Nữ Cường Xuyên Nhanh Max Level Lạc Thu Trở Về

Chương 328



 

 

 

 

“Hễ là người trong công ty mà cậu ta quen biết thì đều được tặng. Thấy cũng không phải đồ quý giá gì nên mọi người đều nhận, nhưng mà cũng không có ai đeo.”

Sợi dây là lụa đỏ bện đơn thuần, không có trang trí vàng bạc gì. Nếu có những vật phẩm quý giá rõ ràng như Tỳ Hưu vàng hay mặt dây chuyền mây cát tường, thì dù có tặng mỗi người một cái cũng không thể nhận được.

“Đúng rồi, cậu ấy cũng có tặng chị một sợi.”

“Tiểu Lưu, cậu Dung nói cái tặng cho Lạc Thu là hình gì nhỉ?”

Chị Lộ vỗ đầu một cái, nhìn về phía đống dây lụa đỏ rồi nói với Lạc Thu: “Trong này cũng có một sợi cho em đấy.”

“Hình như là cái kia thì phải, có hình lá phong?” Tiểu Lưu lục lọi trong đống dây lụa đỏ.

Mình cũng có phần?

Nghĩ lại những lời lên án của Tần tổng trên xe, cái cậu Dung này lại gửi tặng dây lụa đỏ cho cả công ty. Nếu thật sự là dây lụa đã được khai quang ở chùa Vân Thủy, thì cũng không thể thỉnh được nhiều đến vậy.

Sợi dây này có lẽ chỉ là một món quà nhỏ phát cho mọi người thôi.

“Mau ra hóng chuyện này, Vân Tình Nhi đang tự mình ra trận, đại chiến với fan não tàn của tên tra nam trên Weibo kìa, chậc chậc.”

Tiểu Lý trong phòng làm việc đột nhiên nói với vẻ rất kích động, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Vân Tình Nhi đại chiến với fan não tàn?

Một trận hay thế này, sao có thể không hóng hớt vây xem một chút được?

Tiểu Lý vừa dứt lời, tất cả mọi người đều xúm đầu lại. Hóng drama!

Kể từ sau khi tuyên bố chia tay trên Weibo, Thẩm Vấn Thiên đã phải nhập viện, nhưng số ít fan não tàn còn sót lại của hắn vẫn không buông tha cho Vân Tình Nhi.

Dường như biết rằng không thể tìm ra bất kỳ lý do nào để công kích Lạc Thu nữa, họ quay sang bám riết lấy Vân Tình Nhi, khăng khăng đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu cô, thậm chí còn liệt kê ra những việc mà Thẩm Vấn Thiên đã làm cho cô khi cặp đôi “Trời Nắng” của họ còn bên nhau.

“Một ngày vợ chồng, trăm ngày ân nghĩa. Chị à, đến bây giờ chị còn chưa đến bệnh viện thăm anh ấy một lần, thật quá đáng thất vọng.”

“Em đã từng nghĩ, hai người vẫn còn chút tình cảm. Em vẫn nhớ anh ấy đã chuẩn bị cho chị biết bao nhiêu bất ngờ và những món quà trong khả năng của mình. Nhưng lâu như vậy, dù đã chia tay, chị chưa bao giờ cho đi bất cứ điều gì vì anh ấy.”

“Anh ấy đã dốc hết tất cả vì chị, bây giờ hai bàn tay trắng, chị không có một chút thương hại nào sao?”

Những lời lẽ ngớ ngẩn này của đám fan khiến người ta đọc xong chỉ muốn hỏi một câu: “Bị điên à?”

Dưới những bình luận này, câu trả lời của Vân Tình Nhi đặc biệt nổi bật:

“Có bị trời đ.á.n.h ngũ lôi tôi cũng không thèm nhìn lại cái ảnh nào của anh ta nữa, ghê tởm. Bây giờ tôi chỉ thấy thương hại cho chỉ số IQ của bạn thôi.”

“Tôi đã chia một nửa tài nguyên của mình cho anh ta, quần áo cũng là tôi mua. Còn quà nhận được à? Ừm, quà tỏ tình là một sợi dây lụa đỏ.”

“Không có một chút thương hại nào hết, chỉ có đầy bụng hối hận và ghê tởm.”

“Lúc trước Vân Tình Nhi vẫn luôn im lặng, có lẽ là nhịn hết nổi rồi nên mới trực tiếp ra trận đối chất tay đôi,” Tiểu Lưu nói.

Vừa làm mới trang, đã thấy bên dưới có thêm rất nhiều bình luận mới.

Lạc Thu chỉ cảm thấy trong đầu mình như có thứ gì đó đột nhiên lóe lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Giống như một tấm gương bị sương mù che phủ vĩnh viễn bỗng nhiên vỡ tan, trong một mảng đục ngầu chợt thấy một tia sáng quang đãng.

