Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 416: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Khương Đào nhớ tới chuyện hôm qua, thuận miệng nói: “Hình như tối qua tôi nghe thấy tiếng Thẩm Chi Diễn ngoài cửa.”

 

Đoạn Nhạc Nhạc sửng sốt: “Không, không thể nào, không phải đạo diễn Kiều nói bọn họ lên đảo rồi sao?”

 

Mà gần như đồng thời, Tang Linh cùng Tô Noãn cũng đồng thời nói: “Khương Khương, có phải em nghe nhầm không?”

 

Khương Đào nghi ngờ nhìn ba người: “Tại sao ba người lại căng thẳng như vậy?”

 

Ba người: “…”

 

Tuy rằng Khương Đào cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều, nhắm mắt lại tiếp tục vừa cho đồ ăn vào miệng, vừa trang điểm.

 

Đoạn Nhạc Nhạc thở một hơi thật dài.

 

Thiếu chút nữa lòi ra rồi.

 

Cũng may lúc này, phục vụ khách sạn cũng kịp thời đẩy bữa sáng tới, đồ ăn ở trước mặt, Khương Đào cũng tạm thời quên mất điểm đáng ngờ đó.

 

Mọi người lại đùa nghịch ăn xong bữa sáng.

 

Đến khi ba người trang điểm, tạo hình xong, thời gian ghi hình hôm nay cũng sắp tới.

 

Đã có rất nhiều người xem canh giữ ở trước màn hình, chờ đợi kỳ cuối cùng.

 

Số lượng người xem vẫn liên tục tăng lên.

 

Rất nhanh, “Tiến hành yêu đương” bắt đầu chiếu.

 

Chỉ là lúc này đây, lại có mỗi bốn khách mời nữ trên màn hình chứ không thấy bóng dáng khách mời nam đâu.

 

[Sao lại thế này? Mấy người hội anh Thẩm đâu?]

 

[Nghe nói lần này có có kế hoạch thần bí, có phải liên quan đến chuyện này không?]

 

[Chỉ có tôi cảm thấy trạng thái của các khách mời nữ hôm nay đều rất tốt sao? Làn da đều sáng lên! Quần áo cũng rất đẹp, long trọng hơn trước kia nhiều!]

 

[Dù sao cũng là kỳ cuối cùng mà!]

 

Lúc này Kiều Thi Thi đưa một nhiếp ảnh gia tới, cười một nụ cười thương hiệu của cô ấy: “Tối qua mọi người nghỉ ngơi tốt chứ?”

Mê Truyện Dịch

 

Khương Đào thành thật nói: “Khá tốt.”

 

“Vậy thì tốt rồi.” Kiều Thi Thi cười nói, “Mọi người đều đã biết, chương trình chúng ta đã đi tới kỳ cuối cùng, cho nên để cảm ơn sự chăm chỉ của mọi người trong thời gian qua, chúng tôi hy vọng cho mọi người lưu giữ một hồi ức tốt đẹp, cho nên mới có kế hoạch kỳ này.”

 

“Ừm, tôi muốn hỏi một vấn đề, mọi người có muốn quà gì không?”

 

Đoạn Nhạc Nhạc nghĩ một lát: “Hình như tôi không có gì đặc biệt muốn, bởi vì chỉ cần tôi muốn thứ gì thì Từ Tử Dục đều mua cho tôi.”

 

[Chị Nhạc Nhạc, vừa bắt đầu đã rải cơm ch.ó rồi, thật là quá đáng!]

 

Tô Noãn hơi ngượng ngùng mỉm cười: “Tôi thì chỉ cần là anh Bùi đưa thì cái gì tôi cũng thích!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Tang Linh nghe xong, hơi ngẩn người: “Đây là quà của mấy chàng trai sao? Tôi tưởng là tổ chương trình đưa.”

 

Kiều Thi Thi lập tức làm rõ: “Chị Tang, tổ chương trình rất nghèo, tặng không nổi.”

 

Tang Linh “chậc” một tiếng: “Nếu là của Tần Ngộ thì thôi bỏ đi, tôi cũng không có cách nào tưởng tượng được anh ta tặng quà cho tôi đâu.”

 

[Ha ha ha ha ha ha ha, chị Noãn và chị Tang quả thực là hai thái cực khác nhau!]

 

[Nghe qua ý của đạo diễn Kiều thì là khách mời nam của chúng ta chuẩn bị quà á? Có chút chờ mong anh Thẩm đưa cho Khương Khương cái gì!]

 

Màn hình cũng quay qua Khương Đào.

 

Khương Đào nghiêm túc suy nghĩ, thật ra hiện tại cô chỉ muốn thứ gì có thể ăn được, dường như không có nhu cầu gì.

 

Chỉ là ước mơ mà thôi, nghĩ lại lại thấy không quá đáng.

 

Vì thế cô nói: “Tôi muốn một căn nhà nhỏ có thể ăn.”

 

Đây là ước mơ cháy bỏng của Thao Thiết!

 

Kiều Thi Thi: “…”

 

[Ha ha ha ha ha ha, chỉ có Khương Khương là nghiêm túc đòi hỏi.]

 

[Tôi biết ngay mà! Khương Khương sẽ không làm tôi thất vọng! Hiện tại chỉ phải xem anh Thẩm có làm tôi thất vọng hay không thôi!]

 

[Á á á á á, khi còn nhỏ tôi cũng có ước mơ này! Đáng tiếc không có ai tặng cho tôi [bi thương] [bi thương][bi thương]]

 

Kiều Thi Thi cẩn thận hỏi: “Vậy Khương Khương, chị cảm thấy anh Thẩm có thể thỏa mãn được nguyện vọng này của chị sao?”

 

Khương Đào ngẩn ra một chút, nghe ý của Kiều Thi Thi, chẳng lẽ Thẩm Chi Diễn thật sự có thể làm một căn nhà nhỏ có thể ăn được sao?!

 

Kiều Thi Thi lại hỏi lại một lần nữa.

 

Khương Đào chần chờ nói: “Tôi không biết.”

 

Dù sao cô cũng chưa từng nói với Thẩm Chi Diễn, nhưng chỉ cần là lời của Thẩm Chi Diễn, thì cho dù anh đưa cho cô một viên socola thôi thì cô cũng đã rất vui rồi.

 

Kiều Thi Thi cũng không hỏi lại, chỉ nói: “Chút nữa chúng ta xuất phát lên đảo, khách mời nam đã ở đó chờ chúng ta, muốn biết xem bọn họ có thỏa mãn được nguyện vọng của mọi người hay không cũng chỉ có lên đảo mới biết được.”

 

Vì thế cô ấy đưa bốn người đi lên nóc nhà, nơi này có một cái sân bay, phía trên đang đậu hai chiếc phi cơ.

 

Màn hình bình luận lập tức ồ lên.

 

[ĐM! Kinh phí kỳ này đỉnh thế!]

 

[Đạo diễn Kiều trâu bò quá! Tôi càng lúc càng mong đợi!]

 

[Tôi nhớ gần nơi này có rất nhiều đảo tư nhân nhỏ, đạo diễn Kiều nói là lên đảo, lại có phi cơ, cảm giác có lẽ nào là lên một hòn đảo tư nhân nhỏ không, có thể để đối phương cho mượn tới quay, mối quan hệ của đạo diễn Kiều khá đấy!]