Lăng Song Vi: “???”
-
Ngày cuối cùng của Đại hội thể thao Ngôi sao mới là hạng mục đồng đội.
Hạng mục này chia thành tám đoạn đường đua, tám vận động viên sẽ chạy tiếp sức, mà mỗi đường đua đều không đơn giản, nào là vượt cọc, leo núi, hố bùn, … có thể nói là xét về tố chất tổng hợp của vận động viên.
Trước đó không ai nghĩ tới, Đội Lam già yếu tàn tật vậy mà có thể đến tranh đoạt vị trí quán quân, có thể nói là một mình Khương Đào mang toàn đội bay lên.
Nhưng mà ngày cuối cùng là hạng mục đồng đội, dựa vào sự cố gắng của cả đội, chỉ có một mình lợi hại cũng coi như vô dụng, coi như Khương Đào có lợi hại hơn nữa cũng không có khả năng bằng sức một mình thay đổi cuộc chiến.
Trên đài Dứa, gần 93% người đều ủng hộ Đội Đỏ sẽ giành chức quán quân sau cùng của Đại hội thể thao Ngôi sao mới.
[Ôi, thật là tiếc cho Khương Đào]
[Cô ấy đã cố gắng hết sức, nhưng mà căn bản của Đội Lam quá kém, mang không bay nổi]
[Loại tình huống này, tỉ lệ thắng của Đội Lam quá thấp, haizz]
Nhóm Thao Thiết cũng an ủi lẫn nhau: “Không sao, thành tích hiện tại cũng đã rất khá.”
“Đừng để con cái có áp lực quá lớn.”
Lăng Song Vi nhìn ghi chép thi đấu trước đó, hơi kinh ngạc: “Cô gái này ưu tú như vậy, vì sao không có trong các đối tượng khảo sát của chúng ta?”
Trợ lý cũng hơi mơ hồ: “Bởi vì trước đó cô ấy nổi tiếng, hình như đều là bởi vì ăn…”
“Ăn?”
Lăng Song Vi nhận lấy máy tính bảng của cô ấy, nhìn thấy video trước đó của Khương Đào, lại nhăn nhăn lông mày.
Tuy nói thương hiệu vận động và thực phẩm cũng không xung đột, nhưng dù sao ấn tượng với công chúng vẫn là rất hạn chế.
Tìm một người đại diện không phù hợp tinh thần vận động cũng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng thương hiệu của bọn họ.
Thế là Lăng Song Vi buông máy tính bảng ra: “Trước tiên cứ thêm vào đi, chờ kết thúc thi đấu lại nói.”
Lúc này tất cả các vận động viên tham gia trận đấu đều đang làm nóng người. Thi đấu trước là Đội Lục và Đội Vàng, sau đó mới là Đội Lam và Đội Đỏ, hai đội thắng tranh chức vô địch và hạng nhì, đội thua tranh giải ba.
Đội Lục và Đội Vàng đã tranh đấu rất chặt chẽ, cuối cùng Đội Vàng thắng Đội Lục trong gang tấc.
Sau đó chính là trận đấu của hai Đội Đỏ và Lam mà mọi người mong đợi nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
So với Đội Đỏ tinh thần phấn chấn tràn ngập lòng tin, đội viên dự thi của Đội Lam lại có chút uể oải.
Lúc làm nóng người, khán giả lại thấy Khương Đào đi tìm tổ trọng tài, không biết nói cái gì rồi hài lòng trở về.
[Khương Đào đến hỏi cái gì vậy?]
[Tôi cũng muốn biết!]
[À, vì sao trạng thái của đội viên Đội Lam đột nhiên thay đổi!]
Không biết Khương Đào nói gì với các đội viên, đội viên Đội Lam vốn đang uể oải lộ ra vẻ mặt sợ hãi, trạng thái vận động cũng trở thành tích cực.
[Vừa rồi Khương Đào mới khích lệ Đội Lam sao! Cảm giác hiệu quả rất nhanh chóng đó!]
[Khương Khương của chúng ta cũng là nhọc lòng vì Đội Lam.]
[A a a, tôi thật sự muốn biết đến cùng là Đội Lam bọn họ đang nói cái gì, camera có thể đến gần một chút hay không vậy]
[Tôi là một giáo viên, bây giờ mấy đứa trẻ cũng sắp làm tôi điên rồi, mặc kệ nói cái gì cũng không chịu học tập cho giỏi, tôi muốn biết đến cùng Khương Đào dùng phương pháp gì để kích động đội viên! Tôi cũng muốn học!]
Ngay cả Lăng Song Vi ở trên ghế khách quý cũng không nhịn được tò mò, nghiêng người về phía trước.
“Đi hỏi một chút, Khương Đào tìm trọng tài nói cái gì?”
Một lát sau trợ lý mới trở về: “Nghe nói Khương Đào hỏi trọng tài, cô ấy có thể chạy theo trong toàn bộ hành trình hay không?”
Lăng Song Vi kinh ngạc nói: “Chạy theo?”
Tám đoạn đường đua này cộng lại cũng gần ba nghìn mét, mà cũng không bằng phẳng, Khương Đào vốn gánh vác đoạn thi đấu Số 1 khó khăn nhất, sau đó còn muốn chạy theo hết hành trình, độ khó này cũng không nhỏ.
Vậy mà cô ấy lại hi sinh và cố gắng nhiều như vậy vì Đội Lam!
Mê Truyện Dịch
Hơn nữa biết rõ năng lực chênh lệch của đoàn đội, nhưng không có nhụt chí, loại cố gắng chấp nhất này, tinh thần không từ bỏ này, khá phù hợp với triết lý thương hiệu của họ.
Trong lòng Lăng Song Vi không khỏi hơi nghiêng về.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người.
Sau tiếng s.ú.n.g trọng tài vang lên, Khương Đào hoàn toàn giống như trước đây, lập tức xông ra ngoài chỉ để lại một tàn ảnh.
Người phát ngôn: “Được rồi, bây giờ chúng ta nhìn thấy Khương Đào của Đội Lam xông lên trước, trong chặng đầu tiên, tuyển thủ của Đội Đỏ đã bị bỏ lại rất xa. Nhưng chúng ta đều biết rằng, nhược điểm của Đội Lam là thể lực của các vận động viên khác trong đội không đủ tốt, cũng không biết đội Đỏ bị bỏ lại phía sau thế này, mấy chặn phía sau có thể đuổi kịp không…”
“Đội Lam lập tức tiến tới chặng thứ hai. A! Khương Đào cũng không dừng lại, vậy mà cô ấy lại cùng chạy với các thành viên khác của Đội Lam. Cô ấy định dùng phương thức chạy cùng cả hành trình với đội viên của mình sao? Thật sự là đội trưởng có trách nhiệm tốt mà!”