Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 1: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Thao Thiết Khương Đào xuyên vào vai nữ phụ phản diện trong một quyển truyện về giới giải trí.

 

Theo kịch bản, cô sẽ hãm hại nữ chính nhưng không thành, rước đầy tin xấu vào mình rồi uất ức mà chết.

 

Nhưng Khương Đào chẳng hề bận tâm, vì cô đã nhịn đói suốt mười ngàn năm rồi.

 

Cô rất đói.

 

Trong phần thi đoán đồ vật của một chương trình, các nghệ sĩ đều muốn nếm thử những món đồ làm bằng sô cô la. Tiểu hoa đán cùng đội đã lừa Khương Đào chọn chiếc bàn. Khi đến lượt ăn thử, trong lúc tiểu hoa đán kia chờ cô bẽ mặt, Khương Đào lại há miệng gặm luôn một góc bàn.

 

Mọi người: “!!!”

 

Người hâm mộ nhà khác: “Su kem, trà sữa, bánh rán.”

 

Người hâm mộ nhà Khương Đào: “Tên fan đừng đặt giống đồ ăn, cảm giác nguy hiểm lắm…”

 

Nhà khác cổ vũ: “Bảo bối dũng cảm bay lên, fan sẽ luôn dõi theo em!”

 

Nhà Khương Đào cổ vũ: “Dâng lên sự kính sợ chân thành tới sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn.”

 

Sau đó, Khương Đào và ảnh đế Thẩm Chi Diễn công khai hẹn hò.

 

Phóng viên hỏi Khương Đào: “Cô sẽ thể hiện tình yêu như thế nào?”

 

Khương Đào do dự một lát, bẻ một miếng sô cô la to bằng đầu ngón út từ thỏi trên tay mình rồi đút vào miệng Thẩm Chi Diễn.

 

Fan: “Là chân ái!!! Couple Khương – Diễn là đỉnh nhất!”

-------

 

“Không phải chỉ là tiếp một bữa rượu, ăn một bữa cơm thôi sao?”

 

“Giả bộ ngây thơ trong trắng làm gì, cứ cố sống cố chết…”

 

“Được anh Lư để ý chính là may mắn của cô đấy…”

 

Khương Đào mơ màng tỉnh lại, chỉ thấy bên tai ồn ào cực độ, như thể có hàng trăm con ong đang vo ve không ngớt.

 

Cô cau mày: “Câm miệng! Còn ồn nữa là tôi ăn hết mấy người đấy!”

 

Xung quanh lập tức im phăng phắc.

 

Khương Đào chậm rãi mở mắt, nhận ra mình đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ.

 

Chẳng lẽ cô đã thoát khỏi nơi phong ấn rồi sao?

 

Cô vốn là một con Thao Thiết bị phong ấn từ vạn năm trước, do một tiểu tiên phụ trách trông coi. Lần trước, nhân lúc tiểu tiên sơ sẩy, một sợi thần thức của cô đã chớp thời cơ trốn thoát.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Lúc này, một dòng ký ức không thuộc về mình chợt lóe lên trong đầu cô.

 

Đây là một quyển tiểu thuyết sảng văn về nữ chính trong giới giải trí, còn cô đã xuyên vào vai nữ phụ độc ác trùng tên họ với mình.

 

Nữ phụ này vốn có hình tượng trong sáng, ngọt ngào, vừa ra mắt đã được mệnh danh là “mối tình đầu quốc dân”, tương lai rộng mở. Thế nhưng, cô ta lại luôn đối đầu với nữ chính Tô Anh Tuyết, một diễn viên tuyến mười tám mờ nhạt. Đáng nói là, nữ phụ đ.á.n.h trận nào thua trận đó, nhưng càng thua lại càng hăng.

 

Về sau, cô ta gián tiếp giúp nữ chính trở thành tiểu hoa đán nổi tiếng, còn bản thân thì ngập trong vết nhơ, các hợp đồng quảng cáo lần lượt bị hủy, đến cả vai diễn đã định cũng bị đổi sang người khác. Người đại diện thấy cô không còn giá trị nên đã lừa cô đi tiếp rượu. Sau khi bị chuốc say, cô không chỉ mất đi sự trong sạch mà còn bị paparazzi chụp ảnh tung lên mạng.

 

Cuối cùng, Khương Đào đau khổ tột cùng, chọn cách tự sát để kết thúc mọi chuyện.

 

Thời điểm Khương Đào xuyên vào chính là lúc nữ phụ bị bắt đi tiếp rượu, sắp bị paparazzi chụp ảnh đưa lên hot search và hứng chịu sự phỉ nhổ của toàn cõi mạng.

 

“Ùng ục…”

 

Âm thanh bất chợt vang lên, phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng.

 

Đói quá.

 

Khương Đào cảm nhận cơn đói quen thuộc. Từ khi bị phong ấn, cô đã rất lâu chưa được ăn. Khó khăn lắm mới thoát ra, cô nhất định phải ăn cho đã.

 

Khương Đào l.i.ế.m liếm răng nanh.

 

Mái tóc đen rối như rong biển xõa trên vai, hàng mi cong dài khẽ rủ xuống che đi ánh mắt bất cần, bờ môi căng mọng, đỏ tươi. Khí chất cô toát ra vẻ nguy hiểm nhưng lại khiến người khác không thể rời mắt.

 

Người đại diện Tôn Kiến Hiền hoàn hồn, dường như không thể tin nổi Khương Đào, người luôn ngoan ngoãn nghe lời hắn, lại dám phản kháng.

 

“Cô nói chuyện với tôi kiểu gì đấy!”

 

Đây cũng là điều Khương Đào muốn hỏi. Hầu hết “đồ ăn” khi nhìn thấy cô đều run bần bật, hiếm khi có kẻ mạnh miệng như Tôn Kiến Hiền.

 

Tôn Kiến Hiền lạnh lùng nói: “Khương Đào! Cô đừng tưởng mình có thể tồn tại trong giới giải trí này!”

 

Khương Đào tò mò hỏi hắn: “Nếu không tồn tại được thì sao?”

 

Tôn Kiến Hiền nghẹn họng, rồi càng tức giận hơn: “Khương Đào! Đừng có giở trò với tôi. Cô đừng quên mình vẫn còn hợp đồng. Hôm nay cô muốn đi cũng phải đi, không muốn đi cũng phải đi.”

 

Khương Đào nheo mắt lại.

 

Mê Truyện Dịch

Tôn Kiến Hiền hiển nhiên không biết nguy hiểm sắp ập đến, vẫn lải nhải không ngừng.

 

“Tôi chỉ muốn tốt cho cô thôi!”

 

“Tình hình bây giờ cô cũng biết rõ rồi, gần như không còn đường sống. Kể cả có hủy hợp đồng với công ty thì cũng chẳng ai dám nhận củ khoai lang nóng bỏng tay là cô đâu.”

 

“Người có thể giúp cô lúc này chỉ có anh Lư. Cô theo anh ấy, lập tức sẽ có tài nguyên, sau này ăn sung mặc sướng, không phải tốt hơn sao?”