Nữ Tướng Quân

Chương 12



Sau khi gọi mở cổng thành, một đội cấm quân tuần tra bám theo ta.

"Không biết Lý Tướng quân nửa đêm đi đâu, chúng ta nguyện nghe theo sự chỉ huy của Tướng quân!"

 

Ta nửa đêm xuất thành, cấm quân chắc chắn sẽ lo lắng.

Thay vì ngăn cản, chi bằng đi cùng ta, để tiện bề giám sát.

Có họ ở đó, cũng tiện lợi.

 

"Đi theo bổn tướng!"

Ta đến Huệ Tâm am.

Tên cấm quân dẫn đầu nói: "Thì ra là Lý Tướng quân vì nhớ mẫu thân mà nóng lòng, có cần ti chức đi gõ cửa không?"

 

Ta hít một hơi thật sâu: "Gõ."

Người ra mở cửa là một tiểu ni cô.

Đằng sau nàng, có người lén lút thò đầu ra ngoài nhìn.

 

Ta nhìn kỹ, đó là Trân Châu, nha hoàn thân cận của mẫu thân.

Trân Châu thấy ta, đầu tiên là vẻ mặt kinh ngạc, sau đó chuyển thành vui mừng, vội vã chạy về phía ta.

 

Lúc này, hai ni cô khác bất ngờ xông ra chặn nàng lại.

Trân Châu hét lớn: "Đại tiểu thư! Đại tiểu thư, mau cứu phu nhân và bà v.ú Hoàng!"

Ta lật người xuống ngựa, đẩy tiểu ni cô đang chắn cửa ra.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cấm quân hành động nhanh chóng, ăn ý. Có người canh giữ cổng, có người khống chế hai ni cô còn lại, giải cứu Trân Châu ra ngoài, lại có người áp giải tất cả những người trong am đến trước mặt ta.

 

Trân Châu đỏ hoe mắt, nước mắt giàn giụa.

"Đại tiểu thư, phu nhân bị bệnh, bà v.ú Hoàng muốn đi mời đại phu, kết quả bị sư thái Tịnh Lan chấp trượng hình, đ/ánh đến không thể xuống giường."

Ta lập tức ra lệnh cho cấm quân: "Đi mời đại phu!"

15.

 

Mẫu thân nhiễm phong hàn, không được cứu chữa kịp thời, tình hình nguy cấp.

Cấm quân trước hết mời một vị đại phu ở gần đó đến, sau đó, thái y và quân y cũng vội vã tới.

 

Cho đến khi nghe các đại phu nói: "Tướng quân cứ yên tâm, phu nhân không nguy hiểm đến tính mạng, tịnh dưỡng một thời gian sẽ tốt lên."

Ta lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Cũng lúc này, trời đã sáng rõ.

Thân binh của ta hộ tống muội muội đến.

"A tỷ, sáng sớm muội nghe nói tỷ đêm qua đã rời phủ, liền đoán tỷ đã đến đây."

 

Nhìn nàng lo lắng cho ta, ta cuối cùng cũng thở dài một tiếng.

"Vào trong xem mẫu thân trước đi."

Muội muội vẻ mặt nghi hoặc, sau đó hiểu ra, vội vàng chạy vào thiền phòng.

 

Nàng sợ ta bôn ba mệt nhọc, sợ ta đắc tội Hoàng thượng, nên hôm qua đã khuyên ta vào cung dự tiệc, rồi lại khuyên ta ở phủ nghỉ ngơi, ngày mai rồi hãy đến thăm mẫu thân. Nhưng nàng không biết, mẫu thân đang cần chúng ta biết bao.