6.
Phúc Khí Đường của tổ mẫu, tiếng cười nói rộn rã.
Hình như có không ít người, đang vây quanh dỗ dành tổ mẫu vui vẻ.
Ta cười lạnh một tiếng, sải bước lớn vào chính đường.
Lập tức, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía ta.
Ta đảo mắt nhìn quanh, chỉ thấy một đám nha hoàn, bà vú, có vài người thân thiếu suy nghĩ cũng có mặt.
Đại cô cô là người đầu tiên cười nói: "Đại nữ Tướng quân của nhà ta về rồi! Cao lớn hơn, khỏe mạnh hơn, nhìn dáng vẻ anh dũng hiên ngang này xem, thật tốt!"
Tẩu tử bên nhà nhị thẩm cũng nói: "Đại tiểu thư hiếu thảo, dung mạo đoan trang, mọi thứ đều tốt, không biết sẽ gả cho nhà nào đây."
Ta cười lạnh một tiếng, cất lời:
"Tổ mẫu, nhị thúc nói người sẽ cho con biết, cha, mẹ và Thanh Lan đang ở đâu."
Nụ cười trên mặt tổ mẫu dần tắt.
Toàn bộ chính đường im lặng như tờ, đến cả tiếng thở mạnh cũng không có.
Ta chăm chú nhìn tổ mẫu.
Tổ mẫu lộ ra vẻ mặt đau buồn, chậm rãi nói: "Thanh Tầm, cha con... đã mất rồi..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vừa dứt lời, tổ mẫu đ/ấm vào n/gực khóc than.
"Đại nhi tử của ta thật tàn nhẫn! Để một bà lão tóc bạc tiễn người tóc xanh!"
Thật khiến người nghe đau lòng, người thấy rơi lệ. editor: bemeobosua. Ngay cả các nha hoàn đứng hầu hai bên cũng rưng rưng nước mắt.
Nhị thẩm và các cô đều tiến lên khuyên bà nén bi thương, nói cha ta đã mất ba năm rồi.
Phải, nếu có kiếp sau, cha ta có lẽ đã đầu t/hai từ lâu rồi.
Là con gái, nhưng mãi đến bây giờ ta mới biết tin dữ cha đã q/ua đ/ời.
Nhìn khung cảnh có vẻ đau thương trước mắt, ta lại cảm thấy vô cùng ch/âm biếm.
Ta truy hỏi: "Nương và Thanh Lan đâu?"
Tổ mẫu lau nước mắt, nói: "Nương con bỏ lại cả nhà, đến Huệ Tâm am rồi. Sau khi cha con mất, ta biết nàng quá đau lòng nên không khuyên ngăn.
"Còn Thanh Lan đã xuất giá rồi. Đứa nhỏ này! Hôm nay tỷ tỷ khải hoàn về, mà nó cũng không biết đường về thăm!"
Nghe ý tứ trong lời nói, dường như đầy rẫy sự oán trách đối với nương và muội muội ta.
Ta lại hỏi: "Đã ba năm rồi, tại sao không báo sớm cho con?"
Tổ mẫu hơi ngả người ra sau, cằm hất lên, nheo mắt lại, nói một cách đương nhiên:
"Con đang ở ngoài chiến trường, nói cho con biết những chuyện này, chẳng phải sẽ khiến con phân tâm sao?"
Ta không nhịn được liên tục cười lạnh: "Con sẽ điều tra rõ ràng."
Những kẻ đã làm tổn thương nương và muội muội ta, đừng hòng một ai có thể thoát được.