Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 453: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Chí Diễn: "..."

 

Khương Đào đã tràn đầy mong đợi mà nhìn hắn: "Hiện tại, có thể bóc lễ vật chưa?"

 

Lời hắn chuẩn bị nói ban đầu đều nghẹn trong cổ họng, bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó đưa Khương Đào đi về nơi cao.

 

Đây là nơi hắn thường ở lại, cũng là cấm khu của núi Thương Lan.

 

Mặc dù Khương Đào ở núi Thương Lan làm cho nghiêng trời lệch đất, nhưng trước giờ sẽ không tới chỗ này, nàng bên ngoài nhìn có vẻ tùy tiện cẩu thả, thật ra lại có cảm nhận nhạy bén nhất đối với cảm xúc.

 

Nàng không nghĩ tới, lễ vật mà Chí Diễn nói, thế nhưng lại ở đây.

 

Khương Đào có chút thấp thỏm đứng cùng hắn trên đỉnh núi.

 

Nàng không nghĩ tới đó là, ở đây thế nhưng trơ trụi, chỉ có một cái cây toàn thân ngọc bạch, mà trên cây kết ra một loại quả, đi tới gần để ngửi, còn có thể ngửi thấy hương thơm khiến người ta say mê.

 

Chí Diễn nói: "Quả này, chính là lễ vật ta tặng ngươi."

 

Khương Đào tới bên cây, duỗi tay ra, nhẹ nhàng hái quả xuống, sau đó c.ắ.n một miếng, nháy mắt nước chảy vào trong miệng nàng, vị ngọt tràn đầy nhũ đầu*.

 

*nụ vị giác, những chấm nhỏ trên lưỡi.

 

Khương Đào cảm động tới mức sắp khóc đến nơi.

 

Đời này của nàng chưa từng ăn qua thứ quả gì ngon như vậy!

 

Nhưng chẳng mấy chốc, nàng cảm thấy trong bụng giống như nhóm lên một ngọn lửa, ngọn lửa giống như nham thạch nóng chảy cuồn cuồn khắp tứ chi xương cốt của nàng, lại không hề đau, ngược lại có một loại khát vọng quái lạ.

 

Chí Diễn thấy hai má nàng đỏ giống như uống rượu say.

 

Đây không phải tiên linh quả bình thường, hắn đã đem một nửa thực dục* của mình vào, như vậy, không những Khương Đào có thể cảm nhận được cảm xúc, thậm chí còn có thể ăn cảm xúc.

 

*Thèm ăn, muốn ăn, cảm giác thèm ăn.

 

Không biết qua bao lâu, cuối cùng cơ thể Khương Đào cũng chầm chậm hấp thu tiên linh quả.

 

Chí Diễn hỏi: "Ngươi thế nào rồi?"

 

Khương Đào mơ mơ màng màng nhìn hắn: "Có hơi… đói."

 

Đói đối với Thao Thiết mà nói là trạng thái bình thường, Chí Diễn không hề ngoài ý muốn, quan tâm hỏi: "Còn có cảm giác gì khác không?"

 

Khương Đào nhìn hắn, chớp mắt, sau đó đột nhiên nhào qua.

 

Chí Diễn tiếp lấy nàng theo bản năng.

 

Thân thể cô nương mềm mại giống như đám mây nhào vào lòng hắn, nháy mắt, trái tim hắn vọt lên một loại cảm xúc chưa bao giờ có.

 

Nhưng, còn chưa đợi hắn phân biệt rõ loại cảm xúc này là gì.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nó giống như là đột nhiên xuất hiện, đột nhiên biến mất.

 

Cùng với sự biến mất của nó, còn có sự quan tâm lo lắng của hắn, giống như bị lấy ra khỏi người hắn vậy.

 

Khương Đào ngẩng đầu cười híp mắt: "No rồi."

 

Chí Diễn: "..."

 

Sau ngày đó, Chí Diễn cứ cảm thấy bản thân có chút kỳ quái.

 

Hắn bắt đầu vô thức để ý tới Khương Đào.

 

Ngày nào đó, Khương Đào nhặt được một con Phượng Hoàng ở ngoài núi, mừng khấp khởi mà đem nó về, chuẩn bị làm bữa cơm ngày hôm sau, không ngờ rằng con Phượng Hoàng đó lại run rẩy hiện nguyên hình.

 

Thế mà lại là một nam nhân anh tuấn.

 

Phượng Hoàng nói hắn rời nhà ra đi, không ngờ rằng bên ngoài lại hiểm ác như vậy, đại khái hắn cho rằng bản thân thật sự sắp bị ăn, khóc lóc nước mắt nước mũi đầm đìa.

 

Mãi cho đến khi phát hiện Khương Đào vừa thất vọng vừa ghét bỏ, không hề có ý muốn ăn hắn.

 

Phượng Hoàng ngây thơ cho rằng đã thoát khỏi mối nguy, liền vui vẻ sinh sống ở núi Thương Lan.

 

Hắn mới hóa hình chưa lâu, không có cái gì gọi là liêm sỉ, tìm một cái thủy đàm nhỏ, l*t s*ch ra bắt đầu tắm rửa.

 

Khương Đào đối với chuyện Phượng Hoàng tới miệng rồi còn bay đi mất này rất không cam tâm.

 

Mấy lần, Chí Diễn bắt gặp nàng nhìn chằm chằm chân và n.g.ự.c hỏa phượng mà ch** n**c miếng.

 

Trước đây, nàng chưa từng làm qua loại chuyện này.

 

Có một đoạn thời gian nàng mê luyến món chân gà da hổ* ở nhân gian, cách một đoạn thời gian lại tới lãnh địa của bộ tộc Kim Ô tản bộ, thế cho nên bộ tộc Kim Ô trước nay luôn tôn sùng thiên nhiên đều bắt đầu mặc quần dài và váy dài, cuối cùng không thể nhịn được nữa tới tìm hắn cáo trạng.

 

*Chân gà da hổ là một món ăn địa phương nổi tiếng với đủ các hương vị và hương vị, thuộc ẩm thực Quảng Đông. Da giòn và thịt mềm, màu sắc đầy đặn, đặc biệt hấp dẫn.

Mê Truyện Dịch

 

Lúc đó, hắn cũng chỉ cảm thấy bất đắc dĩ mà thôi.

 

Mà không giống như hiện tại, hắn tức giận, còn muốn đuổi con Hỏa Phượng vô tội kia đi.

 

Sau khi Hỏa Phượng đi, Khương Đào bất mãn không vui mất mấy ngày.

 

Chí Diễn lại cảm thấy có chút hổ thẹn, ngẫm nghĩ, dự tính đưa nàng đi nhân gian chơi.

 

Sau khi phát hiện Khương Đào không hề bị nhân quả quấy nhiễu, thì hắn không hạn chế nàng đi nhân gian nữa.

 

Nhưng dù như vậy, sau khi Khương Đào biết có hắn đi cùng, thì biểu hiện vô cùng hưng phấn.

 

Trái tim lên men trước đây của Chí Diễn lại không khỏi chuyển thành ngọt rồi.

 

Lúc hai người đi, đúng lúc bắt kịp đêm thất tịch.