Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 40: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Thế nhưng đàn dê lại dồn thành một cụm, hoảng sợ kêu be be.

 

Cách màn hình nhưng người xem vẫn có thể cảm nhận sự sợ hãi và tuyệt vọng tỏa ra từ trên người bọn chúng.

 

Cuối cùng...

 

Một con dê đã không thể chịu đựng tiếp, khụy chân quỳ xuống.

 

Sau đó là con thứ hai, thứ ba...

 

Toàn bộ đàn dê giống như đang bái kiến đế vương vậy, quỳ dưới chân Khương Đào một cách chỉnh tề.

 

Cảnh tượng cực kỳ hùng tráng.

 

Làn đạn dừng một lát, sau đó bắt đầu điên cuồng hiện lên bình luận mới.

 

[!!!]

 

[!!!!]

 

[Cái này cmn siêu thực dữ luôn!!!]

 

[Năm trăm anh em, tôi phải đi tố giác! Các người chọn một trong hai đi, động vật không được thành tinh sau lập quốc, hay học viên tốt nghiệp Bộ phép thuật* đang bỏ trốn!]

Mê Truyện Dịch

 

*Tổ chức hành chính, điều hành cộng đồng pháp thuật ở Anh trong truyện Harry Potter.

 

Ngay sau đó, lại xảy ra một chuyện càng kỳ lạ hơn nữa.

 

Khương Đào dùng tay cầm của cái roi vẽ một vòng trên đất, vậy là đàn dê đã ở yên trong đó.

 

[???]

 

[ĐM! Roi là dùng như vậy sao!!]

 

[Tam quan hai mươi mấy năm qua của tôi bị đả kích nặng nề!]

 

[Mấy con dê này quá thông minh rồi!]

 

[Chắc có người vẫn nhớ em rắn trong chương trình “Bạn Mau Tới Đây” nhỉ??]

 

[Mặc dù chị Khương không làm gì hết nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy sự hung tàn đâu đây {icon đầu chó}]

 

[Trong sách nói, động vật cực kỳ nhạy bén. Có lẽ bọn chúng cảm nhận được vài chuyện mà chúng ta không biết {icon đầu chó}]

 

[Thật ra từ “Bạn mau tới đây”, tôi cũng đã cảm thấy chị Khương không phải người thường rồi {đầu chó}]

 

[Chị Khương, thành thật khai báo đi, chị là thần thú thượng cổ thành tinh hay là người người ngoài hành tinh trà trộn vào trái đất? {icon đầu chó}]

 

[Không không không, thật ra chị Khương là người đứng đầu chuỗi thức ăn đó! {icon đầu chó}]

 

Cộng đồng mạng hi hi ha ha thả icon trên làn đạn mà không hề hay biết rằng, thiếu chút nữa bọn họ đã đoán trúng chân tướng, nhưng sau đó lại bị {icon đầu chó} lấn át mất.

 

Cảnh tiếp theo, dưới bàn tay của Khương Đào, đám gà “đuổi đánh” ba người Dương Trinh lại trở nên ngoan ngoãn, giống hệt như hoàn toàn không phải cùng một đàn.

 

Bảo xếp hàng thì xếp hàng.

 

Bảo đẻ trứng lập tức đẻ trứng.

 

Cộng đồng mạng: [Đã tiếp nhận loại hình tượng này, nhưng hình như vẫn cảm thấy sốc]

 

[Mau cho cô ấy ăn đi!!!]

 

[Nhóc Đào Đào đáng thương của tôi, tới tham gia chương trình mà cơm ăn cũng không đủ no! Lương tâm tổ tiết mục không biết đau đúng không?!]

 

Số người xem cứ liên tục tăng lên, theo đó là một loạt hot search.

 

#Khương Đào đứng đầu chuỗi thức ăn#

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

#Thôn Trang Của Chúng Ta#

 

#Khương Đào Thôn Trang Của Chúng Ta#

 

Mặt mày Hàn Tử Hằng âm trầm, không ngừng làm mới bảng hot search giống như bệnh thần kinh, rồi lại tự tìm khổ bằng hành động nhìn Khương Đào không ngừng lên cao.

 

Khương Đào!

 

Lại là Khương Đào!

 

Anh ta đã vấp ngã tại cái hố Khương Đào hai ba lần rồi.

 

Chút chuyện nhỏ này cũng làm không xong, Anh Tuyết nhất định rất thất vọng về mình.

 

Nghĩ đến Tô Anh Tuyết, tâm tình anh ta lại ảm đạm. Cô nàng đã không nhắn tin cho anh ta một tuần rồi.

 

Hàn Tử Hằng khẽ c.ắ.n răng, chủ động gửi tin nhắn: [Anh Tuyết, em yên tâm, lần này anh nhất định sẽ đuổi Khương Đào ra khỏi giới giải trí!]

 

Qua hồi lâu sau, tiếng chuông điện thoại đặc thù vang lên.

 

Hàn Tử Hằng vội vàng bắt máy.

 

Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo: “Anh Tử Hằng.”

 

Biểu cảm trên mặt Hàn Tử Hằng nhất thời trở nên mềm mại: “Anh Tuyết, anh rất nhớ em.”

 

“Em cũng vậy.” Tô Anh Tuyết lo lắng nói: “Anh Tử Hằng, em rất lo cho anh...”

 

Hàn Tử Hằng cảm động: “Anh Tuyết...”

 

“Chuyện kia, thật ra thì...” Cô ta dừng lại, dường như đang cố gắng khiến giọng nói của mình trở nên thoải mái một chút, “Thật ra thì em đã không để ý nữa rồi. Anh đừng vì em mà ảnh hưởng đến chính mình...”

 

“Khương Đào... cũng không làm gì mà. Giới giải trí chính là như vậy, em cũng quen rồi.”

 

Hàn Tử Hằng nghe vậy, cảm thấy cõi lòng đã tan nát.

 

Anh Tuyết của anh ta là cô gái lương thiện nhất, đơn thuần nhất thế giới. Bản thân bị Khương Đào ức h**p thành như vậy, nhưng vì lo lắng sẽ gây ảnh hưởng đến anh ta mà lựa chọn nhẫn nhịn.

 

Anh Tuyết có thể nhịn, nhưng anh ta sao có thể nhịn nổi!

 

Khương Đào!

 

Anh ta hung tợn đay nghiến cái tên này.

 

Nếu cô không biết điều ngoan ngoãn cút khỏi giới.

 

Vậy cũng chớ trách tôi không khách khí!

 

Vào thời điểm lượng người xem và độ thảo luận của chương trình Thôn Trang Của Chúng Ta đang tăng lên đều đều, các khách mời lại chạy đến trấn Thanh Khê, tiến hành quay tập thứ ba.

 

Đồng Đồng giơ điện thoại lên với gương mặt đỏ bừng: “Chị! Fan của chị tăng rồi!! Năm trăm ngàn!!”

 

Khương Đào: “Ò.”

 

Không có hứng thú.

 

Đồng Đồng dừng một chút, “Gần đây có một nhà mới mở quán lẩu...”

 

Khương Đào lập tức lên tinh thần, “Ở đâu?!”

 

Đồng Đồng: “...”

 

Cô chịu thua.

 

Thức tỉnh cái tâm gây dựng sự nghiệp của người chị này thật quá khó.