Đỗ Sùng có chút ngượng ngùng: “Cậu đừng nói như vậy, những việc này đều là điều bọn anh nên làm…”
Thẩm Chi Diễn: “Nếu như vậy tối nay chúng ta họp nhóm, em sẽ bao hết, mời mọi người đi xem phim. Ngày mai cho mọi người nghỉ!”
Đỗ Sùng có chút cảm động: “Được, để anh đi thông báo với mọi người.”
“Đặt vé cũng để anh làm cho, anh nhớ “Cuộc đời phù du” của cậu còn chưa ngừng chiếu, hay là chúng ta đi xem cái này…”
“Để em xem đã.”
Thẩm Chi Diễn lấy điện thoại ra, giả vờ lướt lướt: “Đúng lúc mấy ngày nay “Thiên Trù” của đạo diễn Đường rất hot, xem phim này đi.”
Đỗ Sùng mơ hồ nhớ tới trên hot search hôm qua có “Thiên Trù” của Đường Hải Sinh, mấy ngày nay anh ấy bận việc với nhãn hiệu nên không để ý lắm.
Anh ấy lập tức liên hệ với giám đốc rạp chiếu phim gần nhất, thương lượng đặt vé.
Sau khi đã đặt vé xong xuôi, anh ấy thuận tay ấn vào Weibo muốn xem danh tiếng “Thiên Trù” một chút, mấy bộ phim của đạo diễn Đường có thành tích không tệ, nếu có kịch bản hay thì có thể hợp tác.
Nhưng mà vừa mới mở Weibo ra, anh ấy đã thấy một bài review phim, ảnh kèm theo là hình Khương Đào trong phim.
Dáng vẻ mặc áo sườn xám, gắp cá khiến anh ấy cảm thấy càng nhìn càng quen mắt.
Anh ấy bỗng quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy con búp bê chibi mà Thẩm Chi Diễn đang chơi đùa.
“…”
Sự cảm động lập tức biến mất trong nháy mắt.
Thẩm Chi Diễn! Cậu vẫn thật khốn nạn!
Nhưng cuối cùng, cả phòng làm việc của Thẩm Chi Diễn vẫn đặt hết vé “Thiên Trù”.
Sau khi xem xong, Thẩm Chi Diễn còn chụp một tấm ảnh trong phòng chiếu phim, đăng lên Weibo.
[Đi ủng hộ phim của người bạn [bắp rang][bắp rang]]
Anh vừa đăng lên, phía dưới bài đăng đã xuất hiện hơn chục bình luận trong nháy mắt.
[A a a a a!!!]
[Cuối cùng người mất tích cũng trở về rồi!]
[Hu hu hu hu cuối cùng anh cũng nhớ ra mật khẩu Weibo của mình rồi sao!]
[Hú hú hú hú, rạp chiếu phim XX! Hôm qua em cũng mới qua đó, không khác gì em được xem phim cùng anh Thẩm!]
[Phim gì vậy! Anh giới thiệu đi, em cũng muốn xem phim giống anh!]
Thẩm Chi Diễn trả lời bình luận này: [Là phim “Thiên Trù” của đạo diễn Đường, rất hay]
Lần này, lại có không ít bình luận xuất hiện, đều là muốn đi xem “Thiên Trù”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thậm chí Đường Hải Sinh còn chia sẻ lại bài đăng của anh, cảm ơn Thẩm Chi Diễn đã thích.
Không chỉ vậy, đạo diễn Đường còn gọi điện thoại đến, hai người nói chuyện một hồi lâu, đối phương mới cảm thấy thỏa mãn cúp điện thoại.
Đỗ Sùng vô cảm nhìn hết tất cả.
Nội tâm điên cuồng gào thét: Mấy người đều bị lừa rồi!! Mấy người thật sự cho rằng anh đi xem phim vì đạo diễn Đường sao! Không phải đâu! Thẩm Chi Diễn là tên lừa đảo đấy!
Trở thành người duy nhất biết chân tướng khiến anh ấy nhọc lòng.
Thẩm Chi Diễn vươn vai: “Anh giúp em đặt vé máy bay đến Hải Thành nhé, sau đó nghỉ ngơi đi, ngày mai em sẽ đến xem đoàn phim “Lưới trời”.”
Đỗ Sùng lấy điện thoại ra, đặt hai vé: “Ngày mai anh đi cùng cậu.”
“Không cần, tự em đi được, anh cứ nghỉ ngơi đi.”
Đỗ Sùng đập tay vào điện thoại: “Thừa nhận đi! Xem “Lưới trời” gì chứ, cậu chính là muốn đi xem Khương Đào!”
Thẩm Chi Diễn tự nhiên không hề hoảng hốt chút nào, sảng khoái gật đầu đồng ý: “Đúng vậy.”
Đỗ Sùng: “…”
Sao anh có thể thừa nhận chuyện lấy việc công làm việc tư nhanh vậy?
Anh ấy thở hồng hộc nói: “Nếu đã vậy anh càng phải đi cùng cậu, tránh gặp phải chuyện tai tiếng gì, sau khi cậu quay về việc của bọn anh còn nhiều hơn!”
Thẩm Chi Diễn sửng sốt một chút, không nhịn được cười nói: “Anh đang nghĩ gì vậy? Em chỉ muốn tìm cô ấy ăn cơm thôi.”
Ở đoàn phim lâu như vậy, anh đã sớm quay lại nhịp sống lúc trước.
Cho đến khi nhìn thấy con búp bê chibi kia, không biết tại sao anh lại đột nhiên muốn ăn, muốn cùng Khương Đào ăn gì đó.
Cảm giác thèm ăn một khi đã sinh ra có thể dày vò còn hơn nghiện m* t**.
Thẩm Chi Diễn hiếm khi tùy hứng như vậy, gạt bỏ công việc qua một bên chỉ để đi tìm Khương Đào ăn một bữa.
Đỗ Sùng buồn bã nói: “Chính vì như vậy, anh mới càng muốn đi cùng cậu.”
Nếu thật sự muốn yêu đương, với thân phận của Thẩm Chi Diễn, ngược lại cũng không sợ khi trực tiếp thừa nhận.
Chỉ sợ mấy tin đồn vô căn cứ không có cách nào thừa nhận được, nhưng nếu không thừa nhận mà né tránh thì Thẩm Chi Diễn có lẽ sẽ không có một bữa ăn ngon.
Sáng hôm sau, hai người xuống máy bay rồi gọi xe tới đoàn phim “Lưới trời.”
Đỗ Sùng đã liên hệ với đoàn phim, khi tới phim trường liền có nhân viên công tác tới đón họ vào.
Lúc này, trong phim trường đang quay một cảnh khá quan trọng.
Mê Truyện Dịch
Nữ chính Chu Tưởng phát hiện người đàn ông cô yêu thầm có lẽ chính là kẻ chủ mưu đứng sau vụ án lớn mà cô đang điều tra, hắn tiếp cận, đối xử dịu dàng với mình đều chỉ là vì biết cô đã tra ra chút manh mối khiến cô sụp đổ.