Nữ Phụ Đã Từ Bỏ, Nhưng Cô Ấy Chưa Hoàn Toàn Buông Xuôi
1.
Nửa canh giờ trước, ta mới biết mình là nữ phụ độc ác.
Một thứ gọi là "hệ thống", con quỷ gì đó đã chiếm lấy thức hải của ta.
Nó nói nó là hệ thống nữ phụ phản công gì gì đó.
Ta bị ép nghe nó lải nhải nguyên một quyển tiểu thuyết ngược cẩu huyết trong lúc đang ngủ trưa.
Trong lúc đó, ta ngắt lời nó không biết bao nhiêu lần, bảo nó cút khỏi thức hải của ta.
Nó nói chưa hoàn thành cốt truyện thì nó không đi đâu hết.
Đm, phá giấc ngủ trưa của bà!
2.
Nó thao thao bất tuyệt kể về “ta” vì không được nam chính yêu nên sinh hận, sa ngã vào ma đạo, số phận bi thảm ra sao,
Nhưng thật ra ta chẳng nghe vào tai chút nào cả.
Không đuổi được thì thôi, cứ kệ nó đi.
3.
Ta ngáp một cái chán chường:
"Xong chưa? Xong rồi thì biến."
"Ngươi chẳng nghe gì đúng không?!"
Ta còn có thể tưởng tượng được cái hình tượng tí hon của hệ thống đó trong đầu ta đang nhảy dựng lên, tức điên người.
Nhưng đột nhiên nó không nhảy nữa, mà ghé sát tai ta thì thầm một cách âm u đáng sợ:
"Không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị trừng phạt đấy."
?
Quả nhiên ngươi không phải người, mà là chó hàng thật giá thật!
4.
"Ngươi đang đe dọa ta hả?" Ta tức đến phát cười, "Ta cũng muốn xem ngươi giở trò gì, làm đi."
Nực cười thật, hồi ta độ kiếp hoá thần, ăn đủ mười đạo thiên lôi mà có sao đâu.
Giờ ngươi lại sủa cái gì vậy?
Cái thứ gọi là hệ thống tự tin nhấn từng chữ một:
"Điện – giật."
?
Chỉ vậy thôi á,
Ta tưởng là nó muốn móc cả Kim Đan của ta cơ.
5.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Sao ngươi không có tí phản ứng nào vậy?!"
Ta lạnh lùng cười khẩy:
"Ngươi thật sự nghĩ tu sĩ Hóa Thân ăn chay chắc? Trước khi đến đây sao không đi hỏi xem Thanh Chính Tiên Tôn là ai đi?"
"Chỉ đau có chút thôi, c.h.ế.t người được chắc?"
Năm đó, ta - Thanh Chính Tiên Tôn vẫn còn là tu sĩ Hóa Thần vô danh,
Vì trấn áp yêu ma trong Tháp Hàng Yêu, ta đã chịu trọn mười đạo thiên lôi.
Ai cũng tưởng ta c.h.ế.t rồi,
Cho đến khi bụi khói tan đi, ta quỳ một gối trên mặt đất, tay nắm chặt chuôi kiếm, dùng kiếm chống đất,
Tay áo vấy m.á.u tung bay, như sát thần giáng thế.
6.
"Sao ngươi không nói tiếp đi?"
Ồ, tất nhiên là vì ta vừa từ tế đàn bước xuống, chưa chống được nửa nén nhang đã ngã lăn ra rồi.
"……"
7.
"Ngươi chớ có khinh thường ta, một tu sĩ Hóa Thần mà có thể chịu được mười đạo thiên lôi đã là cực kỳ lợi hại rồi."
Ta ung dung phe phẩy quạt.
"Hồi đó ta từ Hóa Thần sơ kỳ thẳng lên Vũ Hóa tiền kỳ luôn đấy."
"Ta thèm đi làm cái vai nữ phụ độc ác chắc?"
Không cho ta cái kịch bản Long Ngạo Thiên thì đúng là uổng phí nhân tài!
8.
Cái hệ thống kia không đấu lại được ta.
"…Ngươi có muốn cái gì không? Sơn hào hải vị?"
"Ta đã bế quan rồi, chỉ ăn linh thảo."
"Gấm vóc lụa là?"
"Ta chỉ thích áo vải thô."
"Linh đan diệu dược?"
"Ta tự luyện được."
"…Vậy mỹ nhân! Mỹ nhân ngươi chắc chắn thích chứ? Kết thúc cốt truyện rồi ta cho ngươi cưới đệ nhất mỹ nhân thiên hạ làm đạo lữ luôn!"
Ta mặt không biểu cảm, vừa mài kiếm vừa đáp:
"Ta tu Vô Tình Đạo."
Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com