Phóng Viên Nghe Được Tiếng Lòng Giới Giải Trí

Chương 17: Âm mưu đen tối



Sau đêm qua, Hàn Văn Đông thấy Vũ Tình hôm nay không nên đến lớp, dù sao Hứa Chí Phi chắc chắn sẽ phái người đối phó, quay lại trường học chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ. Vũ Tình cũng đồng tình, bèn đến nhà một người bạn ở khu khác của Hoa Thành ở tạm, vừa hay Hàn Văn Đông phải về công ty, hai người cùng nhau ra ngoài.

Đợi taxi đến, Hàn Văn Đông dặn dò vài câu: "Có chuyện gì thì gọi cho anh, đừng ôm đồm một mình, nghe rõ chưa?"

Vũ Tình tỏ vẻ chán ghét Hàn Văn Đông lải nhải, nói: "Biết rồi, ông chú lắm lời."

Hàn Văn Đông nghe vậy giật mình, có chút lúng túng vuốt tóc, không ngờ có ngày mình lại trở nên lắm lời như vậy. Nhớ ra mình lớn hơn Vũ Tình ba tuổi, đối với Vũ Tình, mình quả thật giống như một ông chú chín chắn.

Ngay lúc Hàn Văn Đông ngẩn người, một đôi môi mềm mại lạnh lẽo đột nhiên hôn lên. Hàn Văn Đông sững sờ, trước mắt là khuôn mặt xinh đẹp của Vũ Tình đang phóng to.

Chỉ hai giây sau, Vũ Tình lùi lại hai bước, cúi đầu mặt đỏ bừng xấu hổ nói: "Anh Văn Đông, tan làm nhớ đến đón em, chuyện chúng ta nói vẫn chưa làm đâu..."

Hàn Văn Đông ngạc nhiên, trong lòng đương nhiên biết Vũ Tình nói đến chuyện gì, liền cười gian nói: "Vũ Tình, bây giờ cũng có thể làm mà..."

Nhưng chưa kịp nói hết câu, Vũ Tình đã như con thỏ chạy biến lên xe.

Hàn Văn Đông cảm nhận dư vị hương thơm trên môi, không khỏi mỉm cười, cảm thấy những gì tối qua làm đều đáng giá.

Hoa Thành Đông Giao, khu biệt thự ven biển, nhà chị Mai.

Sáng sớm chị Mai gọi điện cho Hàn Văn Đông, bảo mang tài liệu đến nhà, thế là Hàn Văn Đông bắt taxi đến nhà chị Mai.

Vừa vào nhà chị Mai, Hàn Văn Đông đã không khỏi tặc lưỡi: "Chị Mai, nhà chị sang trọng quá. Tôi có cố gắng mấy năm nữa cũng có được biệt thự lớn như thế này không?"

Chị Mai đi trước Hàn Văn Đông, mặc bộ áo ngủ lụa màu hồng, dáng vẻ thướt tha uyển chuyển. Vòng eo thon thả, bờ m.ô.n.g đầy đặn, Hàn Văn Đông không khỏi liếc nhìn.

"Mấy năm? Nằm mơ đi. Mấy chục năm chưa chắc đã mua nổi ở đây." Chị Mai hừ lạnh, nói thật lòng. Khu biệt thự Đông Giao này, giá đã bị đẩy lên hơn ba trăm vạn, với mức lương ba ngàn của Hàn Văn Đông, mấy chục năm không ăn không uống mới tích cóp đủ.

Nhưng nhà chị Mai không phải do một mình cô mua, nghe nói là bố mẹ chuẩn bị phòng cưới, nhưng giờ chỉ có một mình chị Mai ở, nguyên nhân không cần nói cũng biết, vị hôn phu Hứa Chí Phi ở bên ngoài lăng nhăng, có lẽ chuyện hủy hôn là chín mười phần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hàn Văn Đông theo chị Mai vào phòng làm việc ở tầng hai.

Chị Mai vừa vào phòng đã ngồi xuống, trên bàn có sẵn một chiếc máy tính, cô ngẩng đầu nhìn Hàn Văn Đông: "Mang tài liệu đến đây tôi xem."

Hàn Văn Đông lấy USB từ trong túi ra, tối qua đã chuyển tài liệu vào đó, tiện thể biên tập lại, xóa bỏ những đoạn không nên xem.

"Chị Mai, không phải bảo đến công ty à? Sao đột nhiên lại đến nhà xem?" Hàn Văn Đông nhìn quanh quẩn, thuận miệng hỏi chị Mai.

Chị Mai liếc nhìn Hàn Văn Đông, không nói gì. Cô và Hứa Chí Phi vốn là liên hôn, ban đầu Hứa Chí Phi đối xử với chị Mai rất tốt, chị Mai cũng định yên bề gia thất, không ngờ chỉ hai năm sau, Hứa Chí Phi đã bắt đầu lăng nhăng, lần này khiến chị Mai nổi trận lôi đình.

Nhưng dù chị Mai có tức giận đến đâu, Hứa gia và Tiêu gia dù sao cũng là thông gia, nếu bây giờ chị Mai vạch trần Hứa Chí Phi, chẳng khác nào hai nhà trở mặt.

Vì vậy, chị Mai vẫn còn do dự, có nên vạch trần Hứa Chí Phi hay không? Hay là mang bằng chứng đến chất vấn Hứa Chí Phi?

Chị Mai đang suy nghĩ, video cũng dần đến đoạn cuối, về cơ bản chị Mai đã hiểu rõ sự thông đồng giữa Hứa Chí Phi và Lý tổng.

Video kết thúc, chị Mai nhíu mày, vẫn không nói lời nào, mắt nhìn chằm chằm màn hình máy tính, đang suy tư điều gì.

Hàn Văn Đông đưa tay quơ quơ trước mặt chị Mai, hắng giọng hai tiếng, mới kéo sự chú ý của chị Mai trở lại.

"Chị Mai, xem xong video rồi à? Có phải nên làm gì đó không?" Hàn Văn Đông cười khẩy, xoa xoa tay, ra hiệu đòi tiền.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Chị Mai liếc nhìn Hàn Văn Đông, kéo ngăn kéo bên cạnh, lấy ra một xấp tiền, ném lên bàn, nói: "Một vạn ở đây. Thêm một ngàn nữa là tiền thưởng của cậu. Tài liệu này chỉ có một bản, không được phép tung ra ngoài, rõ chưa?"

Hàn Văn Đông vui vẻ cầm xấp tiền đếm, vừa ra hiệu đảm bảo với chị Mai, nói: "Không vấn đề gì, chị Mai nói sao thì làm vậy, chỉ cần không trừ lương, chuyện gì cũng dễ nói."

Chị Mai vẫn không yên tâm với thái độ cà lơ phất phơ của Hàn Văn Đông, nghiêm túc nói: "Chuyện này rất quan trọng, cậu tuyệt đối không được nói cho người thứ ba, nếu lộ ra ngoài, không chỉ đơn giản là đuổi việc, cậu rõ chưa?"

Hàn Văn Đông thấy chị Mai vẻ mặt nghiêm túc, cũng thu lại vẻ đùa giỡn, nói: "Rõ rồi, chị Mai."