Nhưng anh vẫn không quên chuyện quan trọng hơn.
“Dị ứng nặng thêm sao? Khó chịu thì chúng ta đến bệnh viện.”
Khương Đào: “…”
Hu hu hu hu, rất nặng đấy! Cho nên anh đừng có lại gần tôi nữa!
Lúc này Kiều Thi Thi cũng đưa bác sĩ tới kiểm tra cho Khương Đào.
Bấy giờ Thẩm Chi Diễn mới buông tay cô ra.
Khương Đào thở dài một hơi.
Bác sĩ cẩn thận kiểm tra kỹ càng nhưng lại thấy cô hoàn toàn bình thường, cũng không có vấn đề gì.
Thẩm Chi Diễn càng lo lắng hơn.
Việc khác đều là chuyện nhỏ, chỉ có cơ thể khỏe mạnh mới là quan trọng.
Khương Đào rõ ràng có gì đó sai sai, sợ rằng phải đến bệnh viện, dùng thiết bị chuyên nghiệp để kiểm tra.
Anh lập tức gọi trợ lý bảo cậu hẹn trước với bệnh viện.
Sau đó anh kéo Khương Đào: “Đi, chúng ta đến bệnh viện.”
Khương Đào cố gắng giãy giụa.
Thẩm Chi Diễn: “Em đừng giận anh, cũng không nên xem nhẹ cơ thể của mình!”
Anh thấy Khương Đào còn muốn trốn, dứt khoát bế ngang cô lên.
Khương Đào: “!!!”
Cô nghiêng người nhảy xuống, lớn tiếng nói: “Chị Tang nói! Tôi gần anh chút nữa thì sẽ c.h.ế.t!”
Tang Linh: “???”
Thẩm Chi Diễn ngẩn người, một lúc lâu sau mới nói với giọng khàn khàn: “Cho nên theo ý em thì nguyên nhân dị ứng chính là anh sao?”
Khương Đào ấm ức gật đầu, sau đó lại nhỏ giọng nói thêm một câu: “Nhưng hiện tại đã tốt hơn chút rồi.”
[!!!]
[Vô tình trêu người có thể c.h.ế.t người đó!! Khương Khương quá biết chọc người rồi!!]
[Đây là lời yêu trí mạng gì đây! Ngọt đến nỗi khiến tôi điên cuồng quằn quại trên giường rồi nè]
[Tôi có thể độc thân nhưng CP Sinh Khương nhất định phải kết hôn!!]
[Chuyển cục dân chính đến đây!! Hai người lập tức kết hôn cho tui hú hú hú hú hú hú!!
Sau khi mọi chuyện sáng tỏ, Khương Đào thở phào nhẹ nhõm: “Hóa ra không phải bị dị ứng!”
Lúc này cô nhìn Thẩm Chi Diễn, thấy anh ăn mặc chỉnh tề, cúc áo cũng được cài đến cái cao nhất, lại là dáng vẻ ảnh đế lạnh lùng cấm d.ụ.c trước kia, mà tình trạng mặt đỏ, tim đập nhanh cũng đã biến mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tang Linh cũng biết mình nhầm, hơi xấu hổ nói: “Xin lỗi em, Khương Khương, là chị nhầm.”
Kiều Thi Thi không nhịn được hỏi: “Chị Tang, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đã khiến chị nhầm là Khương Khương bị dị ứng?”
Tang Linh há miệng nhưng nhìn thấy ánh mắt của Khương Đào mới chuyển qua, lại ngậm lại: “Không có gì.”
Khán giả đều tò mò muốn c.h.ế.t.
Bởi vì Tang Linh quá kín miệng, một chữ cũng không nói, bọn họ chỉ có thể bắt đầu tự suy luận.
[Cho nên vừa nãy Khương Khương cứ đỏ mặt, lại còn che n.g.ự.c là vì anh Thẩm sao?]
[Chắc chắn là như vậy! Vừa nhìn là biết Khương Khương chưa từng yêu, lúc này mới tìm một đàn chị có kinh nghiệm hỏi dò cũng là điều bình thường, đáng tiếc bị chị Tang hiểu nhầm, cho rằng mình bị dị ứng. Ha ha ha ha quá buồn cười!]
[Đã biết nguyên nhân Khương Khương bị dị ứng chính là anh Thẩm, lại biết Khương Khương cho rằng độ dị ứng anh Thẩm đủ để dẫn tới tử vong, hãy tính tình cảm của Khương Khương với anh Thẩm (Thang điểm: 100)
PS: Phải biết lời giải cụ thể, chỉ viết đáp án sẽ không được điểm.]
[Giải: Bởi vì nguyên nhân dị ứng của Khương Khương = Anh Thẩm, cho nên cảm tình của Khương Khương đối với anh Thẩm = độ dị ứng của Khương Khương.
Đã biết chỉ số đo lường dị ứng IGE được chia từ 0~6, căn cứ vào đề bài đã cho, mức IGE phát hiện chất gây dị ứng anh Thẩm là 6 cho nên tình cảm của Khương Khương đối với anh Thẩm cũng ở mức cao nhất.
Bên này kiến nghị hai người mau chóng điều trị dị ứng càng nhanh càng tốt, sớm kết hôn!]
[Ha ha ha ha ha người chị em này đỉnh quá! Cần cho cô một trăm điểm!!!]
[Phân tích tốt như vậy, tôi cmn cảm thấy càng c.ắ.n (*) hăng!!]
(*)Ý chỉ c.ắ.n đường CP.
[Người vô dụng như tôi chỉ có thể vừa nhâm nhi cốc trà gừng (*) vừa vỗ tay cho người chị em này!]
(*) Tên CP của cặp chính là Sinh Khương, có nghĩa là trà gừng.
Sau khi Khương Đào biết mình không bị dị ứng cũng đã khôi phục lại thái độ lúc trước với Thẩm Chi Diễn.
Không ngờ, điều này ngược lại còn khiến Thẩm Chi Diễn lo được lo mất.
Lúc này sáu người đi đến địa điểm cuối cùng, suối tiên để thực hiện nhiệm vụ của mình.
Thẩm Chi Diễn ngồi cạnh Khương Đào, cẩn thận dẫn dắt cô: “Khương Khương, em có từng nghĩ tới, em không bị dị ứng với anh mà có thể là nguyên nhân khác?”
Khương Đào nhăn mày: “Nguyên nhân khác?”
Đoạn Nhạc Nhạc ở phía trước nghe thấy cũng xoay người ra sau: “Đúng vậy, Khương Khương, cậu cẩn thận nghĩ lại xem khi nào đụng phải anh Thẩm thì biểu hiện dị ứng xuất hiện?”
Khương Đào từ từ nhớ lại.
Mê Truyện Dịch
Thật ra khi Thẩm Chi Diễn mặc quần bơi đi ra, cô đã thấy có gì đó không đúng.
Khương Đào nhìn Thẩm Chi Diễn luôn đoan chính giữ mình, đột nhiên đi ra như vậy, cô có chút k*ch th*ch.
Vốn dĩ cô không có khái niệm này.
Nhưng khi ở núi Thương Lan, Lương Thực Dự Trữ dạy cô chút kinh văn, khi cô ch** n**c miếng với cơ n.g.ự.c cường tráng và đôi chân trắng trẻo của hỏa phượng, anh lập tức đen mặt, trực tiếp xách cô đi, lải nhải như niệm kinh cả ngày, quyết không cho cô nhìn cơ n.g.ự.c cùng chân trắng của anh, cho dù thần trí chưa khai cũng không được!