Nữ Tướng Quân

Chương 13



Ta liếc nhìn các ni cô đang quỳ trong sân. editor: bemeobosua. Cấm quân đang thẩm vấn các nàng.

Một lát sau, cấm quân đến bẩm báo: "Lý Tướng quân, các nàng đã khai."

 

Nói xong lại cẩn thận liếc nhìn ta một cái.

"Là nhị phu nhân của quý phủ đã chỉ thị các nàng, 'chăm sóc đặc biệt' phu nhân."

Ta rút trường đ/ao ra.

 

"Đại tiểu thư!"

Ta ngoảnh đầu nhìn theo tiếng gọi, chỉ thấy Trân Châu đang dìu bà v.ú Hoàng đi ra từ thiền phòng.

 

Ta bừng tỉnh khỏi cơn giận, suýt nữa lại gây thêm s/át nghiệt.

Trải qua chiến trận, người ch/ết dưới tay ta đã quá nhiều.

Khi hai quân giao chiến, không phải ngươi c/hết thì là ta vong, chúng ta đều buộc phải liều mạng.

 

Nhưng bây giờ, ta không cần phải làm bẩn tay mình vì mấy người này.

Ta nói với cấm quân: 

 

"Nơi này vẫn thuộc phạm vi quản hạt của Kinh Triệu Doãn, làm phiền phái một người đến nha môn Kinh Triệu Doãn."

Cấm quân đáp một tiếng: "Tuân lệnh!"

16.

 

Ta cùng mẫu thân và muội muội trở về phủ Tướng quân.

Vừa đến trước cổng phủ, liền thấy Kinh Triệu Doãn đại nhân đích thân dẫn theo một đội nha dịch đến bắt nhị thẩm.

 

Nhị thẩm thấy chúng ta, liền khóc lóc cầu xin: "Thanh Tầm, chúng ta là người một nhà, con mau cứu nhị thẩm! Tẩu tẩu, ta biết lỗi rồi, mau khuyên Thanh Tầm đi!"

 

Mẫu thân ho khan hai tiếng, nói với ta: "Thanh Tầm, nương muốn về phòng nghỉ ngơi."

"Vâng."

Ta khẽ mỉm cười, cùng muội muội đỡ mẫu thân vào phủ.

 

Nhị thẩm ở phía sau chửi rủa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta quay đầu lại nhìn, chỉ thấy bà ta trợn tròn mắt.

 

Ta mỉm cười với bà ta, sau đó nói với Kinh Triệu Doãn: "Làm phiền Từ đại nhân rồi."

Kinh Triệu Doãn chắp tay: "Đây là việc bổn chức phải làm, Lý Tướng quân khách sáo rồi."

Cuối cùng nhị thẩm cũng bị áp giải đi.

 

Mẫu thân nói với ta: "Thanh Tầm, con đã lớn rồi. Tuy là người một nhà, nhưng nhị thẩm con quá đáng lắm."

Ta không nhanh không chậm đáp: "Không có người ch/ết, người bị thương, nhị thẩm sẽ sớm được thả về, bà ta cùng lắm là chịu chút khổ, mất mặt mà thôi."

 

"Nhị thẩm con là người rất coi trọng thể diện, để bà ta mất mặt còn nghiêm trọng hơn cả lấy mạng bà ta."

"Đáng đời."

 

Nói ra, kỳ thực người thật sự cần được dạy dỗ, là nhị thúc.

Cấm quân trực thuộc Hoàng thượng, chỉ tuân theo thánh chỉ.

 

Bọn họ đi theo ta đến Huệ Tâm am, nhất định sẽ báo cáo lại với Hoàng thượng không sót một chữ nào.

Ta vào cung gặp Hoàng hậu. editor: bemeobosua. Ngày hôm đó, nhị thúc liền bị phạt bổng lộc.

 

Tổ mẫu không làm gì được ta, bèn đi tìm mẫu thân.

Bà v.ú Hoàng cùng mấy nha hoàn canh giữ bên ngoài cửa chủ viện.

 

"Đại tiểu thư đã hạ lệnh cấm, bất cứ ai cũng không được tự tiện vào chủ viện, Thái lão phu nhân đừng làm khó chúng nô tỳ nữa."

 

"Hỗn xược! Làm con dâu, về phủ không thỉnh an để ta đích thân đến thăm, lại còn dùng danh nghĩa cháu gái mà chặn ta ở ngoài cửa, thật quá đáng!"

Bà v.ú Hoàng trải qua kiếp nạn này, dường như không sợ ai nữa, cứ đứng chắn ở cửa không cho vào.

 

Tổ mẫu giận đến suýt ngất, đành tức tối quay về.

Ta bật cười.

 

Bà v.ú Hoàng ngượng ngùng cười: "Cáo giả oai hùm, đại tiểu thư đừng trách."

"Bà v.ú Hoàng làm rất tốt, có bà ở bên cạnh mẫu thân, ta và Thanh Lan đều rất yên tâm."