Lúc này, Tôn Kiến Hiền mới nhớ ra lịch trình đã sắp xếp cho cô, ỉu xìu nói: “Là một chương trình giải trí.”
“Bạn Mau Tới Đây!” là một chương trình giải trí phát sóng trực tiếp của đài Điềm Chanh. Nghe cái tên có vẻ rẻ tiền là đủ biết tổ đạo diễn thường xuyên bày trò, thích trêu chọc khách mời. Tuy nhiên, vì chương trình có độ hot cao nên không ít người nổi tiếng vừa yêu vừa hận nó. Nữ phụ trong truyện cũng từng tham gia chương trình này, nhưng biểu hiện cực kỳ kém cỏi, cuối cùng bị mắng lên hot search, đ.á.n.h bay chút thiện cảm cuối cùng của người hâm mộ.
Tôn Kiến Hiền thấy Khương Đào cũng chẳng có khả năng lật ngược tình thế nên lười đi cùng, chỉ để Đồng Đồng theo hỗ trợ.
Trên đường đi, Đồng Đồng rất nghiêm túc giới thiệu nội dung chương trình và dặn dò Khương Đào cách hòa đồng với mọi người. Nói xong, cô bé ngập ngừng: “Chị, còn một việc nữa. Lần này An Lệ Toa cũng tham gia.”
Tiểu hoa đán mới nổi An Lệ Toa ra mắt cùng thời điểm với Khương Đào. Hướng đi của hai người cũng tương tự, công ty quản lý lại là đối thủ nên ngay từ đầu đã có sự cạnh tranh gay gắt. Nhưng khi đó, Khương Đào nổi trội hơn, vừa ra mắt đã nổi như cồn nhờ một mẩu quảng cáo, khiến An Lệ Toa bị so sánh đến mức lu mờ. Ai mà ngờ chưa đầy một năm, địa vị của hai người lại đảo lộn. An Lệ Toa dần nổi lên nhờ vai nữ phụ trong một bộ phim chiếu mạng, còn Khương Đào lại trở thành một nữ diễn viên tuyến mười tám đầy tai tiếng.
Mê Truyện Dịch
Nguyên chủ không chấp nhận được sự chênh lệch này. Lần trước khi tham gia một sự kiện, bị An Lệ Toa khiêu khích vài câu liền nổi nóng c.h.ử.i ầm lên. Cảnh đó bị paparazzi chụp được, trở thành bằng chứng cho tính cách “độc ác” của cô.
Đồng Đồng lải nhải một hồi, chủ yếu là muốn dặn Khương Đào phải bình tĩnh, đừng dễ bị An Lệ Toa dắt mũi.
Cô ấy nói xong mới phát hiện Khương Đào thất thần, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Chị, chị có nghe em nói gì không?”
Khương Đào lắc đầu, vẻ mặt cứng đờ, “Chị đang tự hỏi một vấn đề cực kỳ quan trọng.”
Đồng Đồng cũng nghiêm túc hỏi: “Là chuyện gì?”
Khương Đào: “Khi nào ăn cơm?”
Đồng Đồng: “…”
Khi tới nơi ghi hình, trợ lý đạo diễn đưa Khương Đào vào phòng trang điểm.
Đồng Đồng vẫn không yên tâm lại nói thêm lần nữa: “Chị, chút nữa chị đừng có xung đột với An Lệ Toa, danh tiếng của chị không thể chịu nổi một lần vấy bẩn nữa đâu!”
Khương Đào thất thần: “Ừ, chị biết rồi.”
Hai người đi vào phòng trang điểm, lúc này bên trong đã có người.
Trùng hợp là An Lệ Toa.
Đồng Đồng thiếu chút nữa ngất xỉu: Thật đúng là ghét của nào trời trao của nấy!
Gần đây An Lệ Toa sự nghiệp thăng hoa, độ phô trương cũng không nhỏ.
Trên ghế là chiếc áo khoác mới nhất của hãng V, stylist riêng, chuyên gia trang điểm còn có hai trợ lý đang tất bật bên cạnh cô ta.
Người đại diện bên cạnh cũng không nhàn rỗi, vừa một câu bảo bối khen cô ta, vừa hướng dẫn đội biểu diễn tiết mục di chuyển.
Mà phía Khương Đào thì chỉ có cô và Đồng Đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cực kỳ quạnh quẽ.
Nhưng Khương Đào căn bản không để ý, cô chỉ muốn trang điểm nhanh một chút rồi đi ăn cơm.
Bởi vì Khương Đào không đem theo chuyên gia trang điểm nên thợ trang điểm của chương trình đã làm cho cô.
An Lệ Toa mỉm cười quay đầu: “Khương Đào, đây là kem nền mới nhất của Phyllis, cô có muốn thử một chút không? Gần đây tôi trở thành người phát ngôn của Phyllis, bọn họ tặng tôi rất nhiều.”
Đồng Đồng lập tức đổ mồ hôi.
Trước đây Khương Đào là người phát ngôn của Phyllis, nhưng sau khi xảy ra chuyện với Tô Ánh Tuyết liền bị hủy hợp đồng.
An Lệ Toa nói vậy chính là đ.â.m một d.a.o vào tim Khương Đào rồi!
Nhưng Khương Đào chỉ hời hợt trả lời: “Không cần, quá phiền.”
Nụ cười trên mặt An Lệ Toa cứng lại.
Không đúng!
Tại sao Khương Đào lại bình tĩnh như vậy?! Không phải cô nên tức giận giống như lúc trước sao?
Cô ta không cam tâm, nói tiếp, “Tôi chỉ là có lòng tốt, dù sao nghe nói gần đây cuộc sống của cô không tốt lắm, tương đối tiều tụy…”
Đúng lúc thợ trang điểm nâng cằm Khương Đào lên.
Khuôn mặt trắng nõn cùng ngũ quan không tỳ vết lập tức hiện rõ dưới ánh đèn.
Vừa trắng vừa mịn, một chút lỗ chân lông cũng không thấy, dường như chỉ cần chạm nhẹ là có thể chảy ra nước.
So với quầng thâm dưới mắt và vết mụn dưới môi của An Lệ Toa, ai tiều tụy hơn, người sáng suốt vừa nhìn là biết.
An Lệ Toa tức đỏ mặt, cuối cùng ngậm miệng.
Đồng Đồng cuối cùng cũng yên tâm, nhỏ giọng khen Khương Đào: “Chị, lần này chị giỏi quá!”
Khương Đào: “?”
Thợ trang điểm vừa trang điểm cho Khương Đào vừa cảm thán: “Bảo bối, da của em đẹp quá đi! Em chăm sóc như thế nào vậy?”
Tuy rằng An Lệ Toa đã quay đầu đi nhưng nghe thấy thợ trang điểm nói vậy vẫn liếc nhìn Khương Đào.
Khương Đào lại vô tư nói: “Không cần chăm sóc.”