Ngồi trên xe đang chạy, lúc chiếc xe đi qua một hố nhỏ, cả chiếc xe run run.
Đánh thức Đường Tiếu đang ngủ gật trên xe.
“Đến rồi?”
“Còn chưa đâu, sếp có thể tiếp tục ngủ.” Người đàn ông ngồi trên ghế lái ngậm điếu thuốc, song không châm lửa, cắn điếu thuốc lá để thần trí mình hơi tỉnh táo chút: “Đã tiến vào phạm vi thôn Túc Uế, phỏng chừng không lâu nữa sẽ đến.”
“Ồ.” Đường Tiếu không nhắm mắt lại nữa, ngồi thẳng người, nhíu mày xoa ấn giữa mày, không biết làm sao, luôn có một dự cảm không tốt, giống như trong đầu có một giọng nói đang gào thét nhắc nhở nhanh quay đầu rời đi.
Chắc vừa rồi mơ thấy ác mộng đi, nhưng nội dung cụ thể là gì, Đường Tiếu cũng không nhớ rõ lắm.
Lần này đến thôn Túc Uế, mục đích chủ yếu là khảo sát thực địa, Đường Tiếu đang học tiến sĩ tại một khu đại học, hiện đang tập trung vào cơ chế sinh ra sự sắp xếp lại bộ gen của con người và biến đổi số lượng bản sao (CNV).*
* CNV là một biến đổi gen gây ra số lượng bản sao bất thường của một hoặc nhiều gen. Sự sắp xếp lại bộ gen về cấu trúc như sao chép, xóa, dịch mã và đảo ngược có thể dẫn đến các biến thể về số lượng bản sao. Giống như đa hình nucleotide đơn (SNP), một số biến thể số lượng bản sao nhất định có liên quan đến tính nhạy cảm với bệnh tật. Illumina cung cấp nhiều giải pháp giải trình tự mảng và thế hệ tiếp theo (NGS) để phân tích số lượng bản sao có độ phân giải cao.
Một tháng trước, trên thị trường đột nhiên bắt đầu tràn vào một đám thực vật và động vật biến dị, trong đó còn có một tiêu bản ngón tay đứt của con người, trải qua nghiên cứu phát hiện tổ gen trong đó đã phát sinh biến dị tính cấu trúc*, ông chủ nơi phòng thí của Đường Tiếu vô cùng cảm thấy hứng thú với nó.
* Biến dị cấu trúc (Structural variation), còn được gọi là biến thể cấu trúc bộ gen, là một biến thể trong cấu trúc của nhiễm sắc thể sinh học. Nó bao gồm nhiều biến thể trong bộ gen của một loài, thường bao gồm các loại vi mô và dưới kính hiển vi, chẳng hạn như xóa, sao chép, đột biến, chèn thêm, đảo ngược và chuyển vị, v.v.
Vì thế, Đường Tiếu - người làm công khốn khổ - hiện tại ngồi ngay bên trong xe, bởi vì là thâm sơn cùng cốc, nói không chừng ngay cả tín hiệu cũng không thế nào thông suốt, ông chủ hiếm khi làm người một lần, mướn cho Đường Tiếu hai vệ sĩ, còn dẫn theo một nghiên cứu sinh, nhưng lúc đến một trạm dừng thực tập sinh lâm thời có chút chuyện, Đường Tiếu cũng không miễn cưỡng cậu ta, tự mình đến đây.
Thôn Túc Uế cho dù ở thời đại internet hiện nay, thông tin có thể tra được đều vô cùng ít, chỉ biết nơi đó đã từng xảy ra một trận ôn dịch thảm thiết, hầu hết những người trẻ tuổi đều dọn khỏi vùng núi hẻo lánh này, chỉ còn lại một số người già và người hành động không tiện còn sinh sống tại đây, dựa vào thỉnh thoảng xuống núi bán đặc sản núi để sống.
Mà ngọn nguồn của những thực vật động vật biến dị đó chính là thứ những người này bán đi, lúc này mới dẫn đến lần tìm kiếm này của Đường Tiếu, chẳng qua đường này cũng quá khó đi rồi, hướng dẫn cũng không dùng được, nếu không phải mua bản đồ từ tay người địa phương, phỏng chừng người ngoài thật sự rất khó tìm được vị trí cụ thể.
Lúc này, chiếc xe đột nhiên phanh gấp, Đường Tiếu vốn đầu óc mơ hồ trực tiếp bị doạ tỉnh: “Xảy ra chuyện gì?”
