Phương Dật Nhiên nghe mà tặc lưỡi, ngay từ đầu cậu ấy chỉ cảm thấy đoạt giải quán quân khó khăn, nhưng khi nghe Trình Kiệt nói xong mới biết được lại khó khăn như thế.
Cậu ấy bất đắc dĩ nói: “Xem ra là không có hy vọng.”
“Cái gì không có hy vọng?” Một giọng nói truyền tới từ phía sau bọn họ.
Mê Truyện Dịch
Hai người giật nảy mình, quay đầu lại mới phát hiện là Khương Đào, dường như cô vừa mới từ bên ngoài trở về, trong tay còn bưng lấy không ít đồ ăn vặt và hộp cơm.
Trình Kiệt sụp đổ: “Cô lại tìm đồ ăn ở đâu vậy?”
“Người hâm mộ tặng.” Khương Đào mừng khấp khởi khoe khoang, lập tức lại cảnh giác rút lại: “Đây là người hâm mộ đưa cho tôi, các cậu cũng không có phần đâu!”
Hai người: “…”
Phương Dật Nhiên nhớ tới hotsearch vừa xem, tác phẩm tiếp ứng của người hâm mộ của Khương Đào, nhìn hộp cơm chuẩn bị tỉ mỉ kia, không khỏi hơi hâm mộ: “Chị, người hâm mộ của chị thật có lòng.”
Khương Đào vô cùng kiêu ngạo: “Còn gì nữa, bọn họ đều là người nhà của tôi.”
Cô nhớ tới đám người hâm mộ nói cho cô, bọn họ đặt tên cho mình là Thao Thiết, bọn họ sẽ bảo vệ cô, ăn hết tất cả những thứ không tốt với cô.
Trong nháy mắt đó, dường như có cái gì đ.á.n.h trúng vào lòng cô.
Lại là cảm giác ấm áp làm cho người ta sa vào.
Cô nghe trên người truyền đến cảm giác ấm áp thơm ngọt, lần đầu tiên không phải là muốn ăn mà là ý muốn bảo vệ.
Cô muốn bảo vệ nhóm Thao Thiết nhỏ của cô.
“Tôi đã hẹn với bọn họ, chắc chắn lần này sẽ cầm quán quân cho bọn họ.” Khương Đào hời hợt nói: “Bọn họ cho tôi sự tin tưởng quý giá, tôi nhất định sẽ không để cho bọn họ thất vọng.”
Trình Kiệt và Phương Dật Nhiên đều bị xúc động.
Nhớ tới hôm nay lúc bọn họ rời khỏi sân vận động, cũng có người hâm mộ ở xa xa hô với bọn họ, cho dù kết quả như thế nào thì đều tin tưởng bọn họ là mạnh nhất.
Còn có những dòng tin nhắn riêng đều đặn không ngừng, mỗi tin nhắn đều là niềm tin quý giá của người hâm mộ.
“Em đã biết, chắc chắn em sẽ cố gắng thật tốt!” Phương Dật Nhiên cảm động nước mắt rưng rưng.
Trình Kiệt cũng cảm nhận được nhiệt huyết chiến đấu đã lâu không gặp.
Từ sau khi ra mắt, vì tuân theo ý muốn của đoàn đội, anh ta không thể không kiềm chế bản tính hiếu thắng của mình, thời gian lâu dài, vậy mà anh ta quên đi bản thân chân chính là dạng gì!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bây giờ lại bị Khương Đào thức tỉnh.
Tính tình Trình Kiệt kiêu ngạo, làm không được kiểu bộc lộ ngay thẳng như Phương Dật Nhiên, chỉ là yên lặng trong lòng tăng thêm cho mình một giờ tập luyện.
Khương Đào thỏa mãn gật đầu: Cô lại gần một tuần cơm thêm một bước.
-
Ngày tranh tài thứ hai, khán giả kinh ngạc phát hiện khí thế toàn bộ Đội Lam cũng thay đổi.
Trận đầu chạy nhanh 100m nam, Trình Kiệt giống như bật hack, mặc dù cuối cùng không chạy thắng đội trưởng Đội Đỏ, nhưng cũng giành cho Đội Lam một huy chương bạc quý giá.
Sau đó là phần chạy nhanh nữ, Khương Đào và những tuyển thủ nữ khác cùng đứng trên đường băng.
Nhóm Thao Thiết trên khán đài lập tức quơ quơ biểu ngữ trên tay- Khương Khương mạnh nhất, mạnh mẽ tranh giải nhất!
Ngay cả dây cột tóc của bọn họ cũng đổi thành hai chữ ‘Thắng chắc’.
Người hướng dẫn nói: “Bây giờ chúng ta nhìn thấy chính là người hâm mộ của tuyển thủ Khương Đào, hôm qua bọn họ tiếp ứng bằng đồ ăn và phương thức cố lên phật hệ, trở thành một phong cách khác trên sàn thi đấu, đến cùng là đêm qua xảy ra chuyện gì làm thái độ của bọn họ thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy?”
[Em gái tôi là Thao Thiết, nghe nó nói Khương Đào đã hẹn với bọn họ, muốn giành giải quán quân.]
[Ha ha ha ha ha ha, Khương Đào là chọc cười à, bộ dáng này của Đội Lam làm sao cầm giải quán quân được, quán quân trong mộng sao?]
[Chỉ có tôi cảm thấy rất cảm động sao? Nếu như anh trai nhà tôi có ước hẹn với chúng tôi như thế, dù cuối cùng anh ấy thua, tôi cũng sẽ một mực yêu anh ấy cả một đời.]
Lúc này nhóm Thao Thiết trên khán đài cũng nghĩ như vậy.
Nói thật, ai không muốn thần tượng nhà mình cầm được giải quán quân, nói ra có nhiều mặt mũi, nhưng mà bọn họ biết tình huống của Đội Lam vốn đã kém cỏi, thế là không gia tăng áp lực cho bảo bối nhà mình.
Thật sự không nghĩ tới Khương Khương nhà bọn họ nhạy cảm như vậy, nhanh chóng phát hiện được ý nghĩ chân thật của bọn họ.
Cô không cảm thấy bọn họ có ý nghĩ hão huyền, cũng không phàn nàn cái này khó bao nhiêu, chỉ bình thản nói: “Các bạn muốn tôi cầm quán quân, được thôi.”
Mấy nhóm ba mẹ sắp bị cảm động khóc luôn.
Đổi dây cột tóc trong đêm, đổi biểu ngữ.
Người hướng dẫn chỉ là nhắc đến người hâm mộ một chút, nhanh chóng dẫn dắt chủ đề về hiện trường.
“Nhóm của chúng ta cạnh tranh rất kịch liệt. Quán quân chạy nhanh lần trước là Điền Tiểu Miêu, người từng là vận động viên cấp hai quốc gia, đã đạt thành tích tốt là 14,05 giây trong Thế vận hội vừa qua, điều này không ai sánh kịp..."