Lạc Thu bừng tỉnh, nhớ lại những chuyện trong quá khứ vốn đã trôi vào dĩ vãng từ lâu.

Dây lụa đỏ, dây lụa đỏ.

Vân Tình Nhi nói, quà tỏ tình là một sợi dây lụa đỏ. Cô cũng vậy.

“Buồn cười thật, dây lụa đỏ, không lẽ chính là loại mà cậu Dung kia tặng đấy chứ.”

“Chắc cũng sàn sàn nhau thôi, dây lụa đỏ gì chứ, dù là đồ trong chùa hay trong miếu thì cũng chỉ là một sợi dây thôi mà.”

“Với tầm cỡ của Vân Tình Nhi, đồ hiệu xa xỉ nào mà chưa thấy qua, lại bị một sợi dây lụa đỏ này lừa.”

Các nhân viên trong phòng làm việc bàn tán sôi nổi.

Nhìn sợi dây lụa đỏ trên bàn, Lạc Thu chìm vào suy tư. Một sợi dây mỏng manh, bện tinh xảo, không có một chút trang trí nào khác, cô cũng đã từng nhận được.

Vào một thời gian rất, rất lâu về trước.

Lạc Thu ngồi trên ghế sofa trong phòng làm việc, hai tay chống lên trán, chìm vào hồi ức.

Thư Sách

Thẩm Vấn Thiên lúc trước đã tặng cô một sợi dây lụa đỏ. Lạc Thu vốn ít khi đeo trang sức, tay trái đeo đồng hồ, tay phải đã từng đeo sợi dây lụa đỏ đó.

Tim Lạc Thu chợt đập thót một cái. Hình như cô đã tìm ra điểm mấu chốt.

Lúc cô quay về thế giới này, hình như không thấy sợi dây lụa đỏ đó đâu cả, trên tay cũng không có.

Cô lấy điện thoại ra, đi đến sân thượng của văn phòng rồi gọi một cuộc cho Tào Kim. Em gái của Ngân Tử đã tỉnh lại, chỉ không biết ký ức trong quá khứ có thể nhớ lại được bao nhiêu.

Khi cuộc gọi kết thúc, một tay Lạc Thu buông thõng xuống. Tính cả em gái Ngân Tử, cả ba người từng có liên quan đến Thẩm Vấn Thiên đều đã nhận được một sợi dây lụa đỏ.

Dĩ nhiên, có thể giải thích đây là thói quen. Nhưng tính theo mốc thời gian của Ngân Tử, trong khoảng mười năm, lúc còn trẻ không có tiền tặng dây lụa đỏ có thể hiểu được. Mười năm sau vẫn thích tặng dây lụa đỏ cho người khác, anh ta kinh doanh sỉ mặt hàng này à?

Lạc Thu vừa quay lại phòng làm việc đã nghe thấy trong phòng lại vang lên một tiếng kêu kinh ngạc: “Trời ơi, chị trưởng fanclub lớn trước đây của tên tra nam này cũng vừa đăng ảnh một sợi dây lụa đỏ, nói là do hắn ta tặng!”

“Thời buổi này con trai thích tặng dây lụa đỏ đến vậy sao?”

“Chắc là vì vừa rẻ tiền lại vừa thể hiện được cái gọi là chân tình đi.”

Lại thêm một người nữa! Ánh mắt Lạc Thu hơi lạnh đi, cô bước đến máy tính liếc qua. Một sợi dây lụa đỏ bện đơn giản, nhưng trong mắt cô lại có một cảm giác quen thuộc khác thường.

Lạc Thu đột ngột nắm c.h.ặ.t t.a.y Diệp Tri Dật đang đứng bên cạnh, ánh mắt rực sáng: “Diệp tổng, đưa tôi về nhà tìm một thứ.”

Cô phải về nhà lục tung lên, xem sợi dây lụa đỏ đó còn ở đó không!

Trên đời này, nếu có quá nhiều sự trùng hợp, thì đó không còn là trùng hợp nữa.

Giống như những sợi dây lụa đỏ mà Thẩm Vấn Thiên đã từng tặng đi.

Và cả những sợi dây lụa đỏ được phát cho cả công ty.

Lúc bị cư dân mạng tấn công, Lạc Thu đã được công ty và chị Lộ giúp đỡ chuyển đến nơi ở hiện tại, Thượng Ninh Gia Viên.

Vì địa chỉ cũ đã bị đào bới thông tin cá nhân, lại sợ đồ đạc để lại sẽ bị kẻ xấu lợi dụng, tất cả đồ cũ đều được đóng thùng mang đi hết.

Lúc Lạc Thu quay về thế giới này, cô cũng đã từng vào phòng chứa đồ cũ để tìm đồ, nhưng không hề thấy sợi dây lụa đỏ đó.