Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 90: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Đồng Đồng kiểm tra lại đồ một lượt thì thấy Khương Đào kéo hai cái thùng ra: “Em quên thứ quan trọng nhất của chị rồi!”

 

Đồng Đồng kinh ngạc: “Là cái gì?”

 

Khương Đào mở ra, tất cả đều là đồ ăn.

 

Đồng Đồng: “…”

 

Cô ấy biết rồi!!!

Mê Truyện Dịch

 

Khi tới khách sạn mà đoàn phim sắp xếp, hai người vừa mới dọn đồ xong, Khương Đào đã kêu la đói bụng, muốn ra ngoài ăn gì đó.

 

Nhưng khi bọn họ mở cửa phòng ra, cửa đối diện cũng trùng hợp mở ra.

 

Thẩm Chi Diễn cùng người đại diện của anh cũng đi ra.

 

“Thật trùng hợp!”

 

Khương Đào nhíu mày.

 

Thẩm Chi Diễn nhẹ nhàng nói: “Em chuẩn bị ra ngoài ăn cơm à?”

 

Khương Đào: “Liên quan gì…”

 

Thẩm Chi Diễn: “Tôi khá quen thuộc nơi này, có mấy quán ăn rất ngon, có muốn đi ăn thử không?”

 

Khương Đào nhanh chóng sửa lời: “Vậy làm phiền rồi.”

 

Cô nói xong liền nắm tay Đồng Đồng ngoan ngoãn đứng sau Thẩm Chi Diễn đợi anh dẫn đi ăn ngon.

 

Thẩm Chi Diễn mỉm cười, cũng không tức giận đối với hành động xem anh như người hướng dẫn.

 

Ngược lại người đại diện của anh kinh ngạc ôm ngực.

 

Thẩm Chi Diễn chủ động muốn đi ăn cơm!

 

Thẩm Chi Diễn chủ động mời con gái đi ăn cơm!

 

Con mẹ nó cho dù là cái nào cũng đều có thể lên hot search đó!

 

Người đại diện của Thẩm Chi Diễn tên là Đỗ Sùng, từ khi Thẩm Chi Diễn ra mắt đã đi theo anh, cũng là người đại diện mát tay trong nghề.

 

Lần trước anh ấy kết hôn nên Thẩm Chi Diễn đã cho anh ấy nghỉ một tháng.

 

Nhưng sau khi Đỗ Sùng nghỉ phép trở về lại phát hiện ra toàn bộ thế giới đều thay đổi.

 

Anh ấy hốt hoảng ngồi trên ghế phụ, trộm nhìn Thẩm Chi Diễn.

 

Tuy rằng Thẩm Chi Diễn không nói chuyện, biểu cảm thoạt nhìn cũng không khác bình thường là bao nhưng Đỗ Sùng rất hiểu anh, biết tâm tình anh đang rất tốt.

 

Loại tâm trạng tốt ngập tràn từ trong ra ngoài thế này khiến Đỗ Sùng kinh ngạc.

 

Hơn nữa Thẩm Chi Diễn rất chuyên nghiệp nhưng không đến mức tận tâm đến mức chỉ đóng vai khách mời mà đến sớm vậy, gần như ở lại đoàn phim.

 

Loại trừ hết những điều không thể, những gì còn lại dù khó tin đến đâu thì vẫn sẽ là sự thật.

 

Đỗ Sùng thầm nhẩm lại câu nói nổi tiếng của Holmes.

 

Tám mươi phần trăm là Thẩm Chi Diễn đã động lòng rồi.

 

Bình tĩnh nào.

 

Đỗ Sùng la hét trong lòng một lúc lâu, lại cẩn thận quan sát Khương Đào qua gương chiếu hậu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tuổi có vẻ không lớn, mới hơn hai mươi.

 

Vẻ ngoài xinh đẹp, quan trọng nhất chính là trên người cô có khí chất đặc biệt. Đỗ Sùng tạm thời không tìm ra được từ ngữ nào để hình dung.

 

Chỉ là tính cách hơi lạnh lùng.

 

Từ khi lên xe, chưa thấy cô và Thẩm Chi Diễn nói chuyện.

 

Hay là…

 

Hiện tại vẫn chỉ có Thẩm Chi Diễn đơn phương?

 

Đỗ Sùng càng kinh sợ hơn.

 

Anh ấy ngó trái ngó phải, cảm thấy nghệ sĩ nhà mình ngoại trừ lớn lên đẹp trai, đóng phim đỉnh, kiếm được nhiều tiền chút… ừm cũng không còn gì cả.

 

Quan trọng nhất chính là tuổi.

 

Thẩm Chi Diễn vừa mới ba mươi, tuy nói đàn ông ba mươi tuổi là thời kỳ phong độ nhất nhưng so với con gái nhà người ta thì đúng là trâu già gặm cỏ non.

 

Đỗ Sùng buồn bã suốt đoạn đường, khi xuống xe còn cảm thấy mình già thêm chục tuổi.

 

Lần này Thẩm Chi Diễn dẫn bọn họ tới một quán lẩu.

 

Anh đã đặt phòng riêng từ trước, sau khi bốn người ngồi vào chỗ thì gọi phục vụ tới chọn món.

 

Nhưng Thẩm Chi Diễn không xem thực đơn chỉ mỉm cười nói: “Mang những món hot nhất ở đây lên.”

 

Ánh mắt dừng trên người Khương Đào, lại bổ sung thêm: “Phần dành cho tám người.”

 

Nhân viên phục vụ: “?”

 

“Xin hỏi mọi người, vẫn còn bạn chuẩn bị đến sao?”

 

Thẩm Chi Diễn lắc đầu: “Không có.”

 

Phục vụ khéo léo nhắc nhở: “Thưa anh, một phần của chúng tôi khá nhiều đấy.”

 

Thẩm Chi Diễn: “Tôi biết, chính vì vậy nên tôi mới tới đây.”

 

Nhân viên phục vụ: “???”

 

Sau khi đuổi nhân viên phục vụ đi, bọn họ mới gỡ khẩu trang và mũ ra.

 

Đỗ Sùng vừa ấm lòng vừa bất đắc dĩ nói với Thẩm Chi Diễn: “Cậu đề cao sức ăn của anh quá, suất ăn cho tám người thì ăn sao hết?”

 

Quả thật sức ăn của anh ấy không nhỏ, nếu không sao cơ thể lại béo vậy được, nhưng bình thường nhiều nhất chỉ ăn được phần hai người thôi.

 

Chỉ là thấy Thẩm Chi Diễn quan tâm như vậy, anh ấy vẫn rất hưởng thụ.

 

Ai ngờ Thẩm Chi Diễn liếc mắt nhìn anh ấy: “Không phải gọi cho anh.”

 

Đỗ Sùng: “??”

 

Anh ấy nhìn theo ánh mắt của Thẩm Chi Diễn.

 

Được lắm thằng nhóc này! Tại sao trước kia mình lại không biết Thẩm Chi Diễn lại là loại người trọng sắc khinh bạn như vậy chứ!

 

Trong lúc đợi đồ ăn lên, mọi người đều im lặng.

 

Đỗ Sùng một bên thầm oán trách Thẩm Chi Diễn, lúc diễn đa tình đến vậy nhưng hiện tại lại không biết cách chủ động nói chuyện với con gái, độc thân là đúng! Một bên lo lắng với tâm trạng mẹ già. Lúc này đây còn phải dựa vào anh ấy rồi!

 

Vì thế, Đỗ Sùng nở nụ cười thân thiện giả dối của các nhà sản xuất và thương nhân, hỏi Khương Đào: “Tiểu Khương à, anh có thể gọi em như vậy không?”