Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 338: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Khương Đào vẫn luôn nhớ nhung lễ vật đó.

 

Mãi đến lúc trước khi hắn biến mất, nói với cô lễ vật chuẩn bị xong rồi, đợi hắn làm xong, sẽ đưa cô đi mở lễ vật ra.

 

Nhưng đáng tiếc, cuối cùng, cô vẫn không thấy được lễ vật của hắn.

 

Rõ ràng, cho dù không có lễ vật, cô cũng nỗ lực học hỏi cái gì gọi là tình cảm thật sự.

 

Hiện tại cuối cùng cô cũng đã hiểu được một chút, nhưng muốn nói cho người đó, người đó lại không còn nữa rồi.

 

Thẩm Chi Diễn nhạy bén chú ý tới cảm xúc sa sút của Khương Đào: "Sao thế?"

 

Khương Đào lại điềm nhiên như không mà bắt đầu ăn đồ ăn: "Không có gì, chỉ là nhớ ra, có một người bạn cũng hy vọng tôi học được tình yêu, không biết có phải là do tôi học quá chậm, nên anh ấy đi rồi..."

 

Trái tim Thẩm Chi Diễn nặng trĩu: "Anh có thể hỏi một chút không, người bạn đó của em, là nam hay nữ?"

 

Khương Đào: "Là nam."

 

Thẩm Chi Diễn nắm tay lại, một lúc lâu sau mới ngập ngừng nói: "Vậy...em có hi vọng người bạn đó quay lại tìm em không?"

 

Khương Đào nghĩ cũng không thèm nghĩ: "Đương nhiên hy vọng rồi!"

 

Trái tim Thẩm Chi Diễn càng nặng trĩu: "Nếu người bạn kia quay về tìm em, em sẽ rời đi với anh ta sao?"

 

Khương Đào nhíu mày.

 

Nếu như là trước đây, chắc chắn cô không cần nghĩ ngợi, sẽ rời đi theo.

 

Nhưng hiện tại...

 

Cô đã càng ngày càng luyến tiếc tất cả mọi thứ ở đây.

 

Thẩm Chi Diễn nhìn Khương Đào do dự, trong lòng thả lỏng.

 

Điều này có nghĩa là, phân lượng người bạn đó của cô vẫn chưa có nặng như vậy.

 

Anh vẫn còn cơ hội...

 

Khương Đào rối rắm nửa ngày, bỗng nhiên nhanh trí: "Tôi không đi với anh ấy, nhưng anh ấy có thể ở lại mà!"

 

Thẩm Chi Diễn: "..."

Mê Truyện Dịch

 

Đột nhiên anh hối hận bản thân đã hỏi cái vấn đề này.

 

******

 

Lúc này, nơi bị phong ấn ở tiên giới xa xôi đột nhiên chấn động một trận.

 

Một con phượng hoàng đỏ rực "ba ba" một cái rồi rơi xuống, lông phượng khắp người đều tán loạn, nó liều mạng ho khan, mãi khi ho ra một ngọn lửa, mới co quắp lần nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Nhưng nó nhanh chóng nhảy lên.

 

Một ánh sáng hiện lên, phượng hoàng biến mất, trở thành người đàn ông tuấn tú với mái tóc dài màu đỏ.

 

Hắn lững thững đi về nơi phong ấn, chỉ là đột nhiên phản ứng lại, bình tĩnh đeo mặt nạ lên, xác định bản thân không lộ ra chút da thịt nào, mới tiếp tục tiến vào.

 

Hắn là hậu duệ cuối cùng của tộc Phượng hoàng.

 

Cũng là vị tiểu tiên phụ trách trông coi Thao Thiết, Phượng Huyền.

 

Năm đó hắn từng bất hạnh bị Thao Thiết bắt được, thiếu chút nữa bị ăn thịt, hiện tại hắn vẫn còn nhớ rõ, ánh mắt của thiếu nữ mặc hồng y đó chảy cả nước miếng đ.á.n.h giá đầu và chân hắn.

 

Thậm chí hắn còn nghe thấy tiếng nàng lầm bầm lầu bầu: "Chân con chim này vừa nhìn là biết rắn chắc, nghe nói tộc Phượng Hoàng đều nhúng mình trong lửa, vậy khẳng định thịt sẽ càng cứng hơn, tới lúc đó dùng nước ở suối Băng Cực, nuốt nước miếng..."

 

Nước mắt hắn tuôn ra ngay tại chỗ.

 

Hối hận vì sao bản thân không đợi ở trong bầy, lại chạy ra rong chơi.

 

Cũng không biết rằng phượng hoàng ăn xong còn có thể niết bàn hay không...

 

Mỗi ngày hắn đều kinh hồn bạt vía, lại không ngờ, con Thao Thiết kia cuối cùng vẫn thả hắn đi.

 

Hắn cảm nhận được ánh mắt thèm thuồng phía sau lưng, gần như là bay đi với tốc độ nhanh nhất từ lúc sinh ra tới giờ.

 

Sau này cả tộc bị diệt, hắn trở thành hậu duệ duy nhất của tộc Phượng Hoàng.

 

Lại về sau đó nữa, trụ trời sụp đổ, đại kiếp nạn ập tới.

 

Tiên tôn Chí Diễn lựa chọn cứu thế, lại không ngờ rằng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thần hồn Tiên tôn chịu thương tổn, ngủ say trong tiểu thế giới mà người tự tay luyện chế.

 

Mặc dù nói Tiên tôn đã đắp lại trụ trời, để nơi đây vượt qua kiếp nạn, nhưng rốt cuộc vẫn có ảnh hưởng, cũng không biết là ai truyền ra lời đồn, nói Thao Thiết sẽ nuốt chửng đất trời, trước nay có Tiên tôn trấn giữ mới không có việc gì, nhưng nay Tiên tôn rơi vào giấc ngủ say, Thao Thiết nhất định sẽ làm điều ác một lần nữa!

 

Tới khi Phượng Huyền chạy tới, bọn họ đã bắt được Thao Thiết.

 

Năm đó mặc dù hắn suýt chút bị ăn, nhưng cuối cùng nàng vẫn tha cho hắn, huống hồ còn có ơn cứu thế của Tiên tôn.

 

Năm đó Phượng Huyền bị bắt tới núi Thương Lan, nhưng tận mắt chứng kiến Tiên tôn đối với tiểu Thao Thiết này rất tốt, cho dù nể mặt Tiên tôn, thì cũng phải bảo vệ nàng.

 

Hắn khuyên can hết lời, cuối cùng khuyên được bọn họ để mình phong ấn Thao Thiết, bảo vệ mạng nhỏ của nàng.

 

Chỉ có điều mặc dù Phượng Huyền canh giữ nàng, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

 

Thế là mỗi lần tiến vào nơi phong ấn, đều bọc thật kín đáo, tuyệt đối không để nàng nhận ra mình là con phượng hoàng bỏ chạy năm đó.

 

Những năm này, hắn vẫn luôn tìm thần hồn ngủ say của Tiên tôn.

 

Nhưng những tiểu thế giới mà Tiên tôn luyện chế quá nhiều, tìm kiếm vô cùng khó khăn.