn đặt bên cạnh cầu. Ở đó còn có một người phụ nữ mặc đồ đen, mặt tươi cười. Bà ta mặc một chiếc áo thun đen, trên áo in hai chữ lớn: “Mạnh Bà”.

“Ta thấy ngươi có thiên phú không tồi, cốt cách bất phàm, có muốn thử một chén canh Mạnh Bà không?”

“Chuyện cũ năm xưa, yêu hận tình thù, bao gồm cả ký ức về thân phận của ngươi, tất cả đều sẽ quên hết.”

“Hàng giới hạn của Phong Đô, chỉ một chén duy nhất, ta còn phải tan làm.”

Khóe miệng Nhạc Nguy giật giật, nhưng trong lòng lại dấy lên suy tính.

Mạnh Bà mỉm cười nhìn cô. “Ký ức về thân phận” cũng sẽ quên hết, vậy chẳng phải có nghĩa là thân phận “quỷ” của cô có thể thay đổi được sao?

Nhạc Nguy liền mở miệng hỏi thẳng: “Vậy sau khi uống canh Mạnh Bà, quên hết chuyện cũ rồi thì tôi phải làm gì?”

“Tự nhiên là đi đầu thai, đến Lục Đạo Luân Hồi để lựa chọn con đường thiện ác.”

“Chỉ có điều, trước khi đầu thai, ngươi vẫn là một con quỷ.”

Mạnh Bà lúc này đã múc ra một chén canh. Nhạc Nguy nhìn thứ chất lỏng không biết được pha chế từ những gì, trong lòng chợt lóe lên một ý nghĩ.

Cô dám chắc, đây tuyệt đối là canh Mạnh Bà phiên bản đặc chế của tổ chương trình, có lẽ là hỗn hợp của một đống gia vị nhà bếp.

Chén canh Mạnh Bà này, cô phải uống.

Chỉ là, sau khi uống xong, cô còn phải tìm được Lục Đạo Luân Hồi để đi đầu thai, và trên đường đi phải hết sức cẩn thận những người chơi khác.

“Tôi uống.” Nhạc Nguy không chút do dự. Hiện tại, thân phận quỷ là yếu nhất, muốn đi đến cuối cùng thì ít nhất cũng phải là tà tu hoặc thiên sư.

Cô nhận lấy chén canh từ tay Mạnh Bà, nhắm mắt, bịt mũi, uống một hơi cạn sạch.

Sau đó, cô nhận lấy tấm bản đồ Lục Đạo Luân Hồi từ tay Mạnh Bà rồi vội vàng rời đi.

Tại một góc khác ở khu Nam thành Phong Đô, người dẫn chương trình hàng đầu Hoàng Nhất Tắc đeo kính đen cũng đang nhìn điện thoại đăm chiêu.

Tuy không biết những người khác nghĩ gì, nhưng Hoàng Nhất Tắc chỉ suy nghĩ ba giây rồi quyết định hành động.

Anh ta sẽ đến Hoa phủ để tìm Quỷ Vương.

Lý do rất đơn giản—thân phận người chơi của Hoàng Nhất Tắc chính là một “Tà tu”.

Và trong manh mối đầu tiên anh tìm được, có một thông tin mà những người khác đều không biết.

Tà tu và Quỷ Vương có mối quan hệ hợp tác, anh ta cần phải đi trợ giúp Quỷ Vương.

Hoàng Nhất Tắc cũng đã lên đường.

Ở một nơi khác, Lục Tây Tây xem xong tin nhắn rồi lờ đi, tiếp tục chuyên tâm tìm kiếm manh mối trên bản đồ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bên trong giếng cổ của Hoa phủ tại khu Đông, Lạc Thu đợi hai phút mà điện thoại chỉ nhận được một tin nhắn từ Cao Minh Dục, không khỏi cảm thán một câu: “Xem ra ý thức chống lừa đảo của mọi người đều rất cao.”

“Anh Cao đúng là người tốt.”

Vốn định moi chùa chút thông tin, nhưng bất đắc dĩ người chơi ai cũng khôn như ranh, chỉ có mỗi anh Cao tốt bụng gửi thông tin qua.

Nhìn manh mối trong bức ảnh, Lạc Thu trở nên trầm ngâm.

Diệp Hạo Dương bên cạnh có vẻ mặt kỳ quặc: “Chị, em ra ngoài được chưa?”

