Trong khoảnh khắc đó, ta đột nhiên nhớ đến mẹ của mình.
Nhớ lúc còn nhỏ, có một lần ta ngủ trưa tỉnh dậy, lại thấy mẹ đang lén khóc.
Lúc đó, cha ta vừa mới cưới vị di nương thứ năm của ông, một người nữ nhân có dung mạo yêu kiều, trớ trêu thay, lại rất giống mẹ ta thời trẻ.
Ta muốn an ủi bà.
Mẹ lại ôm lấy ta bé nhỏ vào lòng, thở dài một tiếng: "Nhược Hàm bé bỏng của mẹ, không sao đâu, mẹ còn có con, vì con, vì các anh con, mẹ có thể gắng gượng được."
"Ước nguyện lớn nhất của mẹ, là được thấy con lớn lên vui vẻ, hạnh phúc."
Làm mẹ rồi mới biết kiên cường, cho đến khi chính mình cũng có con, mới hiểu được nỗi đau và sự bền bỉ được chôn sâu tận đáy lòng ấy.
Lúc trước mẹ ta từ một đám nam nhân đã chọn trúng Tần Chi Hành, chính là vì nhìn trúng lời hứa của hắn.
Đáng tiếc, Tần Chi Hành cuối cùng vẫn khiến cả hai chúng ta phải thất vọng.
Trong lòng ta đột nhiên dâng lên một nỗi căm hận.
Dựa vào đâu mà nam nhân có thể dễ dàng bội ước như vậy, cuối cùng chỉ nhận lại một câu nói nhẹ bẫng, rằng nam nhân vốn dĩ đa tình, vốn dĩ tam thê tứ thiếp.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Thậm chí, việc sở hữu cả một dàn thê thiếp dường như mới là cách để thể hiện quyền thế địa vị của họ.
Nhưng nếu đổi lại là nữ nhân, thì đó là tự khinh rẻ bản thân, là không biết xấu hổ, là lẳng lơ, bị dìm xuống sông lồng heo cũng được mọi người vỗ tay tán thưởng.
Ta đây lại cứ muốn sống cho ra dáng một con người.
Họ không cho ta công đạo, thì ta sẽ tự mình đi tìm công đạo.
Lúc trước Tần Chi Hành từng nói: "Làm sao ta có thể mắt mù lòng tối mà đi thích người khác được, nếu có một ngày ta bội ước phụ bạc Nhược Hàm, cứ để ta ra đường bị xe ngựa đ.â.m chết."
Ta nên thỏa mãn cho hắn.
Sau khi Cố Thiên Thiên bị cấm túc, Thanh Chi nhanh chóng nhân cơ hội được sủng ái.
Nàng ta giống như Cố Thiên Thiên, đều là những người nữ nhân có dáng vẻ yêu kiều, nhưng lại có thêm một phần quyến rũ.
Đặc biệt là thân hình của nàng ta vô cùng gợi cảm, sau khi được ban ân sủng thì giống như một quả đào mật chín mọng, chỉ cần lột vỏ là sẽ tứa nước ra.
Cố Thiên Thiên vì chuyện này mà tức không chịu nổi.
Nàng ta ba ngày hai bữa lại kêu đau đầu chóng mặt, lúc đầu Tần Chi Hành còn đến xem, sau đó thì mặc kệ luôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thanh Chi cũng thông minh, thỉnh thoảng cố tình đẩy người về phía Cố Thiên Thiên, bộ dạng muốn từ chối lại như mời gọi đã câu chặt được trái tim của Tần Chi Hành.
Nàng ta nói: "Đều là do phu nhân dạy bảo tốt, bảo chúng tỷ muội phải quan tâm lẫn nhau."
"Nô tỳ biết Cố tỷ tỷ không sao, chỉ là nhớ thiếu gia thôi, nô tỳ chỉ là một người hầu, không dám tranh giành với tỷ ấy, chỉ mong thiếu gia thỉnh thoảng nhớ đến cái tốt của nô tỳ, nô tỳ đã mãn nguyện lắm rồi."
Lời này nghe có chút quen tai, hình như lúc trước Cố Thiên Thiên cũng đã từng nói với ta như vậy.
Nhưng lần này, Cố Thiên Thiên đã trở thành người nữ nhân hẹp hòi, không độ lượng.
Nhìn thấy trái tim Tần Chi Hành dần nghiêng về phía Thanh Chi, Cố Thiên Thiên hoảng sợ.
Gia cảnh nàng ta nghèo khó, trước đây không chỉ có tình yêu của Tần Chi Hành mà còn có sự che chở của Hầu phu nhân.
Nhưng bây giờ cả hai thứ đó đều đã bị Thanh Chi cướp mất.
Cố Thiên Thiên đến tìm ta, nhưng bị Bạch Chỉ và Tử Vi chặn lại, không thể nào gặp được mặt ta.
Nàng ta chỉ đành tự mình nghĩ cách.
Nhưng thời gian qua đi, sự mới mẻ của Tần Chi Hành đối với Thanh Chi cũng phai nhạt, suy cho cùng chàng vẫn thích Cố Thiên Thiên hơn.
Thanh Chi đương nhiên không chịu thua, ngày ngày đấu đá với Cố Thiên Thiên.
Thời gian Tần Chi Hành đến thăm ta ngày càng nhiều hơn, hắn ngồi trong viện của ta uống trà đọc sách, thỉnh thoảng xoa bụng ta rồi cảm khái:
"Nhược Hàm, vẫn là ở chỗ của nàng, ta thấy thư thái và thoải mái nhất."
Hắn lại bắt đầu từ từ nhớ đến những điều tốt đẹp của ta.
Nhưng ta thường lấy cớ mang thai không khỏe, bảo hắn nên đến chỗ hai vị di nương nhiều hơn.
Ta càng lạnh nhạt, hắn lại càng đến thường xuyên.
Lúc này ta mới phát hiện ra bản tính của Tần Chi Hành thật hèn hạ.
Hai tháng sau, Hầu phủ lại có tin vui.
Thanh Chi vậy mà lại có thai!
Hầu phủ con cháu vốn ít ỏi, mẹ chồng và Tần Chi Hành vô cùng vui mừng, hứa hẹn rằng sau khi Thanh Chi sinh con sẽ nâng lên làm quý thiếp.
Đó là một cấp bậc còn cao hơn cả Cố Thiên Thiên.