“Phía trước có người.” Vệ sĩ ở ghế phụ lời ít mà ý nhiều, hơi hạ cửa sổ xe xuống: “Anh muốn làm gì?”
“Tôi không có ác ý!” Người mạo hiểm đón xe lập tức duỗi cánh tay, tỏ vẻ mình không mang bất kì vũ khí nào: “Các anh đi thôn Túc Uế đúng không, chúng tôi cũng vậy, nhưng xe chúng tôi lâm thời bị hỏng, nơi này trước không có thôn sau không có tiệm, có thể cho chúng tôi đi nhờ đoạn đường không?”
Đường Tiếu nghe vậy mở mắt ra cảnh giác đảo qua người đón xe, là một nam một nữ, cô gái đang giơ máy quay phim quay chụp khắp nơi, nhưng có chủ ý không quay đến bọn họ, nam trông trạc tuổi Đường Tiếu, đeo kính đen, ánh mắt trong veo và lý trí.
Vệ sĩ chỉ đến cùng đi làm việc, nghe vậy nhìn về phía Đường Tiếu, Đường Tiếu nghĩ nghĩ: “Sao các anh biết mục đích của chúng tôi, các anh nói muốn đi thôn Túc Uế, các anh đi nơi đó làm gì?”
“Phương hướng này, cũng không thể là đi lạc đường vào trong núi đúng không?” Người đàn ông nhún vai: “Về phần chúng tôi, bạn gái tôi làm truyền thông cá nhân, mỗi ngày đều cảm thấy hứng thú với những chuyện thần bí đó, tôi là freelancer, viết vài tiểu thuyết kiếm tiền nhuận bút, bèn đi cùng em ấy đến lấy tài liệu.”
Chẳng trách trên người hai người cũng chẳng có “mùi công việc”* gì, thoạt nhìn không khác mấy với sinh viên mới vừa tốt nghiệp.
* 班气 là một mùi hỗn hợp được cư dân mạng mô tả: Đó là mùi mà một người có được khi đi làm, ám chỉ tính khí mệt mỏi đặc trưng của một người làm văn phòng, do làm việc với cường độ cao trong thời gian dài, tinh thần mệt mỏi và các yếu tố khác, bạn không thể thoát khỏi quy luật sắt đá là toát ra “mùi công việc”.
Đường Tiếu: “Lỗ Hùng, anh đi xem với bọn họ đi.”
Lỗ Hùng chính là một vị vệ sĩ khác ngồi ở ghế phụ lái, nghe vậy gật gật đầu, xuống xe lấy hành lý cùng bọn họ, chủ yếu là kiểm tra bọn họ nói có phải là thật không, sau đó ba người trở về, Lỗ Hùng gật gật đầu với Đường Tiếu.
Đường Tiếu thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới yên tâm để cho bọn họ lên xe.
Chàng trai và cô gái ngồi ở hàng phía sau cùng với Đường Tiếu, người thanh niên ngẩng đầu nhìn thoáng qua Đường Tiếu, đột nhiên trên mặt hiện lên vẻ hoảng hốt.
Đường Tiếu: “Sao vậy?”
Chàng trai lắc đầu: “Không có gì, tôi là Lý Bác Hào, em ấy là Lý Phân, cậu cũng nghe được tin đồn đó nên đến đây à?”
“Tin đồn gì?”
“Nghe nói trong thôn đó còn giữ lại truyền thống rất cổ xưa nào đó, chẳng hạn như tín ngưỡng của bọn họ, nghe nói là một vị thần Thái Tuế,” Lý Phân nói với vẻ thần bí: “Đấy, cậu xem, có phải rất quỷ dị không, tôi tra nát sách cổ, cũng không nhìn thấy có hình tượng tương tự.”
Đường Tiếu tò mò nhìn một cái, tượng thần trên ảnh chụp quả thật rất quỷ dị, thần linh Đạo giáo mà Đường Tiếu từng thấy trước đây phần lớn gương mặt hiền từ, hoặc là cũng ngay thẳng uy nghiêm, hiền hoà phóng khoáng, nhưng bức tượng thần này…
Thần Thái Tuế... màu đen?
Thần toàn thân ấy mà là màu đen, lông tóc được phác hoạ hết bằng màu trắng, trên tứ chi có nhiều hoa văn giống như con mắt được tô mực đỏ.
Không giống như thần linh chính thống, càng như hình tượng yêu ma hóa.
“Gần đây có tin đồn cho rằng, thần Thái Tuế thôn Túc Uế hiển linh, những động thực vật biến dị đó ở địa phương chính là chứng minh.”
