Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 117: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



[Wow wow wow Đội Đỏ thật mạnh! Nhìn tựa như là đội hạt giống đoạt giải quán quân!]

 

[Tang Hằng đẹp trai quá! Gào khóc gào khóc, mạng của tôi là cùng một loại với cỏ đầu tường* đó. Đội Lục xông lên!]

 

*Fan không kiên định với một thần tượng, thường thay đổi thần tượng.

 

[Tôi nói Đội Vàng là đội có giá trị nhan sắc cao nhất! Không có ai phản đối chứ!]

 

[Đội Lam… Ách, Đội Lam cố gắng lên nha]

 

Tuy nói lúc trước mọi người đã biết tình huống chia thành bốn đội, nhưng khi chân chính tận mắt nhìn thấy, mới biết đến cùng là Đội Lam yếu bao nhiêu.

 

Trước đó mọi người cười xưng là đội già yếu tàn tật, cũng không phải nói quá mà là sự thật đấy!

 

Lúc bốn đội vận động làm nóng người để chuẩn bị tranh tài.

 

Đạo diễn chuyển máy quay về phía khán giả.

 

Trên khán đài đầy ắp những người hâm mộ ủng hộ, hầu hết bọn họ đều cầm cờ theo màu sắc của đội thần tượng của mình, hoặc kéo băng rôn, biển hiệu.

 

Nhiệt huyết, mạnh mẽ, đáng yêu.

 

Nhưng mà khán giả càng mong đợi hơn cả là sự xuất hiện của fandom Thao Thiết phong cách độc đáo.

 

Chỉ thấy bọn họ đều mang dây cột tóc màu đen, trên dây cột tóc viết một chữ ‘Phật’, những lá cờ nhỏ được c*m v** băng đô ở hai bên như đôi tai, một biểu ngữ thật dài được giăng ở sau lưng.

 

Trọng tâm là tham gia, thứ hai là tranh tài.

 

Đối với ba mẹ mà nói, con nhà mình chỉ cần tham gia là thắng lợi rồi, thắng thua cái gì không quan trọng.

 

Bọn họ không chỉ nói như vậy mà còn làm như vậy.

 

Mỗi người đều mở hộp cơm trong tay ra, vô cùng náo nhiệt trao đổi đồ ăn.

 

Dường như không phải bản thân đang ở sân vận động mà là ăn cơm dã ngoại trên bãi cỏ.

 

[Phụt ha ha ha ha ha, Thao Thiết có dáng vẻ tốt nhất hiện trường]

 

[Xem như tôi đã rõ, nghệ sĩ như thế nào thì sẽ có người hâm mộ như vậy]

 

[Gào thét! Nhìn ăn ngon quá đi! Nhóm Thao Thiết đều là thiên tài ẩm thực sao!]

 

[Đây có phải là cách chính xác để tiếp ứng không! Tôi hiểu rồi!]

 

[Tôi cảm thấy người hâm mộ hai phe bọn họ đã sắp bị hỏng mất, đội quân không đ.á.n.h mà thắng, thần kỳ tuyệt diệu]

 

Sự náo động nhỏ trong khán phòng cũng được các khách mời trên hàng ghế VIP tiếp sóng một cách chân thực.

 

Ngồi ở đây là tất cả các quan chức cấp cao của mạng quả dưa, các nhà tài trợ ba ba và các quan chức chính quyền địa phương chịu trách nhiệm về thể thao.

 

Lăng Song Vi là giám đốc thiết kế của HONOUR sport, thương hiệu của họ là nhà tài trợ chính cho Đại hội thể thao Ngôi sao mới này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Lần này cô ấy tới ngoại trừ làm kim chủ ba ba, còn có một mục đích quan trọng hơn chính là khảo sát người đại diện cho thương hiệu của bọn họ vào năm tiếp theo.

 

Nhìn thấy hình ảnh nhóm Thao Thiết đang cười khúc khích ăn uống, người phụ nữ mạnh mẽ khẽ nhíu mày.

 

Tên thương hiệu HONOUR của họ có nghĩa là vinh dự, họ làm việc chăm chỉ, ngay cả khi thua cuộc cuối cùng họ vẫn tự hào.

 

Nhưng trận đấu còn chưa diễn ra mà bản thân đã từ bỏ, cái này không tương xứng lắm với triết lý thương hiệu của họ.

 

Cô ấy quay đầu hỏi trợ lý: “Đây là người hâm mộ của nghệ sĩ nào?”

 

Trợ lý kiểm tra một chút: “Là người hâm mộ của Khương Đào.”

 

Không phải đối tượng khảo sát của bọn họ.

 

Mê Truyện Dịch

Lăng Song Vi khẽ gật đầu một cái, không để trong lòng.

 

-

 

Ngày thi đấu đầu tiên nhanh chóng kết thúc.

 

Chính như mọi người dự đoán, trong bốn đội thì Đội Lam có thành tích kém nhất.

 

Cũng là Trình Kiệt vững vàng cầm được một tấm huy chương vàng bơi lội, Phương Dật Nhiên cầm được một huy chương bạc b.ắ.n cung, còn lại toàn quân bị diệt.

 

Tất cả các nền tảng xã hội lớn đang thảo luận về nó.

 

[Đội Lam thật thê t.h.ả.m mà, không phải đến cuối cùng các người chỉ có hai cái huy chương này sao?]

 

[Nói không chừng đội bọn họ cũng chỉ có Trình Kiệt và Phương Dật Nhiên hả? Ngày đầu tiên thì ưu thế của bọn họ đã thi tài xong, sau này hẳn là họ không có cơ hội cầm huy chương nữa.]

 

[Khương Đào vẫn rất lợi hại mà, trước đó sức bật của cô trong ‘Bạn mau tới đây’ rất tốt.]

 

[Trong ‘Thôn trang của chúng ta’, cô ấy còn ném PD quay phim lên cây, nhìn sức lực cũng rất mạnh]

 

[Chờ một chút, Khương Đào không phải ở trong giới mỹ thực sao?!]

 

[Ôi, đáng tiếc không phải là tranh tài vua dạ dày, nếu không thì Khương Đào hẳn là thắng chắc.]

 

Câu hỏi này cũng đang quanh quẩn trong lòng tất cả mọi người trong Đội Lam.

 

Sắc mặt Trình Kiệt tái xanh nhìn Khương Đào không hề ngừng miệng.

 

Vui sướng khi cầm được huy chương vàng không còn sót lại chút gì.

 

Phương Dật Nhiên thở dài: “Bảo cậu không cần xúc động như vậy…”

 

Trình Kiệt vịt c.h.ế.t còn mạnh miệng: “Chưa chắc tôi sẽ thua, hôm nay vừa mới bắt đầu, chúng ta kém vị trí thứ nhất vô cùng chênh lệch, mấy ngày tranh tài kế tiếp mới là trọng tâm, chênh lệch giữa chúng ta sẽ không bị kéo dài.”

 

“Trừ khi Khương Đào có thể cầm được ba tấm huy chương vàng, nhưng dù vậy, ít nhất những người khác cũng phải cầm hai đến ba tấm huy chương vàng, còn có số lượng nhất định huy chương bạc và huy chương đồng mới có khả năng tranh chức quán quân.