Theo độ hảo cảm của Thẩm Yến giảm xuống, giá trị sinh mệnh của ta càng lúc càng thấp.
Cuối cùng dừng lại ở mức 3%, cũng có nghĩa là ta chỉ còn sống được ba tháng nữa.
Ta quyết định trèo tường đến tìm hắn, giải thích rõ ràng. Có lẽ vẫn còn một tia hy vọng.
Khi ta rón rén, ngồi bên đầu giường hắn.
Mùi m.á.u tanh bỗng lan tỏa, dưới ánh đèn, n.g.ự.c áo hắn thấm đẫm máu.
Vết thương không nhẹ.
Ta ngồi xuống, đầu ngón tay run rẩy, vừa định băng bó vết thương cho hắn. Nhưng ngay khi chạm vào người hắn, hắn đã túm lấy cổ tay ta, giọng lạnh lẽo: "Quận chúa, thấy vui không?"
Ánh mắt hắn dữ tợn, đẩy ta ngã xuống đất.
Ta túm chặt vạt áo hắn, lắc đầu: "A Yến, không phải như vậy đâu."
Thẩm Yến cười nhạt, nhướng mày mang theo vẻ chế giễu: "Trên người ta có thứ gì mà ngươi muốn à?" Hắn ngồi xuống ngang tầm mắt ta: "Thịnh Đường, ngươi coi ta là đồ ngốc sao?"
Lần đầu ta thấy một Thẩm Yến như vậy, đáy mắt toàn là vẻ chán ghét.
Nước mắt ta lăn dài từ khóe mắt.
"A Yến, ta đúng là không mất trí nhớ. Nhưng chàng phải tin, ta thật sự thích chàng. Chỉ là có khổ tâm không thể nói, mới lừa dối chàng."
Hắn dường như đã chán ngán, áp sát người xuống, ngón tay siết chặt, muốn cởi thắt lưng của ta.
Môi hắn phớt qua vành tai ta, giọng nói đầy dục vọng: "Vậy bùa bình an của ngươi cũng là giả. Tất cả những gì ngươi làm, đều là giả? Chỉ để xem Cố Duyên Chi hối hận. Giờ hắn ta đã hối hận rồi, ngươi đã đạt được điều mình mong muốn."
Trong lúc độc thoại, hắn dần trở nên điên loạn.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé! 📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Cuối cùng, hắn giật đứt chuỗi hạt, những viên châu lăn tung tóe khắp đất.
Ý nghĩa rằng duyên phận giữa ta và hắn đã đứt đoạn.
Khi ta tiến lại gần hắn, ánh mắt hắn như muốn xé nát ta, dùng sức xé rách y phục của ta.
Giọng nói tàn nhẫn pha lẫn tuyệt vọng: "Cút đi. Đừng để ta gặp lại ngươi nữa."
19
Sau ngày đó, Thẩm Yến đóng cửa không tiếp khách.
Ta đã dùng mọi cách nhưng đều không gặp được hắn lấy một lần.
Công lược gián đoạn, nhất định ta sẽ không qua khỏi mùa đông này.
Ta từ xa nhìn thấy bóng dáng hắn trong đám đông. Thân hình hắn thẳng tắp, hồng anh thương trong tay lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Hệ thống còn sốt ruột hơn cả ta, tiếp tục giúp ta tìm đối tượng công lược nhưng lại phát hiện ta đã buông xuôi.
Nó dụ dỗ ta công lược lại Cố Duyên Chi. Nhưng ta lại từ chối lời cầu thân ở ngay trước mặt hắn ta.
Khóe môi ta nhếch lên, nói với hắn ta: "Muốn cưới ta, đợi ta c.h.ế.t đã."
Trở về phòng, ta bắt đầu đóng cửa không ra ngoài.
Hệ thống: [Ký chủ, còn sống không? ]
Ta: "Chết rồi."