Thứ lộn xộn gì vậy?
Đường Tiếu nhíu chặt mày: “Không nghe nói qua, nhưng tôi quả thật là đến vì những tiêu bản biến dị đó, còn có, so với những lời đồn đãi hư vô mờ mịt này, tôi càng nguyện ý tin tưởng là động thực vật xảy ra bệnh biến vì nguyên nhân không rõ hơn, đây có thể là điềm báo ôn dịch nào đó, một trong những mục đích tôi đến lần này cũng là điều tra chuyện này.”
Lý Phân còn muốn nói gì đó, Lý Bác Hào lại lập tức chặn miệng cô, ngượng ngùng nói với Đường Tiếu: “Xin lỗi, chúng tôi làm nội dung ấy mà, sức tưởng tượng sẽ tương đối phong phú... nhưng chúng ta có phải đã gặp qua ở đâu rồi không?”
“Không có.” Đường Tiếu tin tưởng trí nhớ của mình rất tốt, trong ấn tượng cũng không có gặp qua một nam một nữ này.
Bên trong xe rất nhanh yên tĩnh lại, chủ yếu là Đường Tiếu nhắm mắt nghỉ ngơi, hai người đi ké xe thì không thể lại nói chuyện phiếm linh tinh, muốn lướt điện thoại giết thời gian, lại phát hiện tín hiệu chỉ còn lại một vạch.
“Nơi khỉ ho cò gáy gì thế này…” Lý Phân bất mãn lẩm bẩm.
Nửa giờ sau, bọn họ rốt cuộc đến đích, cửa thôn bóng người thưa thớt, phía trước còn trồng một cây hòe thật lớn, chắn hơn phân nửa ánh mặt trời, hơn nữa hôm nay vốn dĩ là một ngày trời đầy mây, càng có vẻ không khí quỷ quyệt, một người ngồi dưới cây hòe, thấy xe tới thì đứng dậy đi đón.
“Ôi chao, các sếp, rốt cuộc mọi người cũng đến rồi.” Đây là một người trung niên diện mạo bình thường, mặc đơn giản mộc mạc, trên mặt có dấu vết do phơi nắng quanh năm lưu lại, vừa thấy bọn Đường Tiếu và Lý Phân, liền gấp không chờ nổi đi lên đón.
“Chú, chú cho tuyến đường gì thế này.” Lý Phân tức giận nói: “Trên đường có một hố sâu, xe của chúng tôi cũng kẹt luôn ở đó rồi, nếu là đi bộ, vậy nguy hiểm cỡ nào!”
“Xin lỗi, thật xin lỗi,” Người trung niên liên tục xin lỗi: “Nơi này của chúng tôi là vùng núi, có đôi khi khó tránh khỏi sẽ có lợn rừng chó hoang xuống núi, đó chắc là bẫy phòng dã thú xuống dưới cắn người, như vậy đi, cô cho tôi vị trí, tôi đi nghĩ lại cách cho cô.”
“Aiz, thôi.” Lý Phân nói: “Tôi đã gọi điện thoại bảo người đến đây kéo xe rồi.”
Hai bên đơn giản giao lưu một chút, người trung niên là người trung gian dẫn dắt họ đến đây lần này, vùng này không người quen dẫn đường thật sự rất khó tìm, hơn nữa nơi này khá khép kín, bọn họ hoạt động ở trong thôn, cũng cần một người địa phương làm đảm bảo, mới sẽ không bị người ở đây đuổi ra ngoài.
“Được, hai vị đến để trải nghiệm, còn cậu trai này thì đến để làm khảo sát thực địa, không sai chứ?”
Đường Tiếu và Lý Phân gật đầu, người trung niên liền nói: “Được rồi, vậy đi theo tôi, dẫn các cô cậu đi xem chỗ dừng chân.”
Đi vào thôn trang, cảm giác quỷ dị này liền càng rõ ràng, giống như trong thôn ngoài thôn là hai nhiệt độ, Lý Phân không đi bao xa, đã sợ hãi mà ôm lấy cánh tay Lý Bác Hào: “Sao đều đang nhìn chúng ta vậy?”
