Nữ Cường Xuyên Nhanh Max Level Lạc Thu Trở Về

Chương 321



 

 

 

 

Quỷ sai bắt đầu lùng sục từng nhà một. Toàn bộ thành Phong Đô chìm vào yên lặng. Sau một khoảng thời gian dài đằng đẵng, theo tiếng loa thông báo, mười phút tuần tra cuối cùng cũng kết thúc.

40 phút đã trôi qua. Lạc Thu đẩy cửa lớn của Thiên Địa Tiền Trang ra, trên đường phố, dòng quỷ lại đông như mắc cửi.

Kỳ này của “Ai là người chiến thắng” đã trôi qua một phần ba thời gian, còn lại 80 phút và sáu người chơi.

Chỉ có điều, trong lần phong tỏa thành tiếp theo, không có gì đảm bảo tổ chương trình sẽ không phong tỏa luôn khu Nam. Đến lúc đó, nếu chỉ còn lại một khu Đông duy nhất, với mật độ quỷ sai và người chơi dày đặc như vậy, việc bắt quỷ sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.

Đi lẫn trong dòng quỷ, Lạc Thu dừng lại ở một quán ven đường, dùng một nắm tiền giấy tiện tay vơ được trong Tiền Trang để mua một chiếc nón lá và một chiếc áo choàng trắng.

【! Tiền giấy vậy mà cũng dùng được!】

【Không hổ là Phong Đô, không hổ là tổ chương trình. Điểm này thật sự đáng khâm phục. Diễn viên quần chúng vậy mà không thèm chớp mắt đã nhận lấy tiền giấy, phải tôi thì tôi không dám đâu.】

【Nói thật, Lạc Thu mặc bộ này vào, nếu không nhìn chính diện thì đúng là không phân biệt được đâu là diễn viên quần chúng, đâu là người chơi. Khả năng ngụy trang quá đỉnh.】

Cũng phải thôi, bộ đồ thể thao của tổ chương trình tuy là màu đen nhưng lại phối màu xanh dạ quang, dù trên đường có nhiều quỷ che chắn đến đâu thì vẫn rất nổi bật.

Ai biết được Đầu Trâu Mặt Ngựa và Hắc Bạch Vô Thường đang ẩn nấp ở góc nào, sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào.

Suy nghĩ một lúc, Lạc Thu vừa đi vừa gửi một tin nhắn cho Diệp Hạo Dương.

“Quỷ Vương hồi sinh đến bước nào rồi?” Cô đã rời đi hơn mười phút, cũng không biết tổ chương trình định kéo dài cốt truyện này đến bao giờ.

Chỉ là đợi một lúc lâu, Lạc Thu vẫn không nhận được hồi âm của Diệp Hạo Dương.

Cô nhíu mày, không lẽ cậu ta vẫn còn ở trong quan tài chưa ra?

Vừa lượn lờ ở khu Nam, tiện đường vào các điểm có hòm đồ để tiếp tục tìm kiếm, Lạc Thu vừa suy nghĩ xem nên viết tên ai lên Sổ Sinh Tử và Bút Phán Quan để xem thân phận của họ.

Ba người đã bị loại: Chu Đạo, Hoàng Nhất Tắc, Lục Tây Tây, thân phận của cả ba đều chưa rõ.

Ngoài bản thân mình ra, Lạc Thu chỉ biết thân phận quỷ của Diệp Hạo Dương. Dĩ nhiên, bây giờ cậu nhóc ma Diệp đã biến thành Quỷ Vương.

Vậy việc Tiểu Diệp không trả lời tin nhắn là do đã đụng phải tà tu, hay là thiên sư? Hay là cả hai?

Thư Sách

Mạnh Bà hẳn là đã xuất hiện rồi biến mất, chắc chắn đã bị một người chơi nào đó gặp phải.

Đến mình còn có thể nhặt được Bút Phán Quan và Sổ Sinh Tử, vậy tác dụng của canh Mạnh Bà cũng rất rõ ràng. Nó đã rơi vào tay ai?

Khả năng cao có thể loại trừ Anna. Tính cách của Địch Địch thì Lạc Thu cũng hiểu rõ. Lại loại trừ Diệp Hạo Dương. Lạc Thu hồi tưởng lại phương hướng di chuyển của các người chơi lúc mới vào thành Phong Đô.

Ban đầu có chín người, phe chính và phe tà thường sẽ có hai người mỗi phe. Hiện tại còn sáu người, nhiều nhất có năm người là quỷ, vậy thì ít nhất cũng phải có một người có thân phận đặc biệt.

