Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 91: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Thật ra Khương Đào vẫn luôn trộm đ.á.n.h giá Đỗ Sùng.

 

Sức ăn của Đồng Đồng yếu, tuy rằng Thẩm Chi Diễn cướp đồ ăn với cô nhưng trên thực tế cũng không ăn nhiều lắm.

 

Chỉ có Đỗ Sùng, dáng người này vừa thấy là có thể… ăn, cần cảnh giác.

 

Đỗ Sùng còn cười vô hại.

 

Mấy năm nay anh ấy có thể nắm chặt các nhà sản xuất và thương nhân trong tay, anh ấy không tin mình không thể nắm bắt được cô gái này.

 

Nói bóng gió một chút, hỏi xem cô thích kiểu con trai như thế nào, cũng mở đường cho Thẩm Chi Diễn. Nhưng mà cho dù anh ấy hỏi thế nào, Khương Đào cũng ngậm chặt miệng như vỏ trai.

 

Đỗ Sùng đã dùng hết mọi cách nhưng vẫn vô dụng.

 

Không ngờ vậy mà hôm nay anh ấy lại gặp phải cao thủ.

 

Đúng lúc này nhân viên đem đồ ăn lên, rốt cuộc cũng vớt vát được tôn nghiêm của Đỗ Sùng.

 

Đỗ Sùng thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng của mọi người sẽ thả lỏng hơn trong bữa ăn, quả là thời điểm thích hợp cho việc tán gẫu.

 

Anh ấy cũng không tin mọi chiêu trò của anh ấy với các nhà sản xuất xảo quyệt lại không làm lay động Khương Đào?!

 

Đỗ Sùng tự đắm chìm trong thế giới của mình, cũng không để ý tới ba người còn lại đã yên lặng cầm đũa nhìn đồ ăn trên bàn.

 

Đồng Đồng vốn nghĩ được ăn cơm cùng Thẩm ảnh đế, kích động đến nỗi chân tay không biết nên gắp gì, tim đập thình thịch.

 

Nhưng trong giây phút cô ấy thấy Khương Đào cầm đũa thì đã lập tức bình tĩnh lại.

 

Cô ấy đã từng ăn cơm cùng Khương Đào, nhưng cả một bàn đầy ắp đồ ăn mà cô ấy chỉ có thể lấy được một bát dưa muối và một bát cơm trắng.

 

Giờ Đồng Đồng nghĩ lại mà còn sợ hãi.

 

Dù bây giờ có ảnh đế ở đây thì khi ngồi trước mâm sách bò này, anh cũng chẳng quan trọng bằng.

 

Sách bò giòn dai được cho vào nồi lẩu chua cay, vừa chín tới nên vẫn giữ được độ giòn, sau đó được chấm vào đĩa dầu mè rồi cho lên miệng, sách bò với hương vị thơm ngon cùng độ giòn vừa phải, nhẹ nhàng nuốt xuống bụng, cảm giác sung sướng muốn bay lên.

 

Nhưng khi Khương Đào gắp một miếng sách bò, một đôi đũa khác cũng theo sát sau đó, “Xoạt” lấy hết toàn bộ sách bò, bên dưới đĩa chỉ còn khối băng.

 

Khương Đào: “!!!”

 

Cô tức giận trợn mắt.

 

Nhưng người khởi xướng Thẩm Chi Diễn lại cười vô tội với cô, lại gắp một gắp thịt dê cuốn theo Khương Đào.

 

Cho dù Khương Đào ăn gì, anh cũng gắp theo như thế.

 

Đỗ Sùng vô cùng sửng sốt.

 

Tên đàn ông giống như học sinh tiểu học trước mặt này là Thẩm Chi Diễn?!

 

Thể loại thích ai thì sẽ bắt nạt người đó, đoạt đồ của người đó, từ lúc sáu tuổi anh ấy đã không chơi nữa rồi!!

 

Nếu như thế này mà có thể theo đuổi được con gái nhà người ta thì Đỗ Sùng sẽ trồng cây chuối gội đầu!

 

Nhưng rất nhanh chuyện làm anh ấy khiếp sợ hơn đã xảy ra.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Anh ấy phát hiện Thẩm Chi Diễn thế mà chủ động ăn gì đó.

 

Anh ấy đã ở cạnh Thẩm Chi Diễn rất nhiều năm, biết bệnh kén ăn của anh nặng thế nào, bác sĩ trong và ngoài nước đều không thể tìm ra được vấn đề.

Mê Truyện Dịch

 

Ăn cơm đối với Thẩm Chi Diễn mà nói cực khổ giống như hành hình.

 

Mỗi lần ăn anh chỉ ăn đủ để sống rồi dừng lại.

 

Người đại diện nhà khác sẽ lo lắng nghệ sĩ của mình ăn quá nhiều, sợ sẽ béo phì nhưng chỉ có bọn họ là lo lắng ngày nào đó nghệ sĩ của mình sẽ c.h.ế.t đói.

 

Hiện tại Đỗ Sùng thấy Thẩm Chi Diễn ăn ngon như vậy lập tức kích động muốn khóc.

 

Ngay lập tức một tia sáng lóe lên trong đầu Đỗ Sùng.

 

Chẳng lẽ Thẩm Chi Diễn chủ động mời cô gái này đi ăn cơm không phải muốn theo đuổi mà là vì muốn trị bệnh kén ăn?!

 

Như vậy, việc anh tới đoàn phim sớm còn nhất định muốn ở lại đã có lời giải!

 

Đỗ Sùng thở dài.

 

Anh ấy biết, Thẩm Chi Diễn sẽ không tồi như vậy.

 

Sau khi Đỗ Sùng yên lòng cũng cảm thấy Khương Đào khi ăn quả thật là trông rất ngon miệng, nhìn cô ăn, bản thân cũng không nhịn được muốn ăn theo…

 

Đỗ Sùng nghĩ đến đây bỗng nhận ra điều gì đó không đúng.

 

Từ từ đã, không phải phần lẩu cho tám người sao?

 

Tại sao hiện tại bàn ăn trống không rồi?!

 

Mới hai mươi phút trôi qua, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

 

Thẩm Chi Diễn ưu nhã lau miệng: “Ăn xong rồi, tôi đi thanh toán.”

 

Đỗ Sùng: “???”

 

Tôi còn chưa ăn gì mà!!

 

Nhưng Thẩm Chi Diễn đã vô tình gọi phục vụ đến thanh toán.

 

Hiện tại chỉ có mình Đỗ Sùng đau khổ.

 

Thẩm Chi Diễn, tên khốn nhà cậu!!

 

-

 

Khương Đào rất hài lòng với bữa cơm lần này, bởi vậy không so đo với việc Thẩm Chi Diễn cướp đồ ăn của cô.

 

Cô đã là Thao Thiết trưởng thành, cần tỏ vẻ biết ơn trước mặt người mời.

 

Càng quan trọng hơn là người đại diện của Thẩm Chi Diễn đúng là chỉ được vẻ ngoài, trông có vẻ ăn được vậy mà trong suốt bữa ăn không hề động tí gì.

 

Được lắm! Cô thích ăn cơm cùng người như thế.

 

Cô lướt qua Thẩm Chi Diễn, mỉm cười với Đỗ Sùng.