“Không đúng, chạy cùng không phải là chạy ở phía trước sao? Vì sao cô ấy lại chạy sau lưng đội viên của mình?”
“A, Đội Đỏ đuổi theo tới rồi, để chúng ta nhìn xem anh ta sẽ mất bao lâu để đuổi kịp… A, đội viên Đội Lam tăng tốc độ, anh ta tăng tốc rồi! Anh ta vừa khóc hô hào mẹ ơi, vừa thuận lợi chuyền gậy cho thành viên ở vị trí kế tiếp! Anh ta không để cho Đội Đỏ có cơ hội!”
Thành viên Đội Lam mệt lả ngồi trên mặt đất, nhìn thành viên kế tiếp của đội mình và bóng lưng Khương Đào, lộ ra biểu cảm thoát được một kiếp.
Hic!
Còn sống!
[Vãi! Tình huống của Đội Lam là như thế nào vậy! Bật hack à]
[Có phải bọn họ dùng t.h.u.ố.c k*ch th*ch không! Bọn họ cũng mãnh liệt quá đi!]
[Anh em phía trên, mặc dù đây chỉ là đại hội thể thao của ngôi sao, nhưng cũng chuẩn bị theo quy tắc đại hội thể thao chính quy, trước khi tất cả các tuyển thủ tranh tài đều đã được kiểm tra, không có khả năng uống thuốc, coi như có một hai người thoát cũng không có khả năng cả Đội Lam đều uống t.h.u.ố.c lại không bị tra ra]
[Làm sao người ở Đội Lam đều vừa khóc vừa chạy vậy?]
[Là cảm động nhỉ, bạn có phát hiện không, Khương Đào vẫn luôn yên lặng chạy theo sau lưng bọn họ]
[Thật sự là cảm động sao? Vì sao vừa rồi tôi mới nghe có người hô cứu mạng]
[Ha ha ha ha ha không thể nào là do Khương Đào dọa đi]
[Vãi, chỉ còn lại hai chặng cuối cùng, Đội Lam vẫn dẫn trước, không chỉ có không bị Đội Đỏ đuổi kịp, thậm chí còn kéo dài khoảng cách]
[Đội Lam khá lắm!!!]
Đội Lam phấn đấu, làm tất cả mọi người cảm động.
Tất cả mọi người cho là bọn họ đang cố gắng vì vinh dự.
Chỉ có chính bọn họ biết là vì sống sót.
Hu hu hu hu!
Cứu mạng!
Vì sao trên thế giới lại có người kh*ng b* như vậy!
Đến một giây cuối cùng Trình Kiệt là người xông tới đích, hiện trường bùng lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Đây là một màn lội ngược dòng hàng thật việc thật!
Đội Lam không được xem trọng nhất lại giành được thắng lợi!
[Vãi! Tôi muốn khóc!]
[Đội Lam quá tuyệt vời, quá tuyệt vời! Tôi muốn hô câu này lên!]
[Hu hu hu hu, Đội Lam mãi mãi là thần!!]
Đám người Đội Lam nhao nhao ch** n**c mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Phóng viên lưu luyến kích động đưa micro tới:
“Giọt nước mắt rơi xuống vào giờ khắc này của các bạn, là nước mắt vui sướng sau thắng lợi sao?”
“Không huhuhu, là bị dọa khóc.”
Căn cứ vào các quy tắc tranh tài trong hạng mục đồng đội của Đại hội thể thao Ngôi sao mới, huy chương Vàng, Bạc sẽ được trao tặng dựa vào thành tích của hai đội thắng. Và hai đội thua cũng sẽ dựa vào thành tích để xem đội nào sẽ nhận được huy chương Đồng.
Nếu có hai đội đạt được thành tích bằng nhau, vậy sẽ thi đấu thêm một vòng nữa.
Vì vậy, huy chương Vàng đương nhiên sẽ thuộc về đội Lam.
Đội Vàng đã thắng đội Lục nên nhận được huy chương Bạc, thế nên đội Đỏ chỉ đành ấm ức nhận lấy huy chương Đồng.
Đội Đỏ tức gần c.h.ế.t.
Ban đầu bọn họ chọn thi đấu với đội Lam là để đảm bảo cho bản thân. Cứ nghĩ cho dù đội mình có phát huy kém một chút thì cũng sẽ nhận được huy chương Bạc, ai nghĩ tới lại bị đổ bể như này.
Đội Lam đoạt cúp là việc ngoài dự liệu của tất cả mọi người.
Đừng nói người xem ở khán đài và những vận động viên khác, ngay cả thành viên của đội Lam cũng có chút ngẩn ngơ.
“Chúng ta... thắng?”
“Đúng vậy, chúng ta thắng rồi huhuhuhu...”
“Mẹ ơi, con vậy mà giành quán quân trong cuộc t.h.i t.h.ể thao nè! Mẹ, mẹ có thấy không!!”
Thành viên đội Lam vừa khóc vừa cười, cả người toàn là mồ hôi và bùn, nhưng bọn họ cũng không ngại, dìu dắt nhau đi về phía bục lãnh thưởng.
Đội Đỏ và đội Vàng đã đứng ngay ngắn tại vị trí của mình.
Đội Vàng dựa vào tấm huy chương Bạc mà thành công vượt qua đội Lục, lấy được vị trí thứ ba* là đã rất mãn nguyện rồi.
*Vị trí thứ ba xét theo mặt thành tích. Mặc dù nhận được huy chương Bạc nhưng thành tích đội Vàng thua đội Đỏ.
Lúc đội Lam tiến tới, bọn họ vẫn bắt tay với từng người. Thậm chí Đường Ngữ Hạ còn chạy tới ôm Khương Đào: “Khương Khương giỏi quá!”
Khương Đào cũng xoa đầu cô: “Cậu cũng giỏi lắm!”
[Huhuhu, Khương Khương soft quá!! CP Khương Đường của tôi!!!]
Mê Truyện Dịch
[Đội Vàng dễ thương ghê hahahaha. Mặt ai nấy đều vui vẻ]
[Tinh thần thi đấu của đội Vàng rất tốt luôn. Dù thắng hay thua cũng rất lịch sự, còn đội Đỏ trông có vẻ không phục cho lắm]
[Nhưng cũng không trách đội Đỏ được. Ai mà ngờ, phút cuối đội Lam lại phát huy khác xa lúc bình thường, giống như b**n th** vậy]
[Dù sao thì đó cũng là bọn họ tự chọn mà. Định chọn quả hồng mềm bắt nạt, bây giờ phản đòn cũng là đáng đời]
Trên mặt các thành viên đội Đỏ đều hiện lên hai chữ không phục, nhưng thi đấu thể thao chính là như vậy, thua chính là thua, thắng chính là thắng.
Giờ đây bọn họ cũng chỉ có thể nhìn các thành viên đội Lam bước lên cái bục cao nhất mà bọn họ hằng mong ước.