Huống chi theo tình hình hiện tại, Lạc Thu chỉ biết Hoàng Nhất Tắc bị Hắc Bạch Vô Thường bắt, còn Chu Đạo và Lục Tây Tây bị loại như thế nào vẫn là một ẩn số.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khi không có quỷ sai, hành động của người chơi lại trở nên táo bạo hơn.

Đương nhiên, trước mắt chỉ có hai kẻ liều lĩnh, đó là Lạc Thu và Cao Minh Dục.

Địch Địch thì vẫn cố chấp ở yên tại chỗ không nhúc nhích, mặc cho anh quay phim hết lời van nài:

“Địch Địch, cậu có thể di chuyển một chút được không? Tôi đứng ở đây đến sắp cứng cả chân rồi.”

Địch Địch với cái đầu trọc lóc, mặt không đổi sắc: “Anh quay phim, anh phải biết tính tôi chứ.”

“Cùng nhau ghi hình nhiều kỳ như vậy rồi, chẳng lẽ anh không nên học cách thích ứng với tôi một chút, tự sắm cho mình một cái ghế đẩu nhỏ sao?”

Nói rồi, anh ta vẫy tay với máy quay: “PD giám sát hiện trường ơi, mau cho người mang cái ghế đẩu đến cho anh quay phim đi, tôi không đời nào di chuyển đâu.”

Anh quay phim mặt lạnh như tiền: “Cậu không phát hiện ra, mỗi kỳ người quay phim cho cậu đều là người khác nhau à?”

Những người chơi khác sẽ chạy nhảy hoạt động khắp nơi. Tuy người quay phim cũng phải di chuyển theo, nhưng những người chơi năng nổ thường sẽ bị loại sớm, nên người quay phim phụ trách họ cũng được về sớm.

Còn người quay phim cho Địch Địch thì toàn phải vác máy quay đứng đến cuối cùng, hoặc là ngồi xổm đến cuối cùng. Địch Địch trốn trong lu nước, trong đống củi, người quay phim lại không thể chui vào theo, chỉ có thể đứng bên cạnh vác máy quay, mà cái của nợ này lần nào cũng “núp” đến tận hai ba mươi phút cuối cùng.

Bị anh quay phim làm cho cứng họng, Địch Địch ló đầu ra quan sát kỹ khuôn mặt anh ta: “Hình như đúng là không phải anh lần trước thật.”

“Haizz, tại mấy anh trông cứ na ná nhau,” anh ta gãi gãi cái đầu trọc. Trước đây anh ta đúng là không để ý đến anh quay phim thật.

Lúc này, Cao Minh Dục lại xuất hiện trên đường phố khu Nam. Anh nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đến Hoa phủ xem thử.

Cổng lớn của Hoa phủ đang mở, Cao Minh Dục nhanh chóng lách vào, nghĩ đến địa điểm mà Lạc Thu nhắc đến trong tin nhắn rồi bắt đầu tìm kiếm.

Không lâu sau, anh đã thấy một cái giếng cổ có miệng giếng cực lớn. Cẩn thận bám vào thành giếng đi xuống, Cao Minh Dục thầm lẩm bẩm, không biết quan tài của Quỷ Vương đã được đào ra chưa.

Có một đồng tiền mua mạng trong tay, anh tạm thời không sợ quỷ sai, chỉ không biết Quỷ Vương này có nhận tiền mua mạng không.

Từng bước một đi xuống giếng cổ, Cao Minh Dục thấy đám quỷ dưới giếng, thậm chí có quỷ còn giơ tay chỉ đường cho anh.

Điều này càng khiến Cao Minh Dục tò mò. Tình hình gì đây, chẳng lẽ vẫn chưa có người chơi nào đến cứu Quỷ Vương, mà cần anh đến đào quan tài à?

Bước vào đại sảnh của Quỷ Vương, Cao Minh Dục sững sờ tại chỗ. Chỉ thấy trước một cỗ quan tài khổng lồ, lúc này đang là cảnh ba người giằng co.

Anna, Diệp Hạo Dương và Nhạc Nguy.

“Ba người đang làm gì vậy? Đấu địa chủ à? Hay là đấu Quỷ Vương?” Cao Minh Dục theo bản năng lùi lại một bước, cảm thấy có chút nguy hiểm. Mình là quỷ, mình chạy trước.

Thế ba chân như vạc trước mắt này, trông thế nào cũng ra ba thân phận khác nhau đang đối đầu.

Đặc biệt là Diệp Hạo Dương vẫn còn nằm trong quan tài, đây là tình huống gì?

Anh có cảm giác ba người trước mắt, một người là quỷ, một người là tà tu, một người là thiên sư.

Nhạc Nguy liếc anh một cái, tỉnh bơ đáp: “Ba thiếu một, chơi mạt chược không?”