Mặc dù thời gian nằm trong quan tài chưa đến hai phút, nhưng Diệp Hạo Dương cảm thấy dài như một năm, cả người tê dại. Cậu thề rằng ghi hình xong kỳ này nhất định phải lên án tổ chương trình, có những đạo cụ thật sự không cần phải chân thật đến thế đâu!

Lạc Thu lộ vẻ thương hại và áy náy: “E là cậu không ra được rồi.”

Mặc dù Diệp Hạo Dương lúc này vẫn đang nắm tay Lạc Thu, nhưng sau khi xem thông tin mà anh Cao vừa gửi, Lạc Thu đã đoán được phần nào cốt truyện, và khả năng Diệp Hạo Dương ra khỏi quan tài là cực kỳ thấp.

“Cái gì?” Diệp Hạo Dương mặt đầy dấu hỏi, nằm trong quan tài cũng lập tức cảm nhận được sự khác thường.

“Trời đất, trong quan tài này còn có cơ quan nữa!”

Lúc này, cậu cảm thấy hai chân bị cùm sắt khóa lại. Xung quanh quan tài lập tức xuất hiện một vòng quỷ với hình thù kỳ dị, chúng thẳng tay gỡ tay Diệp Hạo Dương ra khỏi tay Lạc Thu rồi đẩy vào trong quan tài.

“Thể xác Quỷ Vương đã vào vị trí, nghi thức thức tỉnh chuẩn bị bắt đầu. Những quỷ không liên quan mau chóng lui ra.” Đám quỷ lúc trước lại bắt đầu đồng loạt hành lễ, câu nói này rõ ràng là nhắm vào Lạc Thu.

Diệp Hạo Dương ở trong quan tài phát ra những tiếng “hu hu hu”:

“Chị ơi, đừng bỏ em lại mà!”

“Em thật sự không muốn làm Quỷ Vương đâu!”

Lạc Thu cố gắng an ủi: “Cậu yên tâm, Quỷ Vương chắc chắn lợi hại hơn tà tu và thiên sư. Nằm trong đó thì quỷ sai cũng không bắt được cậu, cậu chính là trùm cuối sống sót đến cuối cùng đấy. Đợi tôi tìm thêm ít đồ rồi sẽ quay lại cứu cậu.”

“Thật không?” Diệp Hạo Dương đang khóc lóc t.h.ả.m thiết bỗng dưng nín bặt.

Chỉ là cậu không chờ được câu trả lời của Lạc Thu, bởi vì lúc này, cô đã bị đám thuộc hạ của Quỷ Vương “mời” ra ngoài, đi dọc theo lối đi dưới giếng.

Vừa leo ra từ một miệng giếng khác, Lạc Thu nhìn xung quanh. Nơi này không còn là sân của Hoa phủ nữa, xem ra cô đã quay trở lại đường phố.

Trong lòng thầm mặc niệm cho Diệp Hạo Dương, Lạc Thu đang định xác định phương hướng để tìm kiếm thì lại nghe thấy tiếng loa thông báo vang lên khắp thành.

“Trong thành Phong Đô có biến động bất thường! Đại Đế hạ lệnh phong tỏa khu Tây, quỷ sai tuần tra toàn thành! Đếm ngược 30 giây!”

Lại tuần tra? Chưa đến mười phút mà? Là vì Quỷ Vương hồi sinh sao?

Thời gian đếm ngược 30 giây đã bắt đầu, nhưng xung quanh Lạc Thu không có công trình nào cao tầng, cô không tìm được chỗ nào để quan sát hướng đi của quỷ sai.

Còn Bạch Vô Thường, kẻ đã truy đuổi cô lúc trước, không biết có còn canh gác ở Hoa phủ hay không.

Việc phong tỏa khu Tây cũng có nghĩa là người chơi đang trốn ở đó phải lập tức di chuyển. Ai còn ở lại khu vực bị phong tỏa sẽ bị xử thua tự động.

Lạc Thu vội vàng chạy dọc theo con hẻm, cuối cùng tìm thấy một nơi có tấm biển hiệu ghi “Thiên Địa Tiền Trang” – ngân hàng của trời đất ở Phong Đô. Trên bản đồ ở cổng thành, nơi này hình như thuộc khu Nam thì phải?

Cô chạy thẳng tới đẩy cửa vào. Những nơi ghi rõ có liên quan trực tiếp đến thành Phong Đô và âm phủ như thế này, chắc chắn sẽ có đạo cụ hoặc thông tin quan trọng!

Thư Sách