Loại thôn khép kín này, một đường đi tới đều chỉ cỡ hai ba cây số, nhiều lắm là hai mươi hộ gia đình, giống với những lời đồn đó nói, nơi này thật sự không có người trẻ tuổi nào, phóng mắt nhìn lại tất cả đều là người già trên 5-60 tuổi, ngồi trên băng ghế bên ngoài ngôi nhà tồi tàn câu được câu không mà nói chuyện phiếm, tròng mắt vẩn đục dưới mí mắt trũng sâu lại nhìn chằm chằm bọn Đường Tiếu, thỉnh thoảng thì thầm, nói bằng thứ tiếng địa phương mà người ngoài nghe không hiểu, mà một bên khác thì dùng ngón tay chỉ chỉ mấy người ngoài này, toét miệng cười to, trong miệng lại là một mảnh tối ôm, chỉ còn lại một vài chiếc răng rải rác.
Cảnh tượng chỉ chỉ trỏ trỏ vào người ta trắng trợn thế này, người thành phố tự nhiên rất ít trải nghiệm, Lý Phân nhạy cảm hơn đã cảm thấy không khoẻ, Lý Bác Hào trấn an nói khẽ với Lý Phân gì đó, quay đầu nhìn Đường Tiếu, lại phát hiện cậu không biết khi nào tuột ở cuối đội, nhíu chặt mày, thường thường nhìn về phía sau.
Nói đến cũng lạ, từ lần đầu tiên gặp mặt, Lý Bác Hào đã cảm thấy Đường Tiếu rất quen thuộc, không tự giác để ý nhất cử nhất động của cậu, thấy thế không khỏi hỏi: “Sao vậy?”
“Không có gì.” Đường Tiếu nhíu chặt mày, từ khi vừa tiến vào thôn trang này, không biết vì sao, cậu luôn có cảm giác bị người nhìn lén.
Ánh mắt âm u, ướt dính đó, như dây leo hoặc là sợi nấm chui ra từ dưới nền đất, tự mang một mùi tanh của bùn đất.
Ơ, vì sao cậu lại có kiểu liên tưởng này?
Đường Tiếu vẻ mặt hoảng hốt một lát, cái loại báo động trước như có như không này lại vang lên, nói thật nếu không phải sếp yêu cầu, kiểu rừng núi hoang vắng này, cậu cả đời cũng sẽ không đến một lần nào.
Nhanh hoàn thành nhiệm vụ thu thập mẫu, nhanh rời khỏi thôi.
Loại địa phương nhỏ tồi tàn này tự nhiên sẽ không có thứ như nhà trọ hoặc là khách sạn nào, người trung niên đưa bọn họ đến căn nhà rời xa trung tâm thôn, à, không thể nói là căn nhà, trên cảm giác chỉ là một căn nhà gỗ, cái kiểu trông ngày mưa cũng có thể dột.
“Uất ức các cậu ở đây hai ngày nhé, chỉ có nơi này, nhưng có hai phòng, các cậu xem phân chia thế nào.”
Cuối cùng, Lý Phân một mình ở một căn phòng nhỏ, chỉ có thể miễn cưỡng ngủ trên một chiếc giường cỡ 1m7, còn lại bốn tên đàn ông to xác chia sẻ một căn phòng khác hơi lớn một chút, nhưng có một người phải ngủ dưới đất.
Hoàn cảnh đơn sơ, loại nhà nửa bỏ hoang này ở nông thôn nhìn kỹ có không ít chỗ dơ, trong một góc còn có dấu vết chuột bò qua, nhưng lên đường quá mệt mỏi, không có ai rảnh so đo việc này, sau khi Đường Tiếu nỗ lực dùng thuốc khử trùng chà lau đại khái một vòng, nhíu mày nằm xuống.
Đêm đó, Đường Tiếu cho rằng mình sẽ ngủ không ngon, nhưng không biết có phải lên đường mang đến mệt mỏi hay không, mới vừa nhắm mắt đã nặng nề rơi vào mộng đẹp.
Cậu mơ một giấc mơ quỷ dị, trong mơ, ảnh chụp một tượng thần liếc nhìn vội ở trên xe, tại một khắc này như giống như thể sống lại, đôi mắt đờ đẫn trở nên linh động, giống như rắn theo dõi con mồi, nhìn chằm chằm cậu không bỏ.
“¥%&*@…”
Thần đang nói chuyện?
Đang nói, cái gì
“¥%& một lần…”
Cảm giác ẩm ướt dính nhớp từng trải nghiệm một lần vào ban ngày, giờ phút này lần nữa phóng đại, Đường Tiếu kiềm chế suy nghĩ thôi thúc muốn run rẩy, xoay người muốn chạy trốn khỏi theo bản năng, lại hoảng hốt phát hiện, tứ chi sớm bị sợi nấm chẳng biết leo lên khi nào trói buộc, chui vào ống tay áo, mũi nhọn đâm thủng làn da.