Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 258: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Ngụ ý là, anh không là cái thá gì để thân với tôi đó.

 

Tần Ngộ: “!!!”

 

Anh nhìn Thẩm Chi Diễn: “Lão Thẩm, cậu cũng không nói giúp tôi câu nào sao?”

 

Thẩm Chi Diễn nhàn nhạt đáp: “Nói cái gì? Nói cậu nợ cơm một tuần vẫn chưa mời xong hả?”

 

Tần Ngộ: “Cậu đừng có mà vạch khuyết điểm của tôi, đừng tưởng tôi không biết cậu cũng gửi thiệp cho Khương Khương!”

 

Tất cả mọi người: “!!!”

 

Hay lắm anh trai, phá được án rồi!!

 

Thì ra ba vị nam chính đều ở đây.

 

Tô Anh Tuyết hoa mắt chóng mặt dựa vào cái bàn.

 

Cô ta cũng không biết, là vốn dĩ lúc đầu Tần Ngộ muốn mời Khương Đào, hay là vì Tần Ngộ keo kiệt, mà muốn thay một bữa cơm mới mời Khương Đào, cái nào cũng khiến cô ta tan vỡ hoàn toàn …

 

Lúc này, t.h.ả.m đỏ đã kết thúc, tiết mục bán đấu giá nhanh chóng chuẩn bị bắt đầu.

 

Tất cả mọi người cũng lần lượt quay về bàn.

 

Đây cũng là phần cao trào nhất trong buổi tối hôm nay.

 

Suy cho cùng người có thể đi tiệc từ thiện Vân Gian, thân phận và địa vị chắc chắn đều không thấp, có điều buổi đấu giá ở đây giống như tiệc thử đồ ăn*, tất cả mọi người đều mang đồ của mình tới đấu giá, nhưng không phải chỉ cần mang tới là xong, nếu hét giá không được hoặc là trực tiếp bought-in*, chỉ sợ sẽ vô cùng mất mặt.

 

*Tiệc thử đồ ăn: ví dụ khi bạn đi đặt món cho tiệc cưới, bên làm tiệc sẽ đem tất cả các món lên cho bạn nếm thử để bạn lựa chọn sẽ đem món nào vô thực đơn tiệc chính sau này.

 

*Bought-in: thuật ngữ đấu giá, nếu không có ai trả giá trên mặt hàng hoặc giá thầu không đạt đến giá khởi điểm, sẽ gọi là “bought-in”, tức là mặt hàng không thể bán được và vẫn thuộc quyền sở hữu của chủ sở hữu ban đầu.

Toàn bộ quá trình của tiệc từ thiện Vân Gian đều được phát sóng trực tiếp.

 

Ống kính máy quay lia khắp phòng tiệc, ánh sáng mọi nơi vô cùng rực rỡ.

 

[A a a Thẩm Chi Diễn! Chồng em!!]

 

[Anh Ngộ hôm nay đẹp quá đi à! Người đàn ông này sao có thể vừa cao to vừa đẹp trai như vậy chứ!]

 

[Đồ ăn trên bàn nhìn có vẻ cũng hấp dẫn quá đi mất ooh ooh!]

 

[Ồ! Anh đẹp trai ngồi xe lăn ở bên cạnh Khương Đào là ai vậy! Nhìn cũng đẹp trai ra phết!]

 

[Khương Khương hạnh phúc quá đi thôi! Ngồi cùng bàn với ba anh đẹp trai! Nếu tôi là cô ấy, tôi có mọc thêm mắt cũng nhìn không đủ, vậy mà cô ấy còn có tâm trạng ăn uống, hu hu hu hu, đây chính là sự khác biệt giữa tôi và Khương Đào sao?]

 

[Chỉ có mình tôi còn tò mò, ba vị nào đã gửi thiệp mời cho Khương Đào sao?]

 

[Nhìn cái bàn này, tôi đột nhiên có một suy đoán khoa trương…]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

[Không dám giấu diếm, tôi cũng thế…]

 

Trên khán đài, người bán đấu giá đã vào vị trí, sự chú ý của khán giả cũng bị dời tới vật phẩm đấu giá ngày hôm nay.

 

Tần Ngộ tò mò hỏi Khương Đào: “Khương Khương, vật phẩm đấu giá cô đem tới là gì thế?”

 

Khương Đào cũng không giấu diếm đáp: “Là một cuốn sách dạy nấu ăn.”

 

Tần Ngộ ngớ người: “Ở những nơi như thế này, cô lấy một cuốn sách dạy nấu ăn làm vật phẩm đấu giá?”

 

Không chỉ anh, ngay cả Bùi Hàn Dữ cũng không nhịn được mà nhíu mày: “Người đại diện không ngăn cản cô sao?”

 

Khương Đào: “Không, Đồng Đồng cũng cảm thấy như thế không tồi.”

 

Tô Anh Tuyết cố ý ngồi gần chiếc bàn của bọn họ, nghe xong thì trong lòng không kìm được mà trào phúng, “Đồ không có não, đợi lát nữa đấu giá, chờ cô xấu mặt!”

 

Tần Ngộ nhanh nhảu nói: “Vậy người đại diện của cô không có tinh thần trách nhiệm quá rồi, bằng không thì ký hợp đồng với bên tôi đi, Doãn Triều rất tán thưởng cô đó, dạo gần đây cứ nhắc tên cô ở bên tai tôi hoài!”

 

Khương Đào không chút do dự từ chối: “Không cần, Đồng Đồng rất tốt.”

 

Bùi Hàn Dữ chưa nói lời nào, nhưng thực ra trong lòng cũng có chút tán đồng.

Mê Truyện Dịch

 

Anh ta nói: “Cô đừng lo lắng, lát nữa tôi mua cái đó là được.”

 

Tần Ngộ vội vàng đáp: “Đừng có giành với tôi, để tôi để tôi.”

 

Anh còn muốn dùng nó để thay một bữa cơm đó!

 

Chỉ có Thẩm Chi Diễn hơi suy tư: “Có lẽ cuốn sách nấu ăn này không tầm thường đâu.”

 

Tần Ngộ cau mày: “Cho dù không đơn giản, nhưng cũng chỉ là sách nấu ăn thôi!”

 

Thẩm Chi Diễn nhướng mày: “Vậy bằng không chúng ta đ.á.n.h cược một ván đi.”

 

“Cậu thắng, tôi sẽ thay cậu mời bữa cơm cậu nợ Khương Khương, còn nếu cậu thua, thì cậu mời tôi và Khương Khương cùng nhau đi ăn?”

 

Tần Ngộ: “…”

 

Mặc dù anh tự tin vào phán đoán của bản thân, nhưng những năm gần đây bị Thẩm Chi Diễn gài nên đã hình thành kháng thể rồi, theo bản năng từ chối luôn.

 

Thẩm Chi Diễn thở dài: “Tần Ngộ, cậu ra nước ngoài hai năm vậy mà lại tăng IQ lên rồi.”

 

Tần Ngộ: “!!!”

 

“Thẩm Chi Diễn cái tên khốn nạn nhà cậu!”

 

Bọn họ ở bên này ồn ào náo nhiệt, còn Khương Đào chỉ chuyên chú ăn, đợi tới lúc Tần Ngộ hồi thần, đĩa đồ ăn trước mặt đã bóng loáng như mới.