"Ừ, ta chính là như vậy đấy." Ta nhàn nhã tựa bên giường, thản nhiên đấu khẩu, "Ngươi không vừa mắt thì g.i.ế.c ta đi?"
"……"
"À quên, ta c.h.ế.t thì ngươi cũng c.h.ế.t theo đúng không? Tiếc thật đấy." Ta mỉm cười.
"…Vậy… ta cho ngươi đạo lữ, nếu ngươi không thích mỹ nhân, vậy g.i.ế.c đạo lữ để chứng đạo phi thăng có được không?"
Ta cười khinh.
"Giết đạo lữ để chứng đạo? Là cái tên khốn nào nghĩ ra trò vô nhân đạo đó vậy?
Nhà ai phi thăng bằng cách g.i.ế.c thê tử chứ?
Nếu có kẻ nào làm thế mà phi thăng thật, ta lên trời vặn cổ nó đầu tiên!"
"Vì tư dục mà g.i.ế.c hại người vô tội, đó mà cũng gọi là Vô Tình Đạo à?"
"Giờ đến súc sinh cũng có thể phi thăng chắc?
Đừng có mà làm dơ bẩn Vô Tình Đạo."
10.
"……"
"Sao ta lại hồ đồ đến mức ký khế ước với cái thứ như ngươi chứ!!!"
"À, bây giờ hối hận vẫn còn kịp." Ta mỉm cười hiền hòa, "Ngươi có thể lăn ra khỏi đầu ta ngay lập tức, hoặc câm miệng."
11.
Hệ thống bắt đầu khóc hu hu trong đầu ta.
Ta nghe mà phiền không chịu được, liền dọa lại:
"Ngươi mà còn khóc nữa, ta sẽ đánh nát thức hải, kéo ngươi c.h.ế.t chung."
"Ngươi không dám đâu!"
"Vậy thử xem?" Ta giơ tay phải, ngón trỏ chỉ thẳng vào trán.
Khi nó nhận ra ta đúng là kẻ điên thật, có thể làm chuyện đó bất cứ lúc nào, nó tự đóng cửa không lên tiếng nữa.
Hình như giờ nó đang ngồi vẽ vòng tròn trong thức hải.
Ta bĩu môi, tiếp tục phe phẩy quạt.
12.
"Tu luyện hủy bỏ, tiếp tục ngủ."
Ta ra lệnh cho đệ tử của mình, cả bọn đồng loạt ngã xuống ngủ.
Hôm nay ta quyết định kéo dài giờ ngủ trưa thêm hai canh giờ.
Tối nay có đại hội tỷ thí tông môn, đứa nào dám gật gù ngáp ngủ, ta sẽ gõ vào đầu nó.
"Ngươi đúng là bạo lực..." hệ thống khẽ lẩm bẩm chê bai.
"Bạo lực cái đầu bà nội ngươi ấy!" ta b.ắ.n lại ngay,
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Phải tu thì tu, cần nghỉ thì nghỉ, nên ăn thì ăn, nên chơi thì chơi, ta có cấm chúng nó tự do với thời gian sinh hoạt đâu. Ta chỉ yêu cầu chúng làm đúng những gì cần làm, thế mà gọi là bạo lực á?"
"……"
Nó lại im re rồi. Lại trốn vào góc thức hải, tự đóng cửa tự kỷ.
Trước khi đi còn lầm bầm một câu:
"Giờ thì ta không còn lo cặp nam nữ chính bị ngươi hành hạ nữa rồi."
?
Ngươi nghĩ ta là loại người gì thế hả?
13.
Sự thật chứng minh, đệ tử của ta, đứa nào đứa nấy đều cực kỳ trâu bò.
Không uổng công ta đầu tư bao nhiêu đồ ăn ngon cho bọn nó.
Môn hạ của ta lại một lần nữa giành chức quán quân trong đại hội tông môn.
Ta đem phần thưởng chia thành mấy phần phát cho từng đứa.
Lũ nhỏ mừng hú hét ầm trời.
Chậc, lớn tướng hết cả rồi, vậy mà vẫn bám lấy ta làm nũng, giận hờn vô cớ.
Đáng tiếc, ta lại mê cái trò đó.
"Ngươi thiên vị! Ngươi rõ ràng không đối xử với ta như vậy!"
"Ồ? Nhưng ta đâu có lý do gì để dịu dàng với một thứ xâm nhập vào thức hải của ta, còn dám đe dọa sẽ giật điện ta chứ?"
"…… Không thèm nói chuyện với ngươi nữa!" Hệ thống lại chạy đi tự đóng cửa.
Ồ, nóng rồi nóng rồi!
14.
Sau đại hội tông môn, lại có thêm dòng m.á.u mới gia nhập môn phái.
Tốt lắm, tốt lắm.
Mỹ nữ à, ta yêu.
Ta thử thăm dò tư chất vài người, cuối cùng chọn hai kẻ cũng tạm ổn.
Một là cô bé hoạt bát sáng sủa đáng yêu,
Một là thiếu niên trông lạnh lùng, cao ngạo, có phần tịch mịch.
Chậc, một cặp ngon nghẻ, cho ta nhai tí đã.
"Nói thật, điểm này ta cũng phải phục ngươi." Hệ thống thở dài,
"Sao ngươi lại nhắm trúng nam nữ chính chuẩn xác thế cơ chứ?"
?
"Nam nữ chính ở chỗ ngươi là nhắm mắt vơ đại ngoài đường cũng ra à?"
"…Cũng không hẳn." Hệ thống lảm nhảm xong lại chạy đi đâu mất.