Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 257: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Hai người bọn họ nhìn qua, mới phát hiện là Thẩm Chi Diễn tới.

 

Anh vừa tới liền trở thành tâm điểm của đám người.

 

Giống như trung tâm của vũ trụ vậy.

 

Sau khi Thẩm Chi Diễn chào hỏi người xung quanh, lơ đãng ngẩng đầu, ánh mắt sâu thẳm nhìn phía bọn họ.

 

Người mẫu bên cạnh Tô Anh Tuyết như sắp ngạt thở nói: “Anh…anh ấy có phải đang nhìn tôi không?”

 

Tô Anh Tuyết lười bóc mẽ cô ta.

 

Chỉ thấy Thẩm Chi Diễn đang đi về phía bọn họ, Tô Anh Tuyết theo bản năng đứng thẳng lưng, hai tay nhè nhẹ vắt chéo nhau, lộ ra tư thái bản thân cho là đẹp nhất.

 

Mặc dù cô ta thích Tần Ngộ, nhưng nếu Thẩm Chi Diễn theo đuổi cô ta…

 

Cô ta mất tự nhiên mà nhìn về phía Thẩm Chi Diễn.

 

Thế nhưng anh lại trực tiếp vượt qua, đi về hướng phía sau cô ta.

 

Nụ cười trên mặt Tô Anh Tuyết cứng đờ.

 

Quay đầu lại, phát hiện Thẩm Chi Diễn rất quen thuộc chào hỏi với Khương Đào, sau đó liền ở lại luôn cái bàn đó.

 

Khương Đào có chút thận trọng nhìn anh: “Anh muốn ăn hả?”

 

Thẩm Chi Diễn nhìn hai mắt tròn xoe của cô đang nhìn mình, rất muốn đùa giỡn cô, nhưng lời nói khỏi miệng lại biến thành: “Anh không ăn.”

 

Khương Đào yên tâm.

 

Chỉ cần không giành đồ ăn với cô, vậy thì Thẩm Chi Diễn chính là người tốt.

 

Thẩm Chi Diễn nhận được tấm thẻ người tốt, quả thật không biết nên khóc hay nên cười.

 

Những người bên cạnh đều là người tinh anh, nhìn thấy bọn họ trò chuyện vui vẻ, liền biết quan hệ của hai người không tồi.

 

“Không lãng phí đồ ăn là một việc tốt đó!”

 

“Đây cũng là từ thiện mà!”

 

Tô Anh Tuyết: “???”

 

Cô ta đang tính chế giễu Khương Đào với người mẫu kia, lại nhìn thấy từ ngoài cửa, một thân ảnh ngồi xe lăn có chút quen thuộc đang tiến vào.

 

Cả người cô ta lập tức cứng đờ.

 

Bùi Hàn Dữ vừa tiến vào, thì trực tiếp đi về hướng Khương Đào.

 

“Khương Khương!”

 

Nụ cười của Thẩm Chi Diễn tức khắc nhạt đi một chút.

 

Đương nhiên anh biết Bùi Hàn Dữ, cũng biết anh ta đã gửi thiệp mời cho Khương Đào.

 

Trong lòng phút chốc nảy sinh một cảm giác có nguy cơ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Bùi Hàn Dữ vẫn luôn ở phía hậu đài, hơn nữa lại vô cùng kín tiếng, nên số người nhận ra anh ta không nhiều.

 

Nhưng chỉ cần nói đến tên, thì mọi người lập tức biết.

 

Cô người mẫu kích động nói với Tô Anh Tuyết: “Thì ra anh ấy chính là Bùi Hàn Dữ, người gì đâu lớn lên vừa tài hoa vừa đẹp trai!”

 

“…Cô sao thế?”

 

Tô Anh Tuyết tỉnh táo lại: “Không, không có gì.”

 

Người mẫu kia nói: “Tôi tính qua chỗ bàn đồ ăn bên kia, cô muốn đi cùng không?”

 

Tô Anh Tuyết vội vàng đáp: “Không cần đâu, cô đi đi.”

 

Cô ta trốn Bùi Hàn Dữ còn không kịp, sao có thể dám lắc lư trước mặt anh ta.

 

Chỉ có điều nhìn bên đó náo nhiệt, bên này lại cô độc một mình mình.

 

Cô ta càng trông mong vào sự xuất hiện của Tần Ngộ.

 

Đây chính là niềm hi vọng duy nhất của cô ta.

 

Chỉ cần có thể mê hoặc Tần Ngộ, cùng anh ở bên nhau, tất cả những vấn đề hiện tại của cô ta đều sẽ tự động hóa giải.

 

Đối với sức hấp dẫn của bản thân, từ trước đến giờ Tô Anh Tuyết chưa từng nghi ngờ.

 

Ví dụ như trước kia Hàn Tử Hằng và Kỷ Thanh, cùng những người đàn ông mấy năm gần đây đều lần lượt quỳ lạy dưới váy cô ta.

 

Trừ hào quang của nữ chính ra, cũng có chút thủ đoạn của chính bản thân cô ta.

 

Cô ta chỉ cần làm quen được với Tần Ngộ…

 

Ở thời điểm cô ta đang mơ mộng, thì cuối cùng Tần Ngộ cũng xuất hiện rồi.

 

Mê Truyện Dịch

Chỉ có điều anh vừa tới, thế mà cũng đi thẳng về phía Khương Đào.

 

Tô Anh Tuyết: “???”

 

Cô mở to mắt mà nhìn Tần Ngộ đang buồn bực chất vấn Khương Đào: “Tại sao hôm nay không thể tính là một bữa cơm?”

 

Khương Đào cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng đáp: “Vì đây là do tôi dùng thiệp mời của mình tới mà!”

 

Tần Ngộ nghẹn lời.

 

Còn chưa đợi anh nói xong, Bùi Hàn Dữ ngồi trên xe lăn đã mở miệng: “Ngài Tần đây nhà cao cửa rộng, sự nghiệp thênh thang, vậy mà ngay cả mời một bữa cơm cũng keo kiệt như vậy sao?”

 

Tần Ngộ nhìn thấy Bùi Hàn Dữ, thù mới hận cũ đều hiện lên.

 

Vừa nhớ lại vì cái MV bài hát của anh ta, mỗi tối anh đều bị người đại diện cưỡng ép tiến hành huấn luyên giải mẫn cảm* với Khương Đào, quả thực nghĩ lại mà đau đớn trong lòng, nếu mà cứ tiếp tục như vậy, anh thà mắc bệnh kén ăn giống Thẩm Chi Diễn còn hơn.

 

*Giải mẫn cảm, một thuật ngữ y tế, là một phương pháp được sử dụng để điều trị phản ứng quá mẫn cảm do các chất gây dị ứng cụ thể gây ra, Nguyên tắc là người bệnh được sử dụng t.h.u.ố.c với một liều nhỏ tăng dần trong khoảng thời gian nhất định để đưa tổng liều t.h.u.ố.c điều trị cho bệnh nhân nhưng giúp bệnh nhân tránh khỏi phản vệ.

 

Tần Ngộ sắc mặt không tốt hỏi: “Sao anh lại ở đây? Chúng tôi có thân với anh đâu?”

 

Bùi Hàn Dữ lạnh lùng lườm anh một cái: “Tôi và Khương Khương mới là bạn tốt.”