Tang Hằng sảng khoái đồng ý, mặc đồ cổ trang như vậy ra nhảy street dance.
Tần Ngộ cuối cùng cũng hài lòng, ánh mắt liếc đến Khương Đào vẫn đang ăn không ngừng: “Tang thân vương, hay là đệ đi ra cầm đĩa của Khương phi đi?”
Lời vừa nói ra, bên cạnh vang lên một giọng nữ lạnh nhạt: “Bệ hạ.”
Ánh mắt Tang Linh hơi lạnh: “Đừng bắt nạt đệ đệ.”
Tần Ngộ: “…”
Đậu! Quên mất chị gái ruột của Tang Hằng đang ngồi bên cạnh.
Tang Linh oán hận Tần Ngộ xong, tiếp tục dạy dỗ Tang Hằng: “Lời người khác nói không phải cái gì cũng nghe, quay về chỗ ngồi đi.”
Tang Hằng thành thật quay lại chỗ ngồi.
Tần Ngộ: “...”
[Hahahaha Tôi sắp cười c.h.ế.t mất!]
[Hahaha đau lòng cho anh Tần, hoàng đế như này chẳng phải là bị mất quyền lực rồi]
[Đoạn vừa nãy này có quá nhiều yếu tố 2333]
[Anh Tần, viết như hoàng đế, đọc như người bị bắt nạt*hahaha]
*Từ hoàng đế đọc là huangdi đọc hơi na ná giống từ tuanqi có nghĩa là người bị bắt nạt.
[Không cần có án mạng, tôi có thể chỉ xem tiệc trà của bọn họ không cũng có thể xem đến ba tiếng đồng hồ hahaha]
Chính tại lúc này, diễn viên đóng vai vương phi đứng dậy: “Bệ hạ, nương nương thứ lỗi, thân thể thần thiếp không được khỏe.”
Tần Ngộ lập tức quên đi sự việc lúc trước, lên tinh thần.
Tình tiết kịch bản cuối cùng đã đến.
Tang Hằng vội vàng đỡ vương phi đi thiên điện nghỉ ngơi.
Nhưng mà không bao lâu, cậu ta lật đật chạy về: “Không hay rồi, vương phi xảy ra chuyện!”
Máy quay theo chân mọi người đi đến thiên điện.
Vương phi nằm trên giường cánh môi tím tái, khóe miệng còn có vệt máu, đã không còn thở nữa.
Theo như lời Tang Hằng nói, cậu ta vừa đỡ vương phi vào thiên điện, vừa quay đầu đi rót cốc nước cho cô ta, nghe thấy Vương phi kêu t.h.ả.m lên một tiếng, quay đầu đã phát hiện cô ta đã trúng độc tắt thở mà c.h.ế.t.
Mà nghi phạm chính là một trong số sáu người bọn họ đang có mặt tại hiện trường.
Sáu người lại lần nữa quay lại đại điện.
Bắt đầu nói ra các mốc thời gian của mình và đưa ra suy luận sơ bộ.
Bởi vì t.h.u.ố.c độc trong người của vương phi không phát tác ngay, thế nên tất cả sáu người ở đây đều trong diện tình nghi.
Sau khi phân tích xong, sáu người phải tiến hành vòng thu thập chứng cứ đầu tiên.
Tần Ngộ với tư cách là hoàng đế, hiếm khi được có quyền lực — Phân nhóm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Anh tức giận trợn mắt nhìn Khương Đào và Thẩm Chi Diễn, sau đó ghép bản thân cùng Đoạn Nhạc Nhạc và Tang Hằng một nhóm.
Thẩm Chi Diễn mỉm cười: “Bệ hạ anh minh.”
Tần Ngộ: “...”
Không biết vì sao, nhìn thấy nụ cười của Thẩm Chi Diễn, anh lại có dự cảm chẳng lành.
-
Hai nhóm tách ra thu thập chứng cứ.
Lần này Tần Ngộ tích cực hơn lúc trước nhiều.
Bởi vì nhân vật lần này của anh trong kịch bản viết là anh và vương phi ngoại tình với nhau, vương phi vì điều này mà uy h**p anh, ép anh phải g.i.ế.c thân vương, nhận vương phi vào cung, anh không chịu nổi sự quấy nhiễu, đem t.h.u.ố.c độc bỏ vào trong ly rượu, để cho vương phi uống.
Tuy rằng đóng vai tra nam nhưng lại vừa là hoàng đế vừa là hung thủ, Tần Ngộ vẫn rất hài lòng.
Cũng chính vì như thế, anh nhất định phải che giấu thân phận hung thủ của mình, lấy lại thể diện đã mất ở tập trước!
So với sự tích cực và nhiệt huyết của anh bên này ba người Khương Đào, Thẩm Chi Diễn và Tang Linh ở bên kia lại là một bức tranh hoàn toàn khác.
Khương Đào: “Cái này ăn ngon!”
Khương Đào: “Cái kia ăn ngon!”
Khương Đào: “Tôi sẽ gói một túi, tý nữa lúc nói về tình tiết vụ án thì sẽ ăn!”
Thẩm Chi Diễn vừa thu thập chứng cứ, vừa tìm thấy thứ gì ăn ngon thì đưa cho Khương Đào.
Tang Linh cầm thư tình của hoàng đế và vương phi: “Ai ôi, có ngoại tình!”
Lại cầm được thư tình của Tang Hằng và Đoạn Nhạc Nhạc: “Ai ôi, lại có ngoại tình!”
“Hoàng cung này rối loạn quá.” Cô ấy cảm thán, lại nhìn sang Thẩm Chi Diễn và Khương Đào, do dự nói: “Đừng nói là hai người cũng ngoại tình đấy nhé?”
Thẩm Chi Diễn mỉm cười lấy ra phong thư hoàng hậu Tang viết cho tướng quân bên ngoài cung: “Hoàng hậu nương nương, không bằng giải thích trước một chút về mấy cái này nhỉ?”
Tang Linh dừng mấy giây, biểu cảm chính trực: “Cẩu hoàng đế, ai ai cũng muốn g.i.ế.c.”
Thẩm Chi Diễn: “Rất có lý.”
Đạo diễn Sử Hàm ở trong phòng trơ mắt nhìn hai người họ lại có thể thực sự bắt đầu thảo luận, phải làm như thế nào đẩy hoàng đế xuống đài.
“???”
Mê Truyện Dịch
Tuy rằng show của anh ta có độ tự do rất cao, nhưng cũng không thể để cho bọn họ chơi như vậy!
Anh ta cũng không thể ngờ đến, lần này Khương Đào không gây ra tai họa gì, ngược lại là Thẩm Chi Diễn và Tang Linh bắt đầu gây chuyện.
Sử Hàm đau khổ túm lấy mái tóc ngày càng thưa thớt trên đầu mình.
Bọn họ hãy nhìn thẳng vào cái tên của show này một chút, nó tên là “Hiện trường vụ án” đấy!
Mọi người hãy nghiêm túc phá án đi có được không!