Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 21: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Khương Đào: “Cái gì chín (*)?”

 

(*) 熟 (shú): vừa có nghĩa là chín, vừa có nghĩa là quen thuộc.

 

Đồng Đồng: “…”

 

Mê Truyện Dịch

Thôi đi.

 

Cô ấy nhớ tới mục đích tới đây lần này của mình: “Chị, anh Tôn có cho chị một quảng cáo kem.”

 

Khương Đào: “Không đi.”

 

Đồng Đồng: “Làm người phát ngôn thì có thể ăn kem thỏa thích!”

 

Khương Đào: “Hiện tại lập tức trở về quay!”

 

Đồng Đồng: “…”

 

-

 

Kem Thiên Tuyết là một doanh nghiệp tư nhân ở tỉnh Tây Nam, trước đây rất có tiếng, là kỷ niệm của không ít người địa phương.

 

Chỉ tiếc sau đó bởi vì đóng gói tùy ý, marketing không tốt cho nên dần dần bị loại trừ khỏi thị trường.

 

Lần này bọn họ đã rút kinh nghiệm, thậm chí cố ý mời đạo diễn được xưng là thiên tài quảng cáo – Kỷ Thanh.

 

Mà thật trùng hợp Kỷ Thanh chính là một trong những nam phụ của nữ chính Tô Anh Tuyết.

 

Thời trẻ Kỷ Thanh từng chịu đả kích lớn suýt tự tử, lúc ấy được nữ chính Tô Anh Tuyết cổ vũ, khích lệ.

 

Sau đó anh ấy trở thành đạo diễn quảng cáo nổi tiếng trong giới, trong lòng vẫn nhớ về nữ chính đã giúp đỡ anh khi còn nhỏ, cho nên sau khi nữ chính vào giới giải trí, vẫn luôn âm thầm trợ giúp cô, những quảng cáo của nữ chính đều là do anh ấy đưa cho.

 

Anh ấy không nghĩ tới, nữ chính của quảng cáo lần này là Khương Đào.

 

Nếu không phải vì đạo đức nghề nghiệp, anh ấy đã muốn chấm dứt hợp đồng ngay tại chỗ.

 

Trước khi quay chụp, anh ấy vẫn luôn lạnh mặt, kính râm cũng không gỡ xuống, chỉ để lộ ra chiếc cằm gầy guộc.

 

Trợ lý của Kỷ Thanh giải thích khái niệm quảng cáo một lần.

 

Một đoạn quảng cáo mười lăm giây ngắn ngủi, Khương Đào cần diện gần ba mươi bộ quần áo từ thập niên tám mươi đến nay, quần áo Khương Đào mặc sẽ luôn biến hóa không ngừng nhưng kem mà cô ăn sẽ không thay đổi.

 

Mục đích của quảng cáo là để nói rằng chất lượng của kem trước sau như một, nhưng đối với Khương Đào – người quay quảng cáo mà nói thì tạo hình của ba mươi bộ quần áo là một công việc không nhỏ.

 

Hơn nữa bởi vì Kỷ Thanh cực kỳ bận rộn cho nên chỉ cho họ hai ngày quay chụp.

 

Đồng Đồng nghe xong, mặt mũi trắng bệch.

 

“Không chỉ như vậy.”

 

Kỷ Thanh chuyển hướng sang Khương Đào, ngón trỏ kéo kính râm xuống một chút, để lộ ra đôi mắt hẹp dài châm chọc.

 

“Cô Khương, tôi hi vọng cô hiểu rõ, tôi cực kỳ nghiêm khắc với chất lượng quảng cáo.”

 

“Vì để càng có tính thuyết phục, cô cần phải ăn thật, hiểu không?”

 

Khương Đào: “!”

 

Kỷ Thanh cười lạnh nhìn cô.

 

Chắc là không làm được đúng không?

 

Cũng đúng thôi, nữ minh tinh vì dáng người mà liều mạng giảm béo, sao có thể ăn loại thực phẩm có nhiều năng lượng như kem được!

