Thẩm Chi Diễn trực tiếp đi vào: “Nếu không anh giúp em cuốn vịt quay?”
Mê Truyện Dịch
Khương Đào do dự một lúc, nhưng nhớ đến buổi tiệc chúc mừng lần trước, anh bưng đĩa cho mình rất tốt, thế là quyết định lại tin tưởng anh thêm lần nữa.
“Được.”
Thẩm Chi Diễn xắn tay áo từng vòng từng vòng lên, đường nét cơ bắp trên cánh tay theo động tác của anh không ngừng thay đổi theo, ngón tay thon dài đeo găng tay dùng một lần, một tay đặt lên bánh cuốn, một tay cầm đũa gắp da vịt, dưa leo bào sợi, hành thái nhỏ… Sau đó ngón tay linh hoạt cuốn bánh lại, một chiếc bánh xinh đẹp đã được làm xong rồi.
Mỗi một động tác, tao nhã giống như nghệ thuật, ai có thể nghĩ rằng lại là đang cuốn thịt vịt quay.
Khương Đào nhận lấy, vui vẻ ăn hết sạch.
Hai người một người cuốn vịt quay, một người ăn.
Tuy rằng không nói gì, nhưng không hiểu sao có một loại cảm giác ấm áp.
[Tôi đột nhiên cảm thấy đôi này cũng rất ngọt ngào]
[Tôi cũng cảm thấy…]
[Sinh Khương là thật!! Tôi đã nói rồi mà!]
Kiều Thi Thi đương nhiên không thể để kệ hai người ở chỗ này ăn vịt quay mãi, cô ấy nói: “Chúng tôi sẽ công bố câu hỏi bẫy của hai người nhé.”
Giống như lúc trước, TV trên tường mở ra.
Chiếu video đoạn phỏng vấn của hai người.
“Thịt kho tàu hay cá chua ngọt?”
Tuy rằng hai người không giống như là hai người Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục trực tiếp đưa ra đáp án đó.
Khương Đào tủi thân cò kè mặc cả với PD, muốn cả hai.
Mà Thẩm Chi Diễn càng tuyệt vời hơn, lại có thể đoán ra được ý đồ của tổ chương trình.
[Tuy biết rằng, hai người họ cuối cùng khẳng định sẽ trả lời giống nhau, nhưng quá trình từ đầu đến cuối đều giống nhau, không thể không nói một tiếng xuất sắc!]
[Hahaha, tôi đoán chắc chắn là cá chua ngọt!]
[Tôi cũng cảm thấy là cá chua ngọt, suy cho cùng trong lòng của Khương Khương, anh Thẩm chính là đại diện cho cá chua ngọt!]
[Hahaha, điều này cũng rất ngọt ngào!!]
Nhưng mà bí mật được hé lộ.
“Thịt kho tàu.”
[???]
[!!!]
[Vì sao?!]
Kiều Thi Thi cũng ở trước ống kính hỏi lại Thẩm Chi Diễn: “Vì sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Suy cho cùng cái thứ trực giác gì đó, cô ấy không tin!
Đến cả Khương Đào cũng nghi hoặc nhìn anh.
Thẩm Chi Diễn bất đắc dĩ nói: “Lấy sự hiểu biết của tôi đối với Khương Khương, cô ấy nhất định sẽ muốn ăn cả hai, nhưng nếu như bắt buộc phải chọn một trong hai, chí ít thịt kho tàu có thể ăn trừ cơm.”
Khương Đào mở to mắt, không ngờ rằng anh thế mà lại có thể đoán đúng hoàn toàn suy nghĩ của bản thân.
Thẩm Chi Diễn chú ý đến ánh mắt của cô, nở nụ cười: “Xem ra anh đoán đúng rồi?”
Kiều Thi Thi chỉ có thể hủy bỏ tạm dừng, chiếu lý do của Khương Đào.
“Bởi vì thịt kho tàu ăn no hơn, hơn nữa nước thịt còn thừa có thể chan cơm.”
[!!!]
[Cái loại lý do này cũng có thể đoán ra, đúng là không theo lẽ thường!!]
[Tôi còn cho rằng vì lý do ngọt ngào nào đó cơ, thế nhưng lại đơn giản như này á?! Tắc thở rồi!]
[Chẳng lẽ không có ai cảm thấy, cái loại lý do ngược đời này cũng có thể đoán ra thì cũng rất ngọt ngào sao?]
[Hahaha chị em, tôi đang định nói! Tôi ngọt đến sắp sâu răng rồi!!]
Kiều Thi Thi không ngờ rằng hai đôi lại có thể chọn đúng phòng nhanh như vậy, chỉ có thể để cho bọn họ nghỉ ngơi trước, máy quay lại quay sang bên kia của Tần Ngộ.
Tần Ngộ đứng trên xe trượt, vui vẻ trượt trên đường, ở giữa thậm chí vì thể hiện ra vẻ đẹp trai còn làm chậm trễ mất một chút thời gian.
Tổ chương trình vô cùng nhanh nhạy, cho một máy quay chỗ Tang Linh.
Cô ấy mặc lễ phục, đang sốt ruột đi qua đi lại trong phòng, đồng thời hỏi nhân viên: “Tôi đã ở chỗ này đợi hai tiếng rồi! Vì sao vẫn không có ai đến?”
Nhân viên: “...”
[Gặp mặt chị Tang Tang phải nói tiếng xin lỗi chị huhuhu, con trai của bọn em không được dạy dỗ cẩn thận, chị đừng chấp nhặt với nó]
[Tần husky anh có thể chuyên tâm một chút không!]
[Cũng chẳng trách hoàng hậu Tang đi tìm tiểu tướng quân bên ngoài cung, chính vì cái dáng vẻ không đáng tin này của anh, tức c.h.ế.t mất!]
Lúc này Tần Ngộ vẫn không biết rằng hình tượng cô độc suốt đời của bản thân càng lúc càng vững chắc.
Anh ấy đến địa điểm làm nhiệm vụ, lúc này mới phát hiện ra chỗ này thế mà lại có manh mối của ba vị khách mời.
Đột nhiên vô cùng vui vẻ: “Tôi còn cho rằng vận số của tôi không tốt, hóa ra tôi mới là người may mắn!”
“Đợi đến khi bọn họ đến căn phòng, mở sai cửa, chắc chắn sẽ phải đến tìm tôi!” Anh ta vừa nói, vừa thở hổn hển làm nhiệm vụ.
[Nói thế nào đây, vô cùng đau lòng cho anh Tần]
[Tôi biết mà, người ta tham gia show thực tế là để hút thêm fan, husky nhà chúng ta tham gia show thực tế, không thoát fan đều là fan có lòng tốt]
[Chúng ta chính là nói, trẻ con tuổi này, chỉ số thông minh còn có khả năng cải thiện không?]