7.
Chỉ cần gặp được muội muội, ta liền có thể biết được sự thật.
Ta quay người rời đi, mặc kệ tổ mẫu ở phía sau gọi với.
Giờ đây trong phủ này, không ai dám cản ta, cũng không ai có thể cản được.
Ta gọi một đội thân binh, lập tức chạy đến Võ Ninh Hầu phủ.
Hầu phủ ở gần, sau khi gặp muội muội xong, ta sẽ ra khỏi thành để gặp mẫu thân.
Võ Ninh Hầu đích thân ra đón, mời ta vào chính sảnh ở tiền viện. editor: bemeobosua. Hầu phu nhân dẫn người vào dâng trà.
Dường như coi ta là khách quý.
Ta "tiên lễ hậu binh", đi thẳng vào vấn đề:
"Trần Hầu gia, phu nhân, nghe nói nhà chúng ta kết thông gia với quý phủ, muội muội ta gả cho tứ công tử. Có thể cho muội muội và muội phu ra gặp mặt được không?"
Võ Ninh Hầu nhìn phu nhân mình một cái.
Hầu phu nhân hiền từ nói:
"Thật không may, nhà thân mẫu ở Tịnh Châu của ta có thư đến, nói bà rất nhớ tứ lang, muốn gặp thằng bé và Thanh Lan. Hai phu thê chúng nó đã khởi hành đi Tịnh Châu thăm ngoại tổ mẫu từ hôm trước rồi, e rằng phải mất ba bốn tháng mới về kinh.”
"Lý Tướng quân và con dâu nhà ta ba năm chưa gặp, nỗi nhớ nhung có thể hiểu được. Ta sẽ viết một phong thư, bảo phu thê chúng nó lập tức trở về kinh thành."
Lời nói này, vừa nhấn mạnh Thanh Lan đã là con dâu nhà họ, lại khéo léo nhắc nhở ta phải tôn trọng người già, đừng cản trở lòng hiếu thảo của con dâu con trai họ đối với ngoại tổ mẫu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ta không khỏi nhớ lại bóng dáng đã thấy khi vào thành.
Ta nâng chén trà lên, dùng nắp chén từ từ gạt gạt lá trà, nhấp một ngụm nhỏ, vị ngọt thanh hơi đắng, dư vị vấn vương.
"Trà ngon như vậy, đã lâu không được thưởng thức."
Ta không vội vàng ngồi đó thưởng trà.
Võ Ninh Hầu phu phụ nhìn nhau, rồi chuyển sang chuyện khác, nói chuyện phiếm với ta.
Sau một chén trà, trong số những người hầu hạ ở chính sảnh, không biết từ lúc nào đã thiếu mất một tên gia đinh.
Trong lòng ta thầm cười nhạt.
Lại một lúc sau, tiếng bước chân gấp gáp truyền đến, tên gia đinh xuất hiện ở cửa một cái rồi nhanh chóng ẩn mình ra ngoài.
Thân binh của ta đã tìm thấy Thanh Lan.
Một tiếng "a tỷ", suýt chút nữa khiến mũi ta cay cay.
8.
Ta từ nhỏ theo cha học võ, học binh pháp, nên thường bị va đập.
Nhưng muội muội khác ta, nàng được nương dạy dỗ thành một khuê tú biết lễ nghi.
Ta nhìn muội muội thật kỹ, gương mặt đã trổ nét, càng thêm xinh đẹp.
Lớp phấn son trên mặt cũng vừa vặn.
Muội muội ta chính là rất đẹp.
Thanh Lan ướt mi, chớp mắt một cái, lệ đã rơi.