 

Nhưng Khương Đào lộ rõ vẻ mừng rỡ nhìn anh ấy.

 

“Thật không?”

 

“Tốt quá đi!”

 

“Đạo diễn Kỷ, anh đúng là người tốt!”

 

Kỷ Thanh: “???”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Kỷ Thanh tự dưng được phát một thẻ người tốt, ngơ ngác nhìn Khương Đào vui vẻ đi trang điểm.

 

“Cô… cô ta châm chọc tôi?”

 

“Không đâu!”

 

Đồng Đồng ở bên cạnh nhiệt tình giải thích: “Không nghĩ tới đạo diễn Kỷ lại chuyên nghiệp như vậy, quảng cáo này đúng là để dành riêng cho chị Khương!”

 

Kỷ Thanh: “!!!”

 

Mẹ nó sao trợ lý của Khương Đào còn kỳ lạ hơn cả cô vậy!

 

Anh ấy càng ghét Khương Đào hơn.

 

Chút nữa quay quảng cáo, anh ấy sẽ cho cô biết đắc tội với đạo diễn là một chuyện không sáng suốt.

 

Khương Đào rất nhanh đã thay xong bộ đồ thứ nhất với hai búi tóc, chiếc váy hoa nhí thịnh hành vào những năm tám mươi, làn da trắng tuyết tinh tế, đôi mắt hạnh giấu giếm vài phần chờ mong.

 

Tạo hình hoàn mỹ như trong kịch bản quảng cáo gốc.

 

Kỷ Thanh định nói mấy câu nhưng cuối cùng không thể nói nên lời. Cuối cùng chỉ có thể hừ lạnh: “Mang kem lên, chuẩn bị quay.”

 

Cảnh quay lần này là Khương Đào ăn kem đi từ phía đối diện, đại khái có khoảng năm giây.

 

“Action!”

 

Khương Đào c.ắ.n kem, có chút tò mò nhìn xung quanh, ai ngờ vừa mới đi một bước đã nghe thấy Kỷ Thanh nói “Cắt.”

 

Kỷ Thanh ló đầu ra từ sau máy theo dõi, quát: “Bảo cô c.ắ.n kem chứ không bảo cô một ngụm nuốt hết!!”

 

Khương Đào: “À.”

 

“Tiếp tục.”

 

Kỷ Thanh tức giận ngồi lại, “Tiểu Triệu, lấy cho cô ấy một cây kem khác.”

 

Khương Đào nhận kem tiếp, lại bắt đầu lần nữa.

 

Lúc này đây, lại một bước.

 

“Cắt!”

 

“Trạng thái không đúng, lại đổi cây khác!”

 

“Cắt!”

 

“Làm lại, ăn một lần nữa!”

 

“Cắt!”

 

“Cắt!!”

 



 

Chỉ một cảnh quay mà Khương Đào quay mười mấy lần, một hộp kem cứ như vậy đã thấy đáy.

 

Kỷ Thanh lúc này mới tuyên bố thông qua.

 

Son môi của Khương Đào cũng gần như bị ăn hết luôn.

 

Kỷ Thanh dựa vào ghế, nửa châm chọc nửa khuyên bảo: “Cô Khương, nếu như không thể đảm nhiệm được, tôi khuyên cô hay là sớm hủy hợp đồng…”

 

“Tại sao anh lại có ảo giác này?” Khương Đào nghi hoặc khó hiểu nhìn anh ấy.

 

Kỷ Thanh hừ lạnh một tiếng.

 

Vịt c.h.ế.t vẫn còn cứng mỏ.

 

Nhưng thái độ của anh ấy đã dịu hơn rất nhiều so với lúc trước.

 

Anh ấy là người soi mói nghiêm khắc nổi tiếng trong giới. Đồng thời anh ấy cũng rất tôn trọng những diễn viên chuyên nghiệp.