[Lúc đi vào mê cung, tần suất làu bàu của hai người đều như nhau, mau chóng bên nhau đi hahaha]
Bởi vì chuyện ngoài ý muốn của hai cặp đôi trước, vì vậy mọi người càng thêm mong chờ đối với cặp đôi của Khương Đào và Thẩm Chi Diễn.
Khương Đào nghĩ, đây là nhiệm vụ cuối cùng rồi, hoàn thành xong sẽ có thể đi ăn pizza, thế là biểu hiện vô cùng tích cực, còn không ngừng thúc giục Thẩm Chi Diễn.
Kiều Thi Thi vừa hô bắt đầu, cô đã mở cửa.
Mấy câu hỏi đầu trả lời rất nhanh, đến câu thứ sáu.
— Nếu như có một ngày, thế giới sắp bị hủy diệt, bạn lựa chọn cứu thế giới nhưng sẽ mất đi sinh mệnh, hay là cùng người mình yêu, cô độc ở trên thế giới này?Cứu thế giới
Cùng người mình yêu ở bên nhau
Bước chân của Thẩm Chi Diễn dừng lại.
Sau khi quay xong bộ phim, anh đã từng đi tìm bác sĩ tâm lý.
Lập luận của đối phương là, mọi thứ mà chúng ta từng thấy đều sẽ lưu lại trong bộ não, phần lớn thời gian, mấy cái kí ức không quan trọng sẽ được lưu vào chỗ sâu nhất của bộ não, nhưng có lúc, bộ não sẽ tiến hành tự mình chỉnh lý, đụng đến một thời cơ nào đó, thì sẽ lấy đoạn ký ức đó ra, khiến cho người ta có một loại cảm giác đã từng quen biết.
Đây có thể là cách giải thích khoa học nhất.
Nhưng Thẩm Chi Diễn lại có chút hoài nghi, anh cũng từng xem các cuốn sách liên quan, nếu chỉ là một hai đoạn thì còn có thể giải thích được, nhưng cái kiểu có tính liên kết này, thậm chí mỗi một đoạn ký ức lúc xuất hiện, cái cảm giác khắc cốt ghi tâm đó, tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Anh thậm chí còn có cảm giác, có thể anh đã từng là một người khác, mà mấy cái ký ức này, chính là anh ở thế giới trước.
Ví dụ như lúc này.
Trong đầu của anh, lại lần nữa xuất hiện ra mấy mảnh vụn ký ức kỳ lạ đó.
Hơn nữa lần này, xuất hiện không phải là cô gái mặc áo đỏ có vẻ ngoài giống Khương Đào nữa.
Anh đứng trên đài cao được làm bằng bạch ngọc, trên đầu là bầu trời đầy sao không ngừng thay đổi.
Có rất nhiều thanh âm từ khắp mọi nơi truyền đến.
“Ngươi và trời đất là cùng sinh, nếu có thể vượt qua được đại nạn này, thiên hạ này có thể tiếp tục yên bình một thời gian, nếu như ngươi phẩy tay không quan tâm, ngươi sẽ khiến cho trời đất lại lần nữa trở nên hỗn loạn, đợi chờ lần trùng sinh tiếp theo.”
“Đất trời đối với vạn vật đều công bằng, ngươi lại là người cùng sống thọ với đất trời, thiên địa lại quay về hỗn loạn vốn chính là luật trời, ngươi hà tất gì phải vì bọn họ lấy thân mình ra mạo hiểm? Nếu như thất bại, ngươi có thể sẽ biến mất khỏi thế gian!”
“Tiên Tôn! Cầu xin ngài cứu thiên hạ!”
“Hừm! Tiên Tôn! Hắn ta cao cao tại thượng, làm sao sẽ quan tâm đến sự sống c.h.ế.t của những con người bình thường chúng ta!”
Anh lại lần nữa quay trở lại Thương Lan Sơn, lại đi thăm con thú nhỏ hung hăng nhà mình đang trốn lén ăn kẹo hồ lô, vừa thấy anh quay lại, vội vàng nhét cả xiên hồ lô vào trong miệng, làm ra vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
“Ta không hề chạy ra ngoài!”
Anh vừa tức giận vừa buồn cười, dùng tay nhẹ nhàng lau vệt đường dính trên khóe môi cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Ta tuy là lén trốn ra ngoài mua đường ăn, nhưng ta không hề bị người khác phát hiện ra thân phận!” Cô gái mặc đồ đỏ giơ ba ngón tay lên thề: “Ta có thể thề!”
Anh nhìn thấy đôi mắt không ngừng đảo qua đảo lại của cô, đột nhiên hỏi: “Ngươi rất thích thế giới hiện tại sao?”
Cô gái mặc đồ đỏ m*t sạch đường dính trên ngón tay, hàm hồ nói: “Thích.”
“Vì sao?”
“Bởi vì có kẹo hồ lô, thịt heo kho tàu, đầu cá ớt băm nhỏ, bánh nhân thịt…”
Cô bẻ ngón tay đếm những đồ ăn mình thích.
Anh nhìn nụ cười hạnh phúc trên mặt cô, trong lòng hạ quyết tâm: “Ta hiểu rồi.”
Thẩm Chi Diễn tỉnh táo lại.
Anh khẽ day trán.
Vì nhìn thấy nụ cười đó.
Cho dù sống lại lần nữa, anh chắc chắn cũng sẽ lựa chọn giống như vậy.
Anh nói: “Tôi chọn cái đầu tiên, cứu thế giới.”
Nhưng sau khi anh nói xong câu này, cửa không hề mở ra.
Anh sững sờ.
Điều này có nghĩa là, Khương Đào còn chưa đưa ra đáp án.
Khương Đào ở bên này, cô chống cằm, vô cùng khổ não.
“Cả hai cái tôi đều không muốn chọn.”
Giọng nói của Kiều Thi Thi từ trong loa truyền ra.
Mê Truyện Dịch
“Không được, nhất định phải lựa chọn.”
Khương Đào nhíu chặt mày, biểu cảm thù hận vô cùng.
Kiều Thi Thi chỉ đành phải nói tiếp: “Khương Khương, cô nghĩ một chút xem, nếu như thế giới này của chúng ta sắp bị phá hủy, cô nguyện ý cứu thế giới hay là nguyện ý cùng với người mình yêu đơn độc sống ở trên thế giới này?”
Khương Đào càng buồn bực.
Nếu như là cô của lúc trước, có thể sẽ không chút do dự lựa chọn ở cùng với Lương Thực Dự Trữ.
Bởi vì ở thế giới đó, chỉ có Lương Thực Dự Trữ là không chán ghét cô, sẽ cho cô ăn cảm xúc ngọt ngào, cho dù anh tức giận thì mùi vị cũng ăn ngon hơn so với người khác.