Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 273: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Thẩm Chi Diễn thở dài, muốn nói lại thôi.

 

Đầu óc của Tần Ngộ lập tức bắt đầu nhanh chóng chuyển động: “Chẳng lẽ…Cậu vẫn đang yêu thầm??!”

 

Thẩm Chi Diễn không nói.

 

Anh biết, lúc này anh không cần phải nói gì, Tần Ngộ tất nhiên sẽ giúp anh bổ sung câu chuyện.

 

Quả nhiên, trong đầu của Tần Ngộ lập tức lóe lên mấy bộ tiểu thuyết ngược, yêu thâm tình, trong đầu tưởng tượng ra một câu chuyện của một ngôi sao lớn nổi tiếng yêu say mê một diễn viên mới lại không nói ra, chỉ có thể không ngừng hiểu lầm ngược thân, ngược tâm.

 

Lập tức, biểu cảm của Tần Ngộ khi nhìn sang Thẩm Chi Diễn lộ ra vẻ đồng tình.

 

“Yên tâm, anh em nhất định sẽ giúp cậu giữ bí mật!!”

 

Thẩm Chi Diễn vô cùng vừa lòng.

 

Tuy đầu óc của Tần Ngộ thường xuyên chuyển đến một vài kênh kỳ lạ, nhưng phần lớn thời gian Tần Ngộ vẫn rất đáng tin.

 

“Cảm ơn! Cậu không hổ là anh em tôi tin tưởng nhất trong giới giải trí.” Thẩm Chi Diễn cảm kích vỗ vỗ vai của anh ấy: “Thế chuyện sau này, đành làm phiền cậu rồi!”

 

“Đừng lo lắng, muốn anh em làm cái gì cứ nói.” Tần Ngộ vỗ ngực: “Lên núi đao xuống biển lửa, tôi đều không ngại.”

 

“Tốt quá.” Thẩm Chi Diễn đưa hợp đồng cho anh ta: “Không có vấn đề gì thì ký hợp đồng đi.”

 

Tần Ngộ: “???”

 

Vì sao lại có cảm giác bị tính kế nhỉ?!

 

Anh gọi điện thoại cho Doãn Triều, đối phương liền đi qua.

 

Tần Ngộ vứt hợp đồng cho anh ta: “Cậu xem cái này xem?”

 

Anh gửi gắm tất cả hy vọng của mình lên người quản lý.

 

Doãn Triều lúc mới đầu xem thấy show tình yêu thì còn hơi nhíu mày, sau khi nhìn thấy tên của Khương Đào, lông mày lại dãn ra.

 

Gần đây Tần Ngộ lại bắt đầu lười biếng, anh ta đang buồn rầu.

 

Cơ hội đưa đến cửa rồi, vừa hay tìm chị Khương, chỉnh đốn Tần Ngộ.

 

Anh ta để hợp đồng xuống: “Chi tiết cụ thể tôi sẽ thương lượng với luật sư, nhưng show tình yêu này xem ra cũng được.”

 

Tần Ngộ: “???”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Biểu cảm của Doãn Triều nghiêm túc: “Tuy rằng là show tình yêu, nhưng không có kịch bản thân mật, coi như là một show quay thực tế là được, hơn nữa với tính cách của cậu, dáng vẻ bạn trai thì vô vọng rồi, thể hiện ra một chút dáng vẻ độc thân vẫn có thể được, cũng để fan yên tâm.”

 

Tần Ngộ: “...?”

 

Anh nghiêm túc??

 

Vì sao có một loại cảm giác cả thế giới đều đang tính kế tôi??

 

Ngay lúc Kiều Thi Thi cầm danh sách khách mời toàn sao sáng chói bắt đầu đăng thông báo, thì cũng là lúc chuẩn bị ghi hình cho show.

 

“Lăng Tiêu Ký” cũng đi đến cao trào nửa đoạn sau.

 

Mê Truyện Dịch

Nam chính Tạ Vô Ngôn cuối cùng cũng phát hiện ra sự thật Tịnh Lưu thượng tiên bị bắt, hóa ra Tịnh Lưu thượng tiên trên người có cơ duyên phi thăng cuối cùng, chỉ khi chàng c.h.ế.t, cơ duyên này mới có thể rơi trên người của người khác.

 

Vì vậy mà chính đạo âm thầm tính kế Tịnh Lưu, muốn phong ấn tiên lực của chàng, lại không ngờ rằng hung thú Nguyệt Già ra ngoài kiếm ăn, thế nhưng lại cướp Tịnh Lưu đi mất.

 

Chính đạo thuận thế mà hành động, quang minh chính đại bắt đầu treo giải, vừa có thể cướp được cơ duyên phi thăng lại có thể bảo toàn được danh tiếng, còn một viên hồi nguyên châu không quan trọng, căn bản không tính là gì.

 

Nhưng ai có thể ngờ được rằng, còn có một thằng ngốc thực sự như Tạ Vô Ngôn, không chỉ chui vào Câu Ngô Sơn chỗ ở của Nguyệt Già, thậm chí còn xuýt nữa cứu Tịnh Lưu ra ngoài.

 

May mà Tịnh Lưu cuối cùng không chịu nổi sự nhục nhã, sau khi truyền tiên lực cho Tạ Vô Ngôn thì quy tiên mà c.h.ế.t.

 

Mà phần cơ duyên phi thăng đó, lại giao cho Tạ Vô Ngôn.

 

Đến chỗ này, khán giả cũng dần dần hiểu rõ.

 

Lúc đầu Tịnh Lưu không phải là hận Nguyệt Già mới c.h.ế.t, chàng thực ra đã biết hết mọi chuyện, biết mấy cái người mà chàng luôn bảo vệ, vì cái cơ duyên hão huyền đó, quên đi công lao chàng từng cố gắng xoay chuyển tình thế cứu thiên hạ, hận không thể làm cho chàng c.h.ế.t.

 

Lại xem lại chàng và Nguyệt Già ở chung, chàng cũng không phải chưa từng rung động với con thú nhỏ hung hãn đáng yêu ngây thơ này, chỉ là chàng hiểu rõ, bọn họ suy cho cùng không phải cùng một đường, thế nên vẫn luôn lạnh mặt với nàng, thà rằng để nàng hận bản thân mình.

 

Mà Nguyệt Già, cũng vào lúc Tạ Vô Ngôn rơi vào cuộc tấn công của chính đạo, sắp mất mạng đã kịp thời xuất hiện, cứu chàng ta một mạng.

 

Cả chặng đường này, Nguyệt Già tuy rằng vẫn luôn truy sát Tạ Vô Ngôn nhưng lại không có thực sự truy sát chàng ta, Tạ Vô Ngôn hỏi nàng vì sao.

 

Nàng nói: “Thứ của chàng ta, không thể giao cho mấy người hại chàng ta.”

 

Sau này Tạ Vô Ngôn rời khỏi Câu Ngô Sơn, chỉ là trước khi đi, chàng ta nhịn không được trộm quay lại nhìn Nguyệt Già một cái.

 

Phát hiện ra nàng đang ngồi vào chỗ mà lúc trước Tịnh Lưu ngồi, dịu dàng lại cẩn thận lau bụi của dây đàn.

 

Lúc xem cảnh này, Lê Tư Uyển ôm hộp khăn giấy gào khóc.

 

“Huhuhu, CP Lưu Nguyệt của tôi!”