Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 189: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Lại là đầu cá hầm đậu phụ.

 

Nhưng lần này, biểu cảm của Dư Ấu Tương giãn ra, cô cẩn thận uống hết bát canh cá.

 

Cô không nói điều gì cả.

 

Nhưng đã đủ rồi.

 

Tống Thừa Trú tiễn cô rời khỏi nhà hàng, vừa hay gặp phải bạn tốt lúc trước đến tìm anh ta.

 

Bạn tốt nháy mắt liếc qua liếc lại giữa anh ta với Dư Ấu Tương.

 

“Cô ấy là ai? Mạnh Nhã biết cô ấy không?”

 

Tống Thừa Trú nhìn bóng lưng của Khương Đào, khẽ cười: “Là một thực khách vô cùng quan trọng.”

 

Anh ta từ trong túi của bạn lấy ra bao t.h.u.ố.c lá, trong tiếng la hét của đối phương, sau khi châm t.h.u.ố.c thì hít một hơi thật sâu.

 

Từ sau khi quyết tâm thành đầu bếp, anh ta đã bỏ t.h.u.ố.c lá nhưng hôm nay, lại không nhịn được muốn một điếu.

 

Anh ta nhả ra làn khói nói: “Cậu biết không?”

 

“Thực ra tôi rất hối hận, hối hận lúc đầu mình không nên đến Thượng Hải.”

 

“Tôi từng nghĩ, tôi sẽ có được quyền lực.”

 

“Tôi từng nghĩ, tôi sẽ có được người đẹp.”

 

“Tôi chưa từng nghĩ, cuối cùng tôi sẽ trở thành một đầu bếp…”

 

“Thế sau đó thì sao?”

 

“Sau này, tôi bị cô ấy mắng cho tỉnh lại, trở thành một đầu bếp nổi tiếng.”

 

“Một đầu bếp nổi tiếng chân chính biết làm đồ ăn.”

Mê Truyện Dịch

 

Người bạn ngẩng đầu nhìn tấm biển, là tấm biển lúc trước tổng thống viết cho Tống Thừa Trú, nhà hàng này là nhà hàng nổi tiếng khắp Thượng Hải.

 

Anh ta không tin cười nói: “Đừng nói đùa, cậu là hậu duệ của ngự trù.”

 

Tống Thừa Trú cười, không phản bác lại anh ta.

 

Ánh mắt của anh càng lúc càng xa xăm, vượt qua tòa nhà cao tầng của Thượng Hải phồn hoa, đến bến tàu ồn ào tấp nập đó.

 

Đây là nơi bắt đầu tất cả.

 

Máy quay kéo xa.

 

Tiếng nói chuyện của anh ta và bạn nhỏ dần.

 

Màn hình dần dần chuyển đen.

 

Bộ phim kết thúc.

 

Đèn trong rạp lại sáng lên lần nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tất cả khán giả đều thở nhẹ một hơi.

 

Thực ra chủ đề cả phim không quá sâu xa, chỉ đơn giản là câu chuyện trở thành một đầu bếp giỏi.

 

Nhưng câu chuyện đơn giản như vậy, ngược lại càng thu hút người ta, mỗi một món ăn trong phim và những điển cố đằng sau mỗi món ăn đều khiến cho khán giả mở mang được nhiều kiến thức.

 

Ê kíp làm phim đã đứng ở trên sân khấu.

 

Thời gian tiếp theo, bọn họ sẽ trả lời các vấn đề của phóng viên và những người phê bình phim tại chỗ.

 

Lộ Thành Vân cầm bút nghĩ một lúc.

 

Thực ra trong cả bộ phim, khiến ông ta ấn tượng sâu sắc nhất chính là Dư Ấu Tương.

 

Nếu như nói người khác có rất nhiều suy nghĩ, đủ các loại d*c v*ng, thế thì chỉ có Dư Ấu Tương là trong sáng nhất, trong mắt của cô chỉ có đồ ăn ngon.

 

Tạo hình nhân vật này là kiểu người vô cùng trong sáng, nhìn như đơn giản nhưng phải diễn cho xuất sắc thì lại vô cùng khó, cần phải có một lòng tin vô cùng mạnh mẽ.

 

Ông ta đóng quyển sổ lại, nhìn Khương Đào đang đứng ở chỗ mép.

 

Đang chuẩn bị đặt ra câu hỏi thì lại bị Phương Khải Việt cướp trước.

 

Lộ Vân Thành tức giận nhìn anh ta.

 

Phương Khải Việt phấn khích hỏi Khương Đào: “Tiểu thư Khương, tuy rằng phân cảnh diễn của cô chỉ có năm phút nhưng biểu hiện của cô lại khiến người ta kinh ngạc vô cùng.”

 

“Tôi muốn hỏi, lúc xử lý hai phân cảnh này, cô có chuẩn bị gì đặc biệt không? Đặc biệt là cảnh quay đầu lúc cô xuất hiện đầu tiên thử đồ ăn đó, tôi chú ý thấy đây là quay liền cả quá trình, cô làm như thế nào diễn ra được trình độ như thế này, diễn cái biểu cảm khó ăn của đồ ăn một cách giống thật như vậy?”

 

Đây cũng là một trong những vấn đề mà Lộ Thành Vân muốn hỏi.

 

Ông ta không tự chủ mà dỏng tai lên nghe.

 

Thế mà Khương Đào chỉ ngây ngốc nói: “Tôi không hề diễn.”

 

“Bởi vì, bởi vì đồ anh ta làm khó ăn thật!”

 

Phương Khải Việt: “???”

 

Lộ Thành Vân: “???”

 

Lý Hi đã hẹn bạn đến buổi công chiếu bộ phim “Thiên Trù”, bạn cô ấy có chút quan hệ nên lấy được vé suất đầu.

 

Cô ấy tưởng tượng đến cảnh mình được xem phim cùng Khương Đào, trong lòng lập tức nhảy nhót không thôi.

 

Bạn thân nhìn thấy dáng vẻ của cô ấy, không nhịn được cười nói: “Trước kia tớ theo đuổi thần tượng, cậu còn cười nhạo tớ, không ngờ cậu còn cuồng hơn tớ!”

 

Lý Hi ngượng ngùng ho khan: “Chính là vì Khương Khương thật sự ưu tú, cậu cũng xem trailer rồi đấy! Cô ấy thật sự rất tuyệt!”

 

Bạn thân: “Tuy rằng cô ấy mặc sườn xám rất đẹp nhưng vẫn chưa biết kỹ thuật diễn như thế nào.”

 

Cô ấy mở điện thoại lên, thấy hiện lên thông báo của một blogger mảng điện ảnh “Khải Việt の điện ảnh bút ký.”

 

“Đây là blogger điện ảnh nổi tiếng gần đây, tên là Phương Khải Việt, là nhân tài của đại học truyền thông, cậu ta mới làm một video phân tích trailer “Thiên Trù”, nói rằng đây chỉ là hiệu quả của việc cắt ghép biên tập, không thể hiện được chất lượng của phim cũng như kỹ thuật diễn của diễn viên.”

 

Cô ấy đột nhiên nhớ ra gì đó rồi kinh ngạc nói: “A! Cậu ta nói hôm nay cậu ta cũng đến xem suất chiếu đầu đấy!”