Nhưng cô vẫn ở lại nhà lớn của nhà họ Phượng, mỗi ngày hưởng thụ đồ ăn của bảy tám đầu bếp luân phiên.
Phượng Huyền cũng quen với việc mỗi ngày thức dậy là có thể nhìn thấy Khương Đào say sưa ăn một bàn đồ ăn.
Chỉ là hôm nay lúc anh ta thức dậy, lại phát hiện trên bàn sạch sẽ.
Mà Khương Đào mặc váy còn trang điểm đang chuẩn bị ra ngoài.
Phượng Huyền mơ mơ màng màng lắc đầu: “Em ăn xong rồi à? Hôm nay anh dậy muộn à?”
Khương Đào vừa xỏ giày vừa nói: “Anh không dậy muộn, là do em dậy sớm.”
Phượng Huyền nhìn lớp trang điểm trên mặt cô: “Em trang điểm?”
Khương Đào: “Ừm, thế nào? Đẹp không?”
Phượng Huyền hơi ngỡ ngàng, hoài nghi có phải bản thân chưa tỉnh ngủ nên nghe nhầm không, Khương Đào thực ra là đang hỏi “Ăn ngon không?”
Anh tủi thân nói: “Anh còn chưa ăn, không xác định được, nếu em thích, anh trai có thể đầu tư vào một công ty sản xuất mỹ phẩm ăn được.”
Khương Đào tức giận nói: “Anh đây là có ý gì? Là nói em chỉ biết ăn thôi à?”
Phượng Huyền sửng sốt, lập tức tỉnh táo: “Không có không có, anh không phải có ý đó.”
Khương Đào không muốn để ý đến anh ta nữa, quay đầu nhìn quản gia: “Chú quản gia, cháu có đẹp không?”
Quản gia yêu thương nhìn cô: “Tiểu thư trời sinh xinh đẹp, như thế nào cũng đẹp hết, kỹ thuật trang điểm này chỉ như dệt hoa trên gấm, càng xinh đẹp hơn.”
Lúc này Khương Đào mới hài lòng.
Phượng Huyền trợn mắt há mồm.
Hóa ra Khương Đào thực sự đang hỏi anh ta là có đẹp hay không.
Khương Đào vô cùng tự tin: “Đó là đương nhiên, cháu đã cố ý dậy sớm để trang điểm mất một tiếng.”
Lựa chọn đều là những màu sắc ngon miệng nhất!
Phượng Huyền không hiểu vì sao cô phải dậy sớm trang điểm đẹp như vậy, nghi ngờ hỏi: “Là công việc thời vụ à?”
Anh ta đột nhiên nhớ ra mấy ngày này Khương Đào nên nghỉ ngơi, không có thông báo gì mới đúng.
“Không phải công việc.” Cô trừng Phượng Huyền một cái, lại mím mím đôi môi đỏ màu cà chua, nghiêm nghị nói: “Là hẹn hò.”
Phượng Huyền: “!!!”
Sau khi kết thúc tập “Tiến hành yêu đương” trước.
Rào cản vô hình giữa Khương Đào và Thẩm Chi Diễn dường như không còn nữa.
Mới đầu Khương Đào không chú ý đến điều khác thường này.
Mãi cho đến tối qua, Thẩm Chi Diễn gửi tin nhắn cho cô, đưa ra lời mời hẹn hò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Rõ ràng đều là đi ăn, không khác gì so với lúc trước.
Nhưng Khương Đào lại cảm thấy, dường như có cái gì đó không giống với trước kia.
Cô nằm trên giường lật qua lật lại không ngủ được, cuối cùng dứt khoát gửi tin nhắn vào nhóm cho các bạn bè, hỏi hẹn hò thì phải làm sao.
Sau đó WeChat của cô không ngừng rung lên.
Đồng Đồng: [!!! Chị muốn công bố à, là bên anh Thẩm công bố trước hay là chúng ta cùng nhau đăng một bài, bây giờ em sẽ kéo anh Đỗ đi bàn bạc]
Đường Ngữ Hạ: [Huhu bảo bối Khương Khương của chúng ta trưởng thành rồi! (Mẹ già ch** n**c mắt.jpg)]
Mê Truyện Dịch
Hà Nhiễm Nhiễm: [Là anh Thẩm đúng không? Con người anh Thẩm rất tốt, nhưng con gái ở bên ngoài cần phải giữ gìn bản thân cho tốt (link WeChat - Những chuyện không nên làm khi hẹn họ), (Link WeChat - Lúc hẹn hò người đàn ông làm những chuyện này thì phải cự tuyệt)]
Tang Linh: [Em có muốn chị giúp em giấu anh Thẩm không?]
Phương Dật Nhiên và Trình Kiệt: [...Nhóm đàn ông không thể nói chuyện yêu đương, kinh nghiệm của chúng tôi có thể đã lỗi thời, xin lỗi không thể giúp đỡ (Khóc to)]
…
Khương Đào nhìn những tin nhắn trả lời này, cũng là một trải nghiệm hiếm gặp, không biết nên khóc hay cười.
Chỉ là, tuy rằng không nhận được câu trả lời đúng trọng tâm nhưng sự quan tâm trong từng câu chữ của bọn họ, cô vẫn có thể cảm nhận được.
Cuối cùng cũng chỉ có Đoạn Nhạc Nhạc và Bùi Hàn Dữ là cung cấp một vài gợi ý có ích.
Đặc biệt là Đoạn Nhạc Nhạc, còn đặc biệt gọi điện thoại đến, quả thật là chuyện to hóa nhỏ đều được sắp xếp ổn thỏa.
Ví dụ như trang điểm.
Nguyên văn lời của Đoạn Nhạc Nhạc là: “Khương Khương, cách trang điểm của buổi hẹn hò nhất định phải là kiểu trêu ghẹo dụ dỗ người khác, nhưng lại không thể quá rõ ràng, phải nhẹ nhàng, cậu có biết không?”
Khương Đào: “Biết!”
Mắt màu hồng đào, môi tô màu cà chua, má đ.á.n.h màu quýt đường…
Đến cả nước hoa cũng đặc biệt tìm loại có mùi sữa.
Chuẩn bị xong tất cả, cô tự tin vô cùng đợi Thẩm Chi Diễn đến đón cô.
Cô nhất định sẽ giống như là Nhạc Nhạc nói, làm cho Thẩm Chi Diễn bị mê mẩn đến quay cuồng.
À, đúng rồi, Nhạc Nhạc còn nói, lúc này, đàn ông đều sẽ chuẩn bị hoa hồng để sau cốp xe…
Bảo cô đừng vội lên xe, đợi anh xuống xe dẫn cô đi xem.
Lát sau, xe của Thẩm Chi Diễn đã đến rồi.
Anh quả nhiên xuống xe, nhưng lại không mở cốp xe mà đi đến bên cạnh Khương Đào, giúp cô mở cửa xe.
Cửa xe mở ra, bên trong lập tức tỏa ra mùi bánh trứng gà non nồng nặc.
Khương Đào lập tức quên đi mục đích của bản thân, bắt đầu hít hít mũi.