Thấy ta suốt ngày mơ màng, hệ thống cho ta một gợi ý nhỏ.
Hệ thống thở dài: [Ký chủ, đặt mình vào chỗ c.h.ế.t mới có thể sống. ]
Đột nhiên, ta nghĩ ra cách để Thẩm Yến hoàn toàn yêu ta.
Hệ thống báo trước ta biết Thẩm Yến sẽ bị ám sát, ta chỉ cần xuất hiện trước mặt hắn vào thời khắc đó rồi ỡ một mũi tên cho hắn.
Cách này tuy hơi nguy hiểm. Nhưng lúc này, chỉ có thể liều một phen, chờ đợi thời cơ.
Chỉ cần hắn yêu ta, ta sẽ được sống.
Đêm Nguyên Tiêu, ta vừa ngắm hoa đăng xong, lập tức bị truyền tống đến phòng Thẩm Yến.
Trong phòng chỉ thắp hai ngọn nến, Thẩm Yến nằm say mèm trên giường.
Giây tiếp theo, mũi tên xuyên qua n.g.ự.c ta, trong khoảnh khắc ngã xuống giường. Ta rõ ràng nhìn thấy ánh mắt hoảng loạn của Thẩm Yến.
Đôi mắt hắn đen kịt, men say dần tan. Hắn run rẩy ôm ta vào lòng, bàn tay to lớn dính đầy m.á.u của ta. Hắn gào lên một tiếng: "A Đường!"
Giọng hắn khàn đặc, nhưng ta vẫn nghe được sự tuyệt vọng: "Ta đưa nàng đi tìm đại phu."
Nước mắt hắn rơi xuống mặt ta, mang theo hơi ấm.
Ta cười nhẹ nhìn hắn, cổ họng dâng lên vị tanh ngọt.
"Thẩm Yến, ta không cố ý lừa chàng. Chàng phải tin ta."
Cảm xúc cực kỳ mâu thuẫn khiến đôi mắt Thẩm Yến chuyển sang màu đỏ thẫm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Lúc này đây, đối với Thẩm Yến quá mức tàn nhẫn.
Cơn đau nơi n.g.ự.c khiến tầm nhìn ta dần mờ đi.
Ta đưa tay lau nước mắt cho hắn.
Vào khoảnh khắc cuối cùng.
"Thẩm Yến, ta thật lòng thích chàng."
Thẩm Yến dùng sức đá văng cửa phòng, bế ta ra ngoài.
Bên tai lại vang lên giọng nói vui vẻ của hệ thống: [Chúc mừng ký chủ, độ hảo cảm của đối tượng công lược đạt 100%, nhận được sinh mệnh mới. ]
Ngay sau đó, hệ thống tách khỏi người ta.
Nhiệm vụ của ta đã hoàn thành viên mãn.
20
Lần tỉnh lại này, ý thức dần trở nên rõ ràng.
Tầm mắt hướng đến nơi Thẩm Yến đang nhàn nhã tựa vào cành mai đỏ.
Từ Nô Tỳ Đến Mẫu Nghi Thiên Hạ đã đăng tải full trên MonkeyD, nếu như các bạn hứng thú có thể tìm theo tên truyện để đọc nhé!
Đêm trước khi Thánh thượng ban hôn, ta nằm trong vòng tay Thái tử: "Điện hạ sủng ái nô tỳ như vậy, sau này khi tỷ tỷ vào cửa, không biết có tức giận không? Người ngoài đều ghen tị vì điện hạ được Thánh thượng ân sủng, được tổ chức hôn lễ trong cung, nhưng nô tỳ chỉ thương điện hạ, chắc hẳn sẽ mệt lắm."
Ta chỉ muốn trêu đùa Thái tử, nào ngờ hắn lại thật lòng với ta.
Theo dõi sốp tại page: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để đón đọc những bộ truyện hấp dẫn. Nếu thấy hay hãy cho sốp một like và một lượt theo dõi nhé!