Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 37: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Theo lý mà nói, người được đãi ngộ như vậy đều là những diễn viên có địa vị cực cao trong giới, Khương Đào cùng lắm chỉ là diễn viên tuyến mười tám, còn là người vô hình bị bôi đen trong mắt khán giả. Chuyện này khiến cho không ít người trong đoàn phim nghị luận xôn xao.

 

Diễn viên thủ vai chính Tống Thừa Trú của Thiên Trù tên Hoàng Hạo.

 

Cậu ta là một nam minh tinh trẻ rất hot dạo gần đây, xuất thân chính quy, đẹp trai sáng láng, kỹ thuật diễn tinh tế, rất được các nhà đầu tư và đạo diễn yêu thích.

 

Thiên Trù là bộ phim đầu tiên Hoàng Hạo diễn vai chính, vậy nên cậu ta rất coi trọng. Lại không nghĩ tới, quay được một nửa, cậu ta vậy mà phải nhân nhượng một nữ phụ chẳng có chút địa vị nào thế này. Cậu ta nhất thời không được vui cho lắm.

 

Vốn hóa trang xong sẽ ra ngoài bắt đầu diễn, nhưng cậu ta vẫn ngồi trong phòng hóa trang hờn dỗi không ra.

 

Người quản lý khuyên hồi lâu mới đưa được cậu ta từ phòng hóa trang ra ngoài.

 

Nhưng Đường Hải Sinh tựa như không nhìn thấy cậu chàng, chỉ lo ân cần nói chuyện với một ông lão.

 

Hoàng Hạo không biết mặt Sư Văn Thanh, cho rằng ông ấy là một nhà đầu tư nào đó, chỉ nhìn liếc qua một cái, không có hứng thú.

 

Cậu ta tìm một vòng trong trường quay cũng không thấy Khương Đào, nhất thời nổi nóng, “Bắt tôi nhân nhượng một diễn viên nhỏ, bây giờ cô ta còn tới trễ?”

 

Lúc này, tiếng giày cao gót từ sau lưng cậu ta truyền tới.

 

Hoàng Hạo quay đầu, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

 

Sườn xám vừa vặn làm lộ ra dáng người mảnh mai. Hai cánh tay tinh tế trắng nõn giao nhau trên nền áo xường xám bằng nhung tối màu, dường như trắng đến chói mắt.

 

Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp còn không lớn bằng một bàn tay. Tóc uốn lọn theo kiểu hoàng gia Châu Âu. Dưới hàng mày liễu nhỏ dài là đôi mắt trắng đen rõ ràng, long lanh ánh nước. Đôi môi đỏ mọng tươi đẹp cùng với mái tóc đen bóng tạo thành độ tương phản cực đại, khiến cô càng thêm thanh thuần, lại có hơn mấy phần khí chất đại tiểu thư xinh đẹp lạnh lùng.

 

Khương Đào khống chế đôi giày cao gót dưới chân một cách khó khăn.

 

Nếu không phải Đồng Đồng đã đồng ý dẫn cô đi ăn buffet hải sản sau khi quay xong, cô tuyệt đối sẽ không thèm chịu đựng đôi giày này!

 

Trước đó Hoàng Hạo đã xem qua hình của Khương Đào, đẹp thì đẹp đó, nhưng đó là một vẻ đẹp cứng nhắc.

 

Không nghĩ tới khi chính mắt thấy, cậu ta lại bị cô làm cho kinh ngạc.

 

Cho dù ở cái nơi người đẹp nhiều tựa mây như giới giải trí, nhan sắc của Khương Đào vẫn có thể xếp ở hàng đầu.

 

Đối với cái đẹp thì loài người ít nhiều gì cũng bao dung hơn tí.

Mê Truyện Dịch

 

Lòng dạ Hoàng Hạo đã bình ổn đôi chút, định chờ cô tới chào hỏi mình. Nhưng không ngờ, cô lại trực tiếp lướt qua cậu ta, đầu cũng không thèm nghiêng lấy một chút.

 

Hoàng Hạo: “!!!”

 

Sư Văn Thanh thấy Khương Đào tới, lập tức ném Đường Hải Sinh qua một bên: “Tiểu Khương! Cuối cùng con cũng tới!”

 

Nhiệt tình bộc lộ hết ra lời nói, căn bản không giống dáng vẻ qua loa lấy lệ khi nói chuyện với Đường Hải Sinh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đường Hải Sinh: “...”

 

Hoàng Hạo cách đó không xa thấy một màn này liền hiểu ra mọi chuyện. Cậu ta lại chán ghét liếc Khương Đào một cái.

 

Khó trách có thể khiến cả đoàn phim phải nhân nhượng cô ta, thì ra là dựa vào kim chủ.

 

Hoàng Hạo hoàn toàn không có hảo cảm với Khương Đào.

 

Tiếp sau, vào lúc khớp lời kịch, cậu ta đã thay đổi thái độ ôn hòa mấy ngày nay thành bộ dạng vô cùng lãnh đạm.

 

Không nghĩ tới, Khương Đào chẳng quan tâm chút nào, còn không tập trung hơn cả cậu ta.

 

Hoàng Hạo:...

 

Tức thiệt chứ!!

 

Khương Đào có tổng cộng hai cảnh quan trọng.

 

Cảnh đầu tiên là vào lúc nhân vật chính Tống Thừa Trú vừa mới mở tiệm, mời nhân vật nổi tiếng của các giới tới thử món ăn. Dư Ấu Tương đã phê bình thức ăn của nhân vật chính một cách thậm tệ trước mặt mọi người, sau đó nghênh ngang rời đi.

 

Sau khi tất cả nhân viên chuẩn bị ổn thỏa, rốt cuộc cũng bắt đầu quay.

 

“Thiên Trù cảnh thứ ba mươi tám lần một, action!”

 

******

 

“Cắt! Tiểu Khương! Không được ăn hết đạo cụ!!”

 

“Cắt! Tiểu Khương! Nói lời thoại, không được nhìn thức ăn nữa!!”

 

Hoàng Hạo cười lại sửa sang lại tay áo một chút.

 

Quả là một nữ minh tinh đi lên dựa vào quy tắc ngầm, một chút tố chất chuyên nghiệp cũng không có.

 

Kế tiếp là cảnh phối hợp diễn của hai người, cậu ta nhất định sẽ dùng kỹ thuật diễn cho cô ta một bài học thích đáng!

 

Bên kia, Đường Hải Sinh lau mồ hôi trên trán, “Tiểu Khương, cảnh kế tiếp là cô nếm thử món ăn của Tống Thừa Trú, nhưng vô cùng thất vọng, sau đó trực tiếp chỉ ra vấn đề của anh ta...”

 

Khương Đào có vẻ không hiểu lắm.

 

Đường Hải Sinh suy nghĩ một chút: “Cứ làm như cái cách mà cô phê bình món ăn của thầy Sư lần trước là được.”

 

Sư Văn Thanh: “???”

 

“Thiên Trù cảnh thứ bốn mươi mốt lần một, action!”