Nữ Cường Xuyên Nhanh Max Level Lạc Thu Trở Về

Chương 320



 

 

 

Giờ thì thân phận “quỷ” của cô cuối cùng cũng đã có vũ khí tấn công và phòng thân rồi.

Chỉ có điều, nếu trang Sổ Sinh Tử này không hoàn chỉnh, vậy có nghĩa là những người chơi khác cũng có khả năng nhận được những trang còn lại?

Nhanh chóng lướt qua trong đầu danh sách những người chơi còn sống, Lạc Thu trầm tư. Nếu phải xem thân phận, cô nên chọn ai đây?

Còn cây Bút Phán Quan này, tất nhiên là phải để dành đến phút cuối.



Thư Sách

Lúc này, Lục Tây Tây và Nhạc Nguy, hai người chơi chạy nạn từ khu Bắc, vừa dè chừng nhau, vừa tiến vào địa phận khu Đông.

Nhạc Nguy đã kịp tìm thấy Lục Đạo Luân Hồi trước khi khu Bắc bị phong tỏa và thuận lợi hoàn thành việc “chuyển thế đầu thai”, cuối cùng cũng gột rửa được thân phận “quỷ” cùi bắp nhất.

Dù thân phận mới khiến cô tự tin hơn vài phần, nhưng Nhạc Nguy vẫn không dám lơ là.

“Cô có nhận được tin nhắn không?” Lục Tây Tây giấu một thanh kiếm gỗ đào trong tay áo.

Đây là thông tin cô có được từ tấm thẻ đã trao đổi với Anna: thiên sư dùng kiếm gỗ đào làm vũ khí. Vì vậy, sau khi tách khỏi Anna, dù loa phát thanh có thông báo gì hay nhận được tin nhắn của Lạc Thu, cô đều mặc kệ mà chỉ tập trung đi tìm vũ khí dành riêng cho thân phận của mình!

Đến tận bây giờ, Nhạc Nguy vẫn không tiết lộ thân phận, điều này khiến Lục Tây Tây vô cùng nghi ngờ, không lẽ cô ta là tà tu?

Nhạc Nguy cũng giữ thái độ dè chừng với Lục Tây Tây và mái tóc gợn sóng của cô. Mặc dù cùng là khách mời trong nhiều kỳ, quan hệ riêng tư của hai nữ nghệ sĩ cũng không tệ, nhưng giờ phút này, trong mắt họ chỉ có sự đề phòng.

“Tôi có nhận được,” Nhạc Nguy đáp với vẻ mặt vô cảm, một mặt chú ý xem trên đường có quỷ sai không, mặt khác tập trung tinh thần quan sát động tác của Lục Tây Tây.

Cô càng nhìn Lục Tây Tây lại càng thấy đáng nghi, trong tay cô ta hình như đang giấu thứ gì đó, trông thế nào cũng ra dáng sắp tấn công người khác.

Không lẽ Lục Tây Tây là tà tu?!

“Vậy cô có gửi thông tin không?” Lục Tây Tây hỏi tiếp.

Nhạc Nguy đứng bên trái cổng lớn của Hoa phủ, Lục Tây Tây đứng bên phải. Cả hai một trái một phải cùng đẩy cửa, sau đó nhanh chóng bước vào trong, tiếp tục duy trì thế giằng co.

“Cô hỏi nhiều thế làm gì? Mắc gì tới cô chuyện tôi có gửi thông tin hay không? Cô gửi rồi à?” Lúc này, sự cảnh giác của Nhạc Nguy đối với Lục Tây Tây đã lên đến đỉnh điểm.

Hỏi nhiều như vậy, Lục Tây Tây chắc chắn đang thăm dò cô.

Lục Tây Tây dựa vào cạnh cửa, dường như đang thả lỏng nói chuyện với Nhạc Nguy: “Tôi chỉ muốn hỏi cô một câu, cô đã thấy Hắc Bạch Vô Thường bao giờ chưa?”

Ánh mắt Nhạc Nguy khẽ động. Cô chưa thấy Hắc Bạch Vô Thường, nhưng đã gặp Mạnh Bà và uống một chén canh để thay đổi thân phận tiểu quỷ. Lời của Lục Tây Tây có nghĩa là, ngoài Mạnh Bà ra còn có cả NPC Hắc Bạch Vô Thường nữa sao?

“Chưa thấy,” Nhạc Nguy trả lời thật.

Nghe Nhạc Nguy nói xong, Lục Tây Tây gật gật đầu, không nói mình đã gặp hay chưa mà chuyển chủ đề:

“Chúng ta vào tìm xem Quỷ Vương mà Lạc Thu nói có ở đây không, chẳng biết là thật hay giả.”

Cả hai cùng nhau tiến vào sân trong của Hoa phủ. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, thanh kiếm gỗ đào nhỏ trong tay Lục Tây Tây sắp sửa c.h.é.m vào tấm bảng tên sau lưng Nhạc Nguy, nhưng Nhạc Nguy vốn xuất thân là dân võ, phản ứng cực nhanh. Lục Tây Tây còn chưa kịp chạm vào, cô đã dùng tay không đoạt lấy thanh kiếm gỗ đào, khống chế ngược lại Lục Tây Tây rồi c.h.é.m thẳng vào tấm bảng tên trên lưng cô ấy.

“Cô OUT rồi!” Nhạc Nguy bình tĩnh tuyên bố sau khi xé rách bảng tên của Lục Tây Tây.

Cô biết ngay mà, Lục Tây Tây chắc chắn có vấn đề! Khẳng định là tà tu!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Lục Tây Tây vội vàng la lên: “Cô là tà tu không g.i.ế.c được tôi đâu, tôi là thiên sư, kiếm gỗ đào là vũ khí của thiên sư!”

Vừa nghe câu này, Nhạc Nguy sững sờ: “Cô là thiên sư? Tôi cũng là thiên sư mà.”

Lục Tây Tây ngơ ngác: “Cái gì cơ? Cô cũng là thiên sư? Đừng có lừa tôi.”

“Vậy đây chẳng phải là thiên sư g.i.ế.c thiên sư sao?”

Nhạc Nguy càng không thể tin nổi, nhìn về phía máy quay. Cô cũng chỉ vừa mới chuyển hệ thành thiên sư thôi mà.

“Tôi… đã g.i.ế.c đồng đội của mình?”

Khán giả phòng livestream: “!!!”

Trời ạ, hai người đang chơi trò “gà nhà đá nhau” à!

Nước lụt cuốn trôi miếu Long Vương, người một nhà không nhận ra nhau!

Lúc này, các cư dân mạng đang xem cảnh này chỉ biết châm một điếu t.h.u.ố.c đầy vẻ tang thương.

【Lại là cảnh huynh đệ tương tàn, cười c.h.ế.t mất, tôi biết ngay mà, màn này không bao giờ vắng mặt.】

【Đúng vậy, đ.â.m lén đồng đội của bạn, cảnh kinh điển của “Ai là người chiến thắng” lại tái hiện!】

【Các vị có phát hiện không, kỳ này mấy khách mời mới ai cũng hung dữ cả. Giờ mới bắt đầu chưa được một phần ba mà ba người bị loại đều là khách mời cũ. Cứ xem lần này thánh núp Địch Địch có thể trốn đến cuối cùng không.】

Cả Lục Tây Tây và Nhạc Nguy đều có vẻ mặt suy sụp.

“Sao cô không nói cho tôi biết cô là thiên sư?”

“Làm sao tôi biết được cô là thiên sư?”

Hai người này, thăm dò tới, thăm dò lui, cuối cùng lại thăm dò trúng người nhà.

Cảnh dở khóc dở cười này đã thêm một dấu cộng vào danh sách những khoảnh khắc kinh điển của “Ai là người chiến thắng” kỳ này.

Loa phát thanh của Phong Đô vang lên thông báo lạnh lùng: “Lục Tây Tây, OUT! Lục Tây Tây, OUT!”

Hiện tại, những người chơi còn lại trong thành Phong Đô đã rất rõ ràng: Lạc Thu, Diệp Hạo Dương, Cao Minh Dục, Anna, Nhạc Nguy và Địch Địch, người đang ẩn náu cực kỹ.

Chín người chơi, giờ chỉ còn lại sáu.

Lục Tây Tây với vẻ mặt ủ rũ tự động đi về phía khu loại trừ. Lúc này, cô mới lần đầu tiên nhìn thấy Đầu Trâu Mặt Ngựa trên đường.

“Thật sự có Đầu Trâu Mặt Ngựa à,” cô ngẩn người.

“Mà thôi, giờ cũng chẳng liên quan gì đến tôi nữa.” Lục Tây Tây lắc lắc mái tóc gợn sóng, nhún vai với máy quay.

“Bây giờ tôi chỉ có thể cầu nguyện, người đồng đội thiên sư của tôi, Nhạc Nguy, đừng bị Đầu Trâu Mặt Ngựa bắt được.”

Giai đoạn quỷ sai lùng bắt vẫn đang tiếp tục. Lạc Thu nấp sau khe cửa của Thiên Địa Tiền Trang, nhìn ra đường phố.

Lúc trước cô và Hắc Bạch Vô Thường đã có một màn rượt đuổi kịch tính, tiêu hao không ít thể lực. Tạm thời nghỉ ngơi được lúc nào hay lúc đó.

Huống chi, Thiên Địa Tiền Trang này vốn là nơi cô chạm mặt Hắc Vô Thường. Dân gian có câu, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.

Trên con đường không một bóng quỷ, chỉ có Đầu Trâu Mặt Ngựa, Hắc Bạch Vô Thường và Tứ Đại Âm Sai đang đi tuần. Khu Tây và khu Bắc đều đã bị phong tỏa, mật độ quỷ sai ở hai khu Đông và Nam lập tức trở nên dày đặc hơn.