Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 95: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



“Chủ yếu là chị Khương ăn quá nhanh, tối qua em còn gặp ác mộng cả đêm, mơ thấy chính mình biến thành tôm hùm đất, chị Khương còn đuổi theo em ở đằng sau! Chị ấy túm được cái càng của em rồi cho vào mồm ăn luôn, thật là đáng sợ hu hu hu hu…”

 

Chu Chí Lan: “…”

 

Thiệu Tắc Mặc đau khổ.

 

Hắn vốn mượn cơ hội ăn cơm này để tăng thêm chút cảm tình với Khương Đào, khi đóng phim đừng dọa người như vậy nữa.

 

Hiện tại thì tốt rồi.

 

Hắn càng sợ hơn.

 

Cũng may cảnh diễn sau tạm thời không cần sự dũng cảm của hắn.

 

Hơn nữa càng làm hắn sợ thì hắn cũng bị dọa đến nỗi hình thành lớp kháng thể.

 

Khi quay đến cảnh hắn cùng nhân vật phụ chạy trốn, nhân vật phụ bị dọa đến nỗi run bần bật, hắn còn có thể miễn cưỡng ngăn cản lập tức.

 

Nhưng thật ra ngoài ý muốn lại hợp với trạng thái của Tạ Vô Ngôn.

 

Mà Khương Đào, cảnh quay gần đây cũng quay rất thoải mái.

 

Ngày ngày cô chỉ cần dựa theo bản chất của mình, dọa dọa người, nhìn diễn viên quần chúng thét chói tai chạy tứ phía là được.

 

Có đôi khi còn có thể gặp được cảm xúc sợ hãi ngon miệng.

 

Nhưng đối với Khương Đào, cô ăn rất nhiều thứ nên đôi khi sẽ kén ăn, không quá thích ăn.

 

Mà cô chán ăn thì nhóm cung cấp đồ sẽ thảm. Họ sống trong nỗi sợ hãi mỗi ngày, thậm chí còn âm thầm xây dựng “Nhóm báo cáo còn sống”.

 

[Điểm danh, lại sống thêm một ngày]

 

[Điểm danh + 1, quá khó khăn, quá khó khăn, chẳng biết khi nào đi đời]

 

[Điểm danh! Rốt cuộc tôi cũng được lĩnh cơm hộp (*) rồi ha ha ha, sau này không cần sợ nữa! Các anh em, tôi đi trước đây!]

 

(*) Lĩnh cơm hộp: Ý chỉ các diễn viên đã hết cảnh quay.

 

[Má nó! Hâm mộ quá đi!]

 

[Lúc trước tôi còn sung sướng, cảm thấy nhân vật của mình sống lâu, có thể có nhiều cảnh quay, hiện tại cảm thấy hối hận]

 

[Điểm danh, cảnh diễn của tôi không nhiều lắm, tôi cũng sắp thoát khỏi bể khổ rồi]

 

[Thảm nhất vẫn là anh Thiệu, chúng ta sớm muộn gì cũng c.h.ế.t, chỉ có anh Thiệu phải sống đến cuối cùng, haiz]

 

[Tôi nghe nói hoảng sợ gây tổn thương đến thận, tới lúc đó chúng ta phải gửi đồ bồi bổ thận cho anh ấy nhiều chút]

 

[Cái gì! Thận của anh Thiệu không tốt?!]

 

[Anh Thiệu còn trẻ tuổi như vậy mà thận đã không tốt rồi sao?!!]

 

Thiệu Tắc Mặc ảo não trả lời: [Tôi còn ở trong group đấy]

 

[…]

 

-

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Mấy ngày nay tiến độ đóng phim rất nhanh bởi vậy Khương Đào xin Chu Chí Lan nghỉ cũng rất thuận lợi.

 

Tuần này ngoại trừ “Thôn trang của chúng ta”, cô còn phải chụp ảnh bìa tạp chí MINA.

 

Lần trước Khương Đào và Hà Nhiễm Nhiễm cùng đến bữa tiệc thử đồ ăn, kết quả được paparazzi chụp ảnh lại, lập tức nổi tiếng rộng rãi, sau đó “MINA” đã tìm đến hai người, ngỏ ý muốn chụp bìa tạp chí.

 

“MINA” là tạp chí về thời trang, độ nổi tiếng rất cao.

 

Đối với Khương Đào và Hà Nhiễm Nhiễm mà nói cũng là một niềm vui.

 



 

Lần này nhiếp ảnh gia phụ trách Tưởng Sướng cũng là người khá nổi trong giới.

 

Là nhiếp ảnh gia của “MINA”, thật ra hắn không thích hợp tác cùng các minh tinh.

 

Hắn thích sự hoang dại, tràn đầy sức sống của người mẫu trên từng khung hình.

 

Các minh tinh xinh đẹp lại thiếu cảm xúc này nên khi chụp sẽ không có hồn.

 

Nhưng kể cả không thích, hắn vẫn rất chuyên nghiệp.

 

Chủ đề đã được định sẵn, hắn đã xác định thời gian chụp ảnh cùng hai người.

 

Nhưng hắn không nghĩ tới, đến ngày chụp thì Khương Đào lại đến muộn.

 

Làm trong nghề, tuy rằng Tưởng Sướng không có hứng thú nhưng vẫn nghe không ít tin lá cải.

 

Ví dụ như kỹ thuật diễn của Khương Đào rất kém, còn hay xây dựng hình tượng.

 

Bởi vậy hắn vừa thấy Khương Đào tới muộn, ấn tượng của Khương Đào trong lòng hắn đã tụt xuống âm vô cực.

 

Thật ra hắn nghe nói vốn dĩ trang bìa lần này là Tô Anh Tuyết. Tuy rằng Tô Anh Tuyết cũng là minh tinh nhưng hắn đã từng thấy ảnh mà Kỷ Thanh chụp cho cô ta, không thể không nói năng lực của cô ta khá tốt.

Mê Truyện Dịch

 

Cho nên tuy rằng hắn khó chịu nhưng dù sao cũng miễn cưỡng có thể tiếp nhận được.

 

Không ngờ chủ biên lại đột ngột thay người mà còn đổi sang người không có khái niệm về thời gian.

 

Sắc mặt Tưởng Sướng rất khó coi.

 

Hà Nhiễm Nhiễm có chút đứng ngồi không yên, vốn cô ấy còn đang sung sướng khi được lên bìa tạp chí “MINA” số tháng mười, nhưng sau khi chụp xong, cô ấy lập tức ủ rũ.

 

Tưởng Sướng thật đáng sợ!

 

Thật ra hắn cũng không mắng gì nhưng những lời trách cứ lạnh lùng của hắn càng khiến người ta khó chịu.

 

Dường như đang nói mình là người không dễ chọc.

 

Nếu không phải mấy năm nay Hà Nhiễm Nhiễm đã trải qua nhiều chuyện nên đã quen, có lẽ cô ấy không thể gồng mình được nữa.

 

Sau khi chụp xong, Hà Nhiễm Nhiễm cảm thấy mình bị mất nửa cái mạng.

 

Cũng bởi như vậy, cô ấy càng lo lắng cho Khương Đào.

 

Cho nên tuy rằng cô ấy rất sợ hắn nhưng vẫn cố gắng giải thích giúp Khương Đào: “Anh Tưởng, Khương Khương đến muộn là có nguyên nhân, chỗ chị ấy có bão nên ảnh hưởng tới chuyến bay…”