Đến khi tôi mệt lả, im lặng, anh ta mới mở miệng.
“Anh có ngoại tình, nhưng dù em tin hay không, người anh yêu vẫn luôn là em, điều đó chưa từng thay đổi.”
Giọng anh ta dịu lại: “Thần Thần, chúng ta đã bên nhau bao nhiêu năm như vậy, sao anh có thể thay lòng?”
“Mấy cô ngoài kia, chỉ là trò tiêu khiển, làm sao có thể so với em được. Em cần gì phải hạ thấp mình mà so đo với họ?”
“Với anh, họ chỉ là công cụ để giải khuây, lúc nào cũng có thể vứt bỏ. Nhưng em thì khác, em mới là người anh muốn đi cùng cả đời.”
“Không tin thì em cứ đi hỏi thử, mấy người đó chẳng ai ở bên anh quá một tháng. Chia tay rồi, anh còn chẳng nhớ nổi tên họ.”
“Nếu em không vui, anh sẽ xử lý cô đó ngay lập tức.”
Tôi ngẩng đầu, nước mắt đẫm mi: “Không thể không tìm phụ nữ sao? Hai chúng ta sống tử tế với nhau không được à?”
Phí Tố quỳ xuống, dịu dàng lau nước mắt cho tôi: “Thần Thần, anh gánh vác cả một tập đoàn lớn, mỗi ngày đều rất mệt, áp lực cũng lớn. Anh cũng cần được xả stress, cần giải tỏa cảm xúc.”
“Nhưng, có nhiều cách để xả stress mà, tại sao lại…”
“Chúng ta đừng nói tiếp về chuyện này nữa được không? Em chỉ cần biết người anh yêu là em, vậy là đủ rồi.”
7
Bạn gái của Phí Tố thay đổi liên tục.
Tôi vẫn không thể chấp nhận được.
Có lẽ nội tâm tôi đã tê liệt, đến mức buồn cũng không rơi nổi nước mắt.
Phí Tố nhận ra cảm xúc của tôi có gì đó không ổn, chủ động nói chuyện với tôi một lần.
Anh ta nghiêm túc, nói đầy vẻ thấu hiểu:
“Anh nói thật với em, Thần Thần, thực ra anh không hề có cảm giác tội lỗi vì cái gọi là ‘ngoại tình’.”
“Bởi vì vợ của anh là em, là người anh yêu, anh mới kiên nhẫn giải thích. Nếu đối tượng kết hôn của anh chỉ là cuộc hôn nhân liên minh, anh còn lâu mới thèm giải thích nhiều thế.”
“Trên đời này chẳng có cái gọi là ‘chung thủy suốt đời’. Nếu có, thì cũng chỉ là vì điều kiện tổng thể của người đàn ông đó chưa đủ tốt. Ngoại tình có cái giá quá đắt, không gánh nổi hậu quả, nên đành phải chung thủy với bạn đời.”
“Em nhìn đi, trong giới tụi mình có cặp nào mà không ngoại tình? Vợ chồng ai nấy chơi riêng, hôn nhân mở em chưa thấy nhiều sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
“Nói một cách hơi ngạo mạn, tụi anh từ khi sinh ra đã ở một xuất phát điểm cao hơn người khác, gọi là ‘con cưng của trời’ cũng không quá. Có điều kiện như vậy, tại sao không tận hưởng cuộc sống, sống hết mình?”
Lạnh lẽo từ tận đáy lòng lan ra khắp tứ chi.
Tôi chưa từng biết, hóa ra Phí Tố lại có thái độ như vậy với tình cảm, với hôn nhân.
“Hôn nhân mở?” Tôi lẩm bẩm, “Ý anh là… em cũng có thể đi tìm người khác?”
Phí Tố sững người, rồi cười nhẹ: “Nếu em muốn thử thì anh không phản đối.”
“Thử?” Tôi cười khẩy, “Phí Tố, anh bảo em cũng đi ngoại tình? Anh nghĩ chuyện đó có thể xảy ra à?”
Thật quá hoang đường.
Đạo đức và thế giới quan của tôi sao có thể chấp nhận loại chuyện đó?
“Cả đời chỉ giữ một người là quá thiệt thòi rồi, đời người ngắn ngủi, nên vui lên mà sống.” Phí Tố khuyên tôi, “Thần Thần, anh nói thật, em cũng nên thử tìm chút niềm vui bên ngoài đi.”
8
Phí Tố quả thật như lời anh ta nói, chưa từng động lòng với mấy người phụ nữ bên cạnh.
Những cô gái đó đến rất nhanh, đi cũng rất nhanh.
Có lúc chính tôi còn hoang mang, thật sự cần phải chấp nhặt mấy chuyện như thế này sao?
Cho đến khi Dư Nhiễm Nhiễm xuất hiện.
Ban đầu, tôi cũng không để cô ta vào mắt.
Cũng Nhiễm Nhiễmng người phụ nữ khác quanh Phí Tố, tôi lạnh nhạt, thờ ơ, thậm chí còn chẳng thèm nhớ tên.
Dù sao thì qua một thời gian, cô ta cũng sẽ biến mất.
Nhưng… cô ta ở bên Phí Tố được một tháng, hai tháng, ba tháng… mà vẫn chưa đi.
Tôi bắt đầu hoảng hốt.
Cô gái này dường như không giống những người khác.
Ngay cả bạn bè bên cạnh tôi cũng nghe nói về sự cưng chiều mà Phí Tố dành cho cô ta.