Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz

Chương 94: Nữ Phụ Muốn Ăn Cả Showbiz



Cậu ta thành thật nói: “Vẫn chưa, chút nữa em còn mời chị Khương ăn cơm.”

 

Ánh mắt Thẩm Chi Diễn chợt lóe lên.

 

“Trùng hợp thật, tôi cũng muốn ra ngoài ăn, để tôi mời hai người.”

 

“Như vậy sao được?” Thiệu Tắc Mặc kinh hãi.

 

Đừng thấy cậu ta là ngôi sao nhí, vào giới giải trí từ sớm nhưng thật ra trước mặt Thẩm Chi Diễn cậu ta vẫn là em trai, sao cậu ta có thể để Thẩm Chi Diễn mời cơm.

 

Vì thế dưới sự cầu xin khẩn thiết của Thiệu Tắc Mặc, cuối cùng cũng có quyền mời Thẩm Chi Diễn ăn cơm.

 

Thẩm Chi Diễn mỉm cười, “Vậy cung kính không bằng tuân mệnh.”

 

Thiệu Tắc Mặc nhớ tới cửa hàng tối nay chuẩn bị tới, có chút ngượng ngùng: “Tối nay chúng ta đi ăn tôm hùm đất, không biết anh Thẩm có ngại hay không?”

 

Thẩm Chi Diễn: “Khách nghe theo chủ, cậu quyết định đi, đừng để ý tới tôi.”

 

Thiệu Tắc Mặc thầm cảm thán: “Anh Thẩm đúng là bình dị gần gũi.”

 

Đỗ Sùng ở bên cạnh nhìn toàn bộ quá trình: Ngây thơ!

 

Cậu nhất định không biết, Thẩm Chi Diễn đã thay quần áo xong từ lâu, đứng đây thủ sẵn đợi cậu rồi!

 

-

 

Mấy người đi xuống thang máy, tập hợp đi chung với Khương Đào.

 

Khương Đào vừa nghe nói Thẩm Chi Diễn cũng muốn đi ăn ké cơm, lập tức nhìn anh với ánh mắt căm thù.

 

Đối với người cướp đồ ăn, cô chưa bao giờ khách khí!

 

Thẩm Chi Diễn: “…”

 

Rõ ràng ngày hôm qua thái độ còn khá tốt mà.

 

Lúc này mới qua một đêm đã trở mặt không biết rồi.

 

Đúng là cô gái không có lương tâm.

 

Anh sửng sốt một chút.

 

Một cảm giác quen thuộc tự nhiên xẹt qua trong lòng, dường như anh đã từng nói câu này với ai đó rồi.

 

Trong đầu anh hiện lên một hình ảnh.

 

Một cô gái mặt đồ đỏ “a ô” c.ắ.n ngón tay anh, anh bất đắc dĩ rút ngón tay ra, thở dài nhìn phần nước miếng dính trên tay.

 

Nhưng cảm giác này biến mất quá nhanh, anh không kịp nắm bắt.

 

Phía bên kia Khương Đào đang lôi kéo Đồng Đồng và Thiệu Tắc Mặc vọt trước, định dùng tốc độ để cho anh ra rìa.

 

Thẩm Chi Diễn: “…”

 

Ra tới quán cơm, Thiệu Tắc Mặc còn gọi chút đồ uống.

 

Dù sao ăn tôm hùm đất phải bóc vỏ, ăn không nhanh được, mọi người có thể vừa nói chuyện vừa ăn.

 

Cậu ta có thể nhân cơ hội này kéo gần khoảng cách với Khương Đào, dù sao sau này còn vài cảnh diễn, cậu ta không muốn ngày ngày phải trải qua cảm giác đứng trước bờ vực sinh tử.

 

Còn có Thẩm Chi Diễn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trong giới diễn viên, ai mà không muốn trở thành Thẩm Chi Diễn.

 

Chỉ là nghe nói Thẩm Chi Diễn có bệnh kén ăn, bình thường những bữa tiệc liên hoan, ngoại giao, anh căn bản không tham gia.

 

Lần này hiếm khi anh đồng ý, nhất định phải dựa vào cơ hội ăn cơm lần này để lân la làm quen, thậm chí còn có thể học hỏi một chút về cách diễn.

 

Thiệu Tắc Mặc càng nghĩ càng cảm thấy mình thật thông minh.

 

Chờ đến khi hai nồi tôm hùm đất nóng hôi hổi được đem lên.

 

Thiệu Tắc Mặc bưng cốc lên: “Anh Thẩm, chị Khương, lần này có thể đóng phim cùng hai người, em thật sự rất vui, sau này chúng ta còn bên nhau ba tháng trong đoàn phim, đời người có bao nhiêu cái ba tháng…”

 

Cậu ta càng nói càng hăng, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của mình.

 

“Một ly này, em mời hai người, hy vọng mọi người hợp tác vui vẻ!”

 

“Em xin uống trước.”

 

Cậu ta ngửa đầu, uống xong một ly, mở mắt vừa nhìn thì nụ cười trên mặt lập tức cứng đờ.

 

Tất cả mọi người đều đang lau miệng, trên bàn sạch sẽ, chỉ có vỏ tôm hùm đất.

 

Tôm hùm đất của cậu ta đâu?

 

Hai nồi tôm hùm đất to như vậy đâu rồi!!

 

Thiệu Tắc Mặc dại ra nhìn thoáng ly rượu trong tay cậu ta.

 

Chẳng lẽ chỉ một ly rượu nhỏ thế này mà đã làm cậu ta say rồi sao?!

 

Mê Truyện Dịch

Ngày hôm sau khi quay phim, Thiệu Tắc Mặc thoạt nhìn có chút uể oải.

 

Chu Chí Lan luôn quan tâm đến diễn viên, hỏi hắn: “Tắc Mặc, hôm qua ngủ không ngon à?”

 

Thiệu Tắc Mặc muốn nói lại thôi.

 

Chu Chí Lan nhớ tới điều gì đó, giật mình: “Hôm qua cậu mời Tiểu Khương ăn cơm à?”

 

Thiệu Tắc Mặc thở dài nặng nề.

 

Chu Chí Lan vỗ vỗ vai hắn, tỏ vẻ là người từng trải.

 

“Có một số việc, quen được là tốt.”

 

Thiệu Tắc Mặc: “…”

 

Chu Chí Lan nhìn Khương Đào đang ăn tám phần bữa sáng cách đó không xa.

 

Lúc trước cậu còn cảm thấy mình có lời khi ký hợp đồng với Khương Đào, nhưng cậu đâu biết được cuối cùng số tiền ấy đều đổ hết vào số cơm hộp mà cô ăn.

 

Nhưng bây giờ cậu có thể làm gì được?

 

Dù sao nhà đầu tư còn chưa nói gì, thậm chí còn đi theo làm hao tổn chi phí của đoàn phim.

 

Chu Chí Lan lại nhìn người đang ngồi bên cạnh Khương Đào, ngày nào cũng không làm gì nhưng ngày ngày đều đúng giờ đến ăn ké cơm – Thẩm Chi Diễn.

 

Cậu phẫn nộ đ.ấ.m bàn: Nhà sản xuất nào tới quản anh đi!!!

 

Thiệu Tắc Mặc nhìn Chu Chí Lan đồng bệnh tương liên với mình, tâm tính rốt cuộc cũng tốt lên chút.

 

“Đạo diễn Chu, kỳ thật em cũng không đau lòng vì chút tiền ấy.”