Thao Thiết nhỏ có trái tim và mắt nhỏ như thế, nên sẽ không vì mấy cái người không quan trọng đó, đ.á.n.h mất Lương Thực Dự Trữ của cô.
Không có đồ ăn cũng không sao, chỉ cần có Lương Thực Dự Trữ ở bên là tốt rồi.
Nhưng hiện tại, dường như không giống lắm.
Cô do dự một lúc mới hỏi: “Người yêu…Chỉ có thể chọn một sao?”
Kiều Thi Thi: “...”
[Hahaha, bảo bối Khương bé đang nghĩ cái gì vậy!]
[Anh Thẩm cũng không biết, vì sao trên đỉnh đầu mình đột nhiên lại mọc xanh rồi hahaha]
Kiều Thi Thi tàn nhẫn phá vỡ ảo tưởng của Khương Đào: “Đúng vậy, chỉ có thể lựa chọn một!”
Khương Đào bĩu môi, lại bắt đầu bẻ đầu ngón tay.
“Đồng Đồng, Hạ Hạ, Nhiễm Nhiễm, chị Tang Tang, Nhạc Nhạc, Thẩm Chi Diễn…Còn có các Thao Thiết nhỏ của tôi…”
Cô đếm hết một lượt những người mình thích, vừa đếm vừa than thở.
[Hóa ra trong lòng của Khương Khương, bạn đời là ý này hahaha]
[Hahaha, anh Thẩm thế nhưng không lọt vào trong top năm, khóc ngất trong nhà vệ sinh…]
[Hóa ra Khương Khương để ý đến Thao Thiết chúng ta như vậy, cảm động quá huhuhuhu]
Khương Đào thực sự không đưa ra lựa chọn được, cuối cùng chỉ có thể tủi thân nói: “Thế thì tôi lựa chọn cứu thế giới vậy.”
Kiều Thi Thi: “Nhưng cô sẽ mất đi sinh mệnh?”
Khương Đào vểnh môi: “Thế thì cũng đành chịu, tôi có một mình, so với bao nhiêu người như thế, vẫn là người nhiều hơn thì được lời hơn.”
Kiều Thi Thi: “...”
Trả lời xong, cửa bên cạnh của hai người mở ra.
Ngoài dự đoán của mọi người, bọn họ lại đi qua rất nhiều phòng, cuối cùng mới có thể đi đến chỗ gặp nhau của mê cung.
Khoảnh khắc Thẩm Chi Diễn mở cửa nhìn thấy Khương Đào đó, lại có cảm giác như cách xa mấy đời.
Khương Đào xoa xoa bụng.
“Đói rồi, chúng ta đi ăn pizza đi.”
Một câu này, kéo Thẩm Chi Diễn quay trở lại hiện thực.
Hai người quay lại địa điểm ghi hình bên ngoài mê cung.
Tần Ngộ khó hiểu nói: “Sao hai người lại lâu như vậy?”
Thẩm Chi Diễn cười, không nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tần Ngộ: “Trừ phi, hai người đi qua rất nhiều phòng sao? Là xếp cuối cùng?”
Khương Đào ý thức được, bọn họ trở thành cặp đôi lấy được ngân sách du lịch ít nhất, lập tức buồn bực.
Thấy Tần Ngộ còn đang cười trên nỗi đau của người khác, cô hung hăng trừng mắt nhìn anh ấy một cái: “Sớm biết có đồ tồi như anh, tôi đã không lựa chọn cứu thế giới rồi!!”
Tần Ngộ: “???”
“Cứu thế giới cái gì? Sao chúng tôi không làm câu hỏi này?”
Thẩm Chi Diễn lại sững sờ.
Anh dường như nghe thấy trong lòng truyền đến một tiếng thở dài.
Ngũ vị tạp trần.
Ba cặp đôi đều hoàn thành xong mê cung tình yêu, hiện tại đến lúc công bố kết quả.
Nhưng Kiều Thi Thi lại nói: “Trước khi công bố kết quả, tôi nói trước một chuyện.”
“Thực ra mê cung tình yêu này không phải tất cả các phòng đều có thể đi đến cuối cùng, một lựa chọn sai lầm, có thể sẽ dẫn đến kết quả hoàn toàn đi ra khỏi mê cung, trở thành người lạ không hề giao nhau.”
Cô ấy nói xong thì bỏ bản vẽ nhìn từ trên cao xuống của mê cung.
Cho dù là Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục, cũng đi đến phần rìa mép của mê cung, nếu như mở sai một cánh cửa, hai người sẽ rời khỏi mê cung, giống như tất cả những gì Kiều Thi Thi nói, từ đó trở thành người lạ không hề giao nhau.
Đoạn Nhạc Nhạc và Từ Tử Dục kinh ngạc nhìn lựa chọn đó.
Không giống với cảm xúc sâu sắc của câu hỏi đó, đây chỉ là một lựa chọn vô cùng nhỏ bé tầm thường, ai có thể ngờ rằng, bọn họ có khả năng chút nữa thì tách ra.
Mê Truyện Dịch
Nghĩ lại, bọn họ đã từng cãi nhau, đều không phải là vì chuyện lớn hiểm nguy gì, mà chỉ là mấy chuyện nhỏ gom lại.
Hóa ra, thực sự chỉ một chút nữa, bọn họ cũng giống như trong mê cung này, chia tay, đi sang một con đường xa lạ.
Kiều Thi Thi tiếp tục nói: “Thực ra trước nhiệm vụ này, chúng tôi đã tiến hành thử nghiệm, lựa chọn ra một nghìn cặp đôi đi vào mê cung tình yêu này, nhưng cuối cùng có thể đi ra cùng nhau lại không đến 10%.”
“Điều khiến tôi kinh ngạc là, tuy sáu người các vị đi qua nhiều hay ít căn phòng nhưng cuối cùng đều đi ra cùng nhau.
Đạo diễn lại phát video ở mê cung của Tang Linh, Tần Ngộ và Thẩm Chi Diễn, Khương Đào.
Tang Linh và Tần Ngộ gần như là một đường thẳng tiến, dùng khoảng cách ngắn nhất đi đến cùng nhau.
Mà con đường của Khương Đào và Thẩm Chi Diễn lại ngoằn ngoèo hơn rất nhiều, có mấy lần, bọn họ đều đi đến rìa mép mê cung, nhưng cuối cùng lựa chọn của hai người lại khiến cho bọn họ lần nữa đi trở lại.
[Hahaha, tôi lại lần nữa tin tưởng vào tình yêu rồi!]
[Bát cơm ch.ó tự chọn này ngon quá!!]
[Tôi mới đầu còn cảm thấy mê cùng này rất điêu, nhưng hiện tại, tôi cũng muốn đi cùng với bạn trai một lần!!!]
[Tôi cũng vậy!!]
[Tôi cảm thấy mê cung này rất thú vị, giống như có người thì vừa gặp đã yêu, có người thì lại dây dưa với nhau hơn nửa đời người, nhưng họ đều